Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 888
Cập nhật lúc: 2024-12-30 13:08:31
Lượt xem: 44
Uông Tử Yên cũng hiểu rất rõ rằng, tình thế hiện giờ đã khác xưa. Người dân vốn dĩ đã túng quẫn, giờ đây lại càng phải ăn mặc tằn tiện hơn. Trong hoàn cảnh này, nếu có ai mời bạn bè về nhà ăn cơm, thì người đó chắc chắn được xem như một gia đình khá giả.
Cô ngước nhìn Lam Thiên , nở một nụ cười nhẹ, rồi quay đầu lại, cùng với Kim Xán tiếp tục dọn dẹp vệ sinh.
Mấy ngày nay mưa lớn không ngớt, khu vực thanh niên trí thức ở cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu ẩm mốc. Vừa bước vào phòng đã ngửi thấy mùi mốc xộc thẳng vào mũi. Nghe Lôi Nghị kể lại, ký túc xá nam thanh niên trí thức còn tệ hơn, thậm chí ở ngay ngưỡng cửa còn mọc cả nấm, nhưng chẳng ai buồn dọn dẹp.
Có điều cũng không có gì lạ, đám thanh niên trí thức này phần lớn đều là con cháu xuất thân từ những gia đình danh giá sống trong đại viện , cũng được coi là nhị thế tổ ở thủ đô , kẻ hầu người hạ quen , mười ngón tay không dính nước , ở nơi này đã là ' hư tôn hàng quý ' nơi nào sẽ nguyện ý dọn dẹp vệ sinh ?
Hai người thì thầm với nhau về việc chuẩn bị đáp lễ để tặng lại cho Cố Nguyệt Hoài.
Ở phía bên kia, Lam Thiên lặng lẽ quan sát họ, ánh mắt mang theo chút hâm mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/888.html.]
Từ khi rời thủ đô đến nơi này , cô ấy sống cẩn trọng từng chút, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ. Còn Uông Tử Yên và Kim Xán, vừa đến đã nhanh chóng tìm cách gần gũi với Cố Nguyệt Hoài, không thiếu ăn thiếu uống. Khoảng cách giữa người và người quả thực lớn đến khó tin.
Nga
Lam Thiên khẽ cười tự giễu, bưng chậu ra ngoài múc nước rồi rửa mặt.
Buổi tối, vì thiếu vắng mấy người Hoàng Thịnh, bữa ăn của họ trở nên vô cùng qua loa. Trong tình hình thiếu lương thực hiện tại, từng nhà lương thực đều phải dùng cực kỳ tiết kiệm , ngay cả ở điểm thanh niên trí thức khẩu phần ăn cũng trở nên qua loa có lệ . Nhưng cô ấy còn có thể làm gì hơn?
Khi trời tối hẳn, Cố Nguyệt Hoài ôm rổ, dọc theo con đường nhỏ trở về nhà. Lúc đi ngang qua sân nhà Điền Tĩnh, cô bỗng nghe thấy một âm thanh lạ. Đôi mắt cô thoáng ánh lên vẻ tò mò, tiện tay nhặt vài tảng đá bên đường, bước chân nhẹ nhàng lần theo hướng phát ra âm thanh.
Chẳng bao lâu, cô phát hiện ra nơi phát ra tiếng động. Dưới ánh trăng mờ, Nhậm Thiên Tường đang loay hoay cạy cửa sổ để lẻn vào sân nhà Điền Tĩnh. Đôi môi đỏ của cô khẽ nhếch lên, ánh mắt đầy ý cười.
Hôm trước, khi báo cáo với cảnh sát nhân dân rằng từng thấy Nhậm Thiên Tường nửa đêm tìm đến Điền Tĩnh, cô chỉ thuận miệng nói để làm gia tăng thêm sự hiềm nghi về quan hệ không đứng đắn của họ. Dù tin chắc Nhậm Thiên Tường và Điền Tĩnh có mờ ám, nhưng nói thật , đấy cũng chỉ là cô phỏng đoán , còn tận mắt nhìn thấy thì đúng là chưa .
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》