Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 859
Cập nhật lúc: 2024-12-29 19:54:54
Lượt xem: 48
Ánh mắt Ngưu Tấn lóe lên liên tục, nhưng ông không dám cãi lại. Quân khu thứ tám là lực lượng mạnh nhất nước Z, quyền hạn lớn nhất. Dưới trướng họ có năm tập đoàn quân, bốn sư đoàn cảnh vệ, năm sư đoàn vũ trang cơ động, và vô số đơn vị đặc chủng. Còn chưa kể, vị chỉ huy của quân khu ấy, theo ông biết, từng có liên hệ mật thiết với nhà họ Yến.
Ngưu Tấn hoảng loạn. Trước đây, khi nhà họ Yến còn huy hoàng, họ chính là người quản lý quân khu này. Giờ nhà họ sa sút, vậy mà vị kia mới đăng đỉnh quân khu thứ 8 vẫn ra tay giúp một giúp Yến Thiếu Ngu. Trong chuyện này, phải chăng có ẩn tình gì ?
Yến Thiếu Ngu nhấc phong thư lên, giọng trầm thấp mà kiên định: "Không ai được quay về đại đội Liễu Chi. Nhớ lấy lời tôi."
Ngưu Tấn cứng họng, không dám phản bác. Ông nhìn chằm chằm Yến Thiếu Ngu, sau đó vội vã rời khỏi bệnh viện. Về phần Lôi Nghị hay Uông Tử Yên, cũng chỉ là những tiểu lâu la , nếu đã không thể chèn ép anh em Yến gia , những kẻ này đi hay ở ông ta cũng chả quan tâm .
Ngưu Tấn vừa rời đi, phòng bệnh bỗng trở nên tĩnh lặng như tờ, không khí nặng nề đến mức khó thở.
"Anh Yến, cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh rất nhiều." Một lát sau, Uông Tử Yên bước lên phía trước, cúi người vái chào Yến Thiếu Ngu, giọng nói run rẩy mang theo chút nghẹn ngào. Trong tiếng nói của cô không chỉ có niềm vui sướng khi thoát khỏi hiểm cảnh mà còn có cả sự áy náy, bởi nếu không phải vì bọn họ, anh sẽ không phải ra tay như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/859.html.]
Nga
Yến Thiếu Ngu chỉ khẽ lắc đầu, không nói gì. Ánh mắt anh dừng lại nơi Cố Nguyệt Hoài, do dự trong thoáng chốc rồi cuối cùng cũng quay nhìn cô.
Cố Nguyệt Hoài rũ mắt, như đang chăm chú ngắm nhìn mũi chân mình, lại cũng dường như đang thất thần . Nhưng ai cũng có thể nhận ra tâm trạng của cô lúc này chẳng hề tốt.
Nhìn thấy thế, nhóm người Lôi Nghị, Uông Tử Yên lập tức hiểu ý, không ai lên tiếng phá vỡ sự yên lặng. Yến Thiếu Ương, vừa vui mừng vì bạn bè mình không cần quay trở lại ổ sói, vừa bất đắc dĩ khi thấy anh cả và chị dâu sắp phải chia xa, ho nhẹ một tiếng để phá tan bầu không khí nặng nề.
"Anh, em muốn nói riêng vài câu với mấy người Lôi Nghị bọn họ. Hay là anh dẫn chị Nguyệt Hoài ra ngoài đi dạo một lát?" Yến Thiếu Ương nhẹ giọng nói.
Yến Thiếu Ngu gật đầu, thu lại thư giới thiệu rồi nắm tay Cố Nguyệt Hoài rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi cánh cửa khép lại, Uông Tử Yên khẽ thở dài, lo lắng hỏi: "Chắc là không sao đâu nhỉ?"
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》