Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 858
Cập nhật lúc: 2024-12-29 19:53:18
Lượt xem: 37
Khi Ngưu Tấn sai thân đi qua Yến Thiếu Ngu , anh bất ngờ dùng chân ngáng làm Ngưu Tấn trực tiếp ngã lăn ra, mặt chữ điền đập mạnh xuống sàn nhà, phát ra một tiếng "Phanh" lớn.
Uông Tử Yên, Lôi Nghị, và Kim Xán ba người không khỏi hít một hơi khí lạnh, ngạc nhiên nhìn về phía Yến Thiếu Ngu.
Bọn họ cùng Yến Thiếu Ngu và đám con ông cháu cha tại đại viện là tách ra đi đến Thanh An huyện, mỗi người đều không quen biết nhau, vì vậy bọn họ cũng không tận mắt nhìn thấy cảnh Yến Thiếu Ngu đánh nhau với Ngưu Tấn. Trong mắt bọn họ, Ngưu Tấn là chỉ đạo viên, lời nói việc làm đối với bọn họ đám người này dường như là có thiên nhiên áp chế .
Nga
Tuy nhiên, cảnh tượng trước mắt này lại hoàn toàn phá vỡ nhận thức của họ, khiến ánh mắt của họ nhìn về phía Yến Thiếu Ngu tràn đầy sự sùng bái.
Ngưu Tấn chật vật đứng dậy, mặt mày căng thẳng nhìn Yến Thiếu Ngu. "Cậu! Yến Thiếu Ngu! Tôi không có cách trị được cậu, nhưng cứ chờ đó. Tôi sẽ gửi điện báo tới thủ đô, chắc chắn sẽ có người đến xử lý cậu! Cậu chờ cho tôi !" Ông ta hét lên, định bỏ chạy nhưng bị Yến Thiếu Ngu túm áo giữ lại.
Yến Thiếu Ngu quật mạnh ông ta xuống đất, một tay ấn mặt Ngưu Tấn xuống sàn, tay kia lục lọi hành lý gần cửa. Một lúc sau, anh lấy ra một phong thư còn nguyên, đặt trước mặt Ngưu Tấn, giọng lạnh tanh: "Không cần gửi điện báo. Tôi sắp đi rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/858.html.]
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy, sắc mặt lập tức biến đổi. Cô nhìn bóng dáng cao lớn của Yến Thiếu Ngu, đôi môi đỏ mọng mím chặt.
Khó trách, khó trách hôm nay anh lại có biểu cảm kỳ lạ như vậy, luôn tỏ ra muốn nói mà lại thôi khi nhìn cô. Hóa ra, suy đoán của cô không sai. Khi Yến Thiếu Ương yêu cầu được trị liệu, lại không thể như kiếp trước lựa chọn dùng ngọc bài mang ra cửa hàng gửi bán để đổi lấy tiền lo liệu , anh đã quyết định trước thời gian kiếp trước rời đi Đại Lao Tử đại đội sản xuất.
Cố Nguyệt Hoài hơi cúi mắt, vẻ mặt trở nên buồn bã, đột nhiên cô cái gì đều không nghĩ nói .
Mặc dù cô biết ngày này cuối cùng cũng sẽ đến, nhưng trong lòng, cảm giác mất mát vẫn không thể tránh khỏi.
Ngưu Tấn liếc phong thư, nghi hoặc hỏi: "Thư giới thiệu của quân khu thứ tám à?"
Yến Thiếu Ngu vỗ nhẹ vào mặt ông ta, giọng lạnh lùng: "Tôi biết ông là người của ai. Trước đây tôi còn chút vướng bận, nhưng giờ tôi rời đi thủ đô. Ông nghĩ còn ai có thể cản tôi? Hay ông thật sự tưởng nhà họ Yến bây giờ chỉ là con ch.ó cụp đuôi, để mặc các người chèn ép khinh nhục ?"
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》