Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 748
Cập nhật lúc: 2024-12-26 10:20:09
Lượt xem: 19
Nghe lời em gái nói, sắc mặt Yến Thiếu Ương thoáng chốc trở nên ảm đạm.
Cậu hiểu rõ tình huống hiện tại của bản thân hơn bất cứ ai, nhưng hiện tại ba anh em họ đã không còn là thiếu gia tiểu thư gia đình quyền quý , mà là những ngươi lang bạt kỳ hồ thậm chí không thể về nhà , trong túi lại có thể có bao nhiêu tiền chứ , làm sao có thể đi bệnh viện chữa trị? Đó là một khoản chi phí không nhỏ . Đây là lại một gánh nặng nữa muốn anh cả phải gồng mình gánh vác a ! Cậu sao có thể nhẫn tâm .
Yến Thiếu Ngu nhắm mắt lại, những ngón tay bên người siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ. Một lúc sau, anh mở mắt ra, ánh nhìn kiên định, gương mặt không chút biểu cảm:
"Chúng ta đi Chu Lan thị trước. Nếu không có tiến triển, thì sẽ quay lại thủ đô."
Mặc dù vừa mới từ cái ổ sói ở thủ đô chạy ra, nhưng nếu không thể chữa trị cho Yến Thiếu Ương, thì việc bọn họ chật vật trốn tránh như vậy có còn ý nghĩa gì? Nếu chỉ có bệnh viện ở thủ đô mới có thể chữa trị cho Thiếu Ương , anh sẽ không ngần ngại quay về.
"Anh cả!" Yến Thiếu Ương cất cao giọng, cố gắng nhích cơ thể, nhưng cơn đau khiến cậu run rẩy.
Cậu hiểu rõ tình cảnh hiện tại ở thủ đô phức tạp đến mức nào. Gia đình họ đã rất vất vả mới thoát ra được, tại sao anh cả lại muốn quay về nơi nguy hiểm ấy?
Yến Thiếu Ly cắn môi, gương mặt tái nhợt, hốc mắt đỏ hoe.
Cô tuy không rõ tình huống tồi tệ đến mức nào, nhưng cũng hiểu rằng lúc trước khi buộc phải lựa chọn thủ đô để tránh đầu sóng ngọn gió bọn họ là hai bàn tay trắng , không thể quay lại đại viện liền không có nơi nào để nương náu. Những người thân may mắn tránh được kiếp nạn cũng sẽ không ai nguyện ý thu lưu họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/748.html.]
Nhìn bầu không khí nặng nề giữa ba anh em nhà họ Yến, Cố Nguyệt Hoài bước lên, nhẹ giọng nói:
"Việc quan trọng nhất bây giờ là rời khỏi đại đội Liễu Chi, tạm thời đừng suy xét nhiều như vậy . Sau khi rời đi, đến bệnh viện ở thành phố Chu Lan khám thử, chắc chắn sẽ ổn thôi."
Dứt lời, cô bước thêm hai bước, khẽ đặt tay lên vai Yến Thiếu Ly vỗ nhẹ như trấn an.
Yến Thiếu Ly ngây người một lát, đôi mắt đỏ hoe, rồi quay đầu nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào hỏi: "Cô là ai?"
"Chị là ai?"
Cố Nguyệt Hoài cong môi cười, thanh âm như suối nguồn giữa núi, tràn đầy thiện ý:
"Chị là Cố Nguyệt Hoài, bạn của anh trai em."
Nga
"Bạn?"
"Bạn?"
Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Ly đồng thanh, vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó hiểu.