Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 747
Cập nhật lúc: 2024-12-26 10:19:07
Lượt xem: 29
Sau khi trở lại thủ đô, Yến Thiếu Ngu bận rộn với công việc quân sự, còn Yến Thiếu Ương thì thường xuyên ra ngoài để giúp đỡ anh. Riêng Yến Thiếu Ly tập trung vào việc học đại học, nhưng tại trường, cô ấy lại gặp phải một gã cặn bã và bị lừa gạt.
Những ký ức đó chợt hiện lên trong đầu Cố Nguyệt Hoài. Nghĩ đến những gì đã xảy ra với Yến Thiếu Ly, cô không khỏi cảm thấy thương cảm. Hai người họ, dù tuổi tác tương đồng, đều là những kẻ đáng thương bị số phận đùa cợt.
Yến Thiếu Ngu nhìn em gái mình khóc đến nỗi không thở nổi, đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch, ánh mắt thoáng u ám. Sau một lúc lâu , chờ cho Yến Thiếu Ly đã phát tiết không sai biệt lắm , anh nhẹ nhàng đẩy cô ra, bước tới mép giường nơi Yến Thiếu Ương đang nằm. Ánh mắt của anh chạm vào thân hình gầy yếu của cậu em trai, chỉ thấy cậu ấy đang cố sức ngoái đầu nhìn anh.
Lần cuối bọn họ gặp nhau trước khi rời đi, Yến Thiếu Ương vẫn là một cậu em trai khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Nhưng giờ đây, cậu ấy nằm bất động, đến cả việc quay đầu cũng là điều xa xỉ.
Giờ phút này, một cảm giác bất lực mãnh liệt dâng tràn trong lòng Yến Thiếu Ngu. Dây thừng sẽ luôn đứt ở chỗ yếu nhất, mà vận rủi thì luôn tìm đến những kẻ đã cùng đường.
Nga
Trước kia, anh không tin vào số phận. Nhưng kể từ khi nhà họ Yến sụp đổ, anh phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm gia đình, đối mặt với vô số nguy hiểm ập tới từ bóng tối, anh mới dần hiểu ra rằng có những lúc không thể không tin vào số phận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/747.html.]
"Anh cả? Là anh sao anh cả?" Yến Thiếu Ương cố gắng nói, giọng cậu mang theo chút hy vọng.
Yến Thiếu Ngu khẽ "ừ" một tiếng, giọng nói trầm thấp, hơi khàn. Anh lặng lẽ nuốt xuống cảm xúc nghẹn ngào trong lòng, ánh mắt vẫn dán chặt vào lưng của em trai. Một lúc sau, anh cất tiếng hỏi:
"Em thế nào rồi?"
Yến Thiếu Ương cười khổ, dù cơ thể đang đau đớn không chịu nổi, cậu vẫn cố gắng tỏ ra bình thản:
"Không sao đâu anh cả, nghỉ ngơi thêm vài hôm sẽ ổn thôi. Anh cả , sao anh tới được đây ? Chỉ đạo viên biết anh lại đây sao? Bọn họ sẽ không tìm anh phiền toái chứ ?"
Cậu trong lòng rất rõ ràng, từ khi Yến gia sụp đổ, thân là người lớn nhất trong mấy anh em , Yến Thiếu Ngu đã phải gánh chịu bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu khổ sở.
"Sao có thể không có việc gì chứ? Anh hai, sao anh không nói với anh cả? Anh bị gãy cột sống, mỗi ngày đều đau đến mức không ngủ được, nếu cứ tiếp tục trì hoãn như vậy, nói không chừng... nói không chừng sau này anh sẽ không thể đứng dậy nổi nữa! Anh cả đến rồi, anh ấy có thể đưa chúng ta đi bệnh viện, đi gặp bác sĩ! Nhất định có thể chữa khỏi!" Yến Thiếu Ly nước mắt rơi như mưa, khóc không kiềm chế được .