Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 749

Cập nhật lúc: 2024-12-26 10:21:22
Lượt xem: 23

Lúc này, Yến Thiếu Ngu đã lấy lại bình tĩnh, anh liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài rồi nói:

"Anh đã tìm được Thiếu Đường. Trước đây, Thiếu Đường bị mẹ mìn bắt cóc. Chính đồng chí Cố này đã cứu em ấy. Hơn nữa..."

"Thiếu Đường! Anh cả thật sự tìm được Thiếu Đường sao?" Yến Thiếu Ly run rẩy hỏi, ánh mắt tràn đầy mong chờ.

Hô hấp của Yến Thiếu Ương như ngưng lại. Dường như cơn đau nơi lưng bị trật khớp cũng biến mất. Cậu lẩm bẩm:

"Thiếu Đường..."

Nga

Yến Thiếu Ngu gật đầu, ánh mắt thoáng dịu lại:

"Là thật."

Anh định nói thêm rằng Thiếu Đường hiện giờ đã khỏe mạnh, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Ngay cả anh cũng khó hiểu trước sự chuyển biến kỳ diệu ấy. Phải chăng, như lời Cố Nguyệt Hoài nói, phong thủy nơi này thực sự tốt?

Yến Thiếu Ly nâng tay lau nước mắt. Cô nhìn Cố Nguyệt Hoài, muốn nói lời cảm ơn nhưng không kiềm chế được sự kích động. Cô bước tới, ôm chặt lấy cổ Cố Nguyệt Hoài, nước mắt tuôn rơi:

"Cảm ơn chị... thật sự cảm ơn chị!"

Nhà họ Yến suy tàn đã là việc họ bắt buộc phải thừa nhận , còn việc Thiếu Đường mất tích lại là tai nạn bất ngờ giáng xuống họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/749.html.]

Trước khi rời khỏi thủ đô, trái tim họ đã nguội lạnh, biết rằng không bao giờ có thể quay về nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ của gia đình họ . Mà Thiếu Đường , có lẽ sẽ thành nỗi dằn vặt mà cả đời họ phải mang theo vì không thể tìm lại lại em ấy .

Cô không ngờ, sự tình lại có thể có chuyển cơ ! Hơn nữa, sự chuyển cơ này lại ở địa phương mà họ không bao giờ nghĩ tới !

Yến Thiếu Ly nghẹn ngào, giọng nói lẫn trong tiếng nức nở:

"Đồng chí Cố, thật sự cảm ơn chị. Đây là tin tốt duy nhất mà chúng em nhận được trong suốt khoảng thời gian qua."

Tiếng khóc của cô lúc này không chỉ là nỗi xúc động, mà còn như một cách trút bỏ áp lực và nỗi đau dồn nén bao lâu nay.

Yến Thiếu Ương nằm trên giường, không thể quay đầu lại, cũng không nhìn thấy được bộ dáng của Cố Nguyệt Hoài, nhưng chỉ nghe thanh âm cũng biết đó nhất định là một đồng chí nữ xinh đẹp, thiện tâm . Những khói mù đã tích tụ lâu nay trong lòng cuối cùng cũng được xua tan.

Giọng cậu lộ rõ sự vui mừng:

"Đồng chí Cố, sau này chị chính là ân nhân của anh em chúng tôi!"

Yến Thiếu Ngu nghe thấy lời em trai em gái, ánh mắt thoáng lộ vẻ cứng đờ. Trong đôi mắt sâu thẳm, một tia ngơ ngác thoáng hiện.

Tin tốt duy nhất? Ân nhân?

Anh hồi tưởng lại , quả thật từ khi nhà họ Yến suy sụp, gia đình anh bị vận rủi đeo bám. Rất lâu rồi họ không có lấy một khoảnh khắc vui vẻ như hôm nay.

Loading...