Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 615

Cập nhật lúc: 2024-12-22 20:54:24
Lượt xem: 57

Cô vừa dứt lời, lại như sực nhớ ra điều gì, liền tiếp tục nói, giọng điệu pha chút trêu chọc:

"Dù anh không tới nhà tôi ăn cơm, tôi vẫn sẽ đưa cơm đến cho anh."

Cô hắng giọng, nét mặt thoáng hiện vẻ tinh nghịch:

"Nếu kết quả đã giống nhau, vậy tại sao tôi phải tức giận chứ?"

Nghe vậy, bước chân của Yến Thiếu Ngu khựng lại. Anh theo bản năng nhíu mày, quay đầu nhìn cô, ánh mắt sắc bén:

Nga

"Cho nên, cô nói rằng nếu tôi đến nhà cô ăn một bữa tối, cô sẽ không đưa cơm nữa, đó là lừa tôi?"

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, hơi ngẩng đầu nhìn anh, giọng nói mang theo chút đùa cợt nhưng lại chân thành:

"Không phải. Tôi có thể không đưa cơm cho thanh niên trí thức Yến, nhưng làm sao có thể không đưa cơm cho anh trai Thiếu Đường được? Tôi đã nói rồi, chúng ta là người một nhà, sao tôi có thể mặc kệ anh chứ?"

Cái gọi là "nam truy nữ cách tòa sơn, nữ truy nam cách tầng sa", cho dù Yến Thiếu Ngu là một tầng kim cương sa khó phá, cô vẫn không ngần ngại tiến tới, truy nam nhân nguyên tắc thứ nhất : "Không biết xấu hổ".

Yến Thiếu Ngu thoáng dừng lại. Lời của cô khiến anh không nhịn được bật cười, một nụ cười hiếm hoi, như bất lực trước sự thẳng thắn và nhiệt tình của cô gái này.

Cố Nguyệt Hoài chắp tay sau lưng, nhìn anh bằng ánh mắt tràn đầy tự tin. Lần này, giọng cô lại mang theo một chút e thẹn hiếm có:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/615.html.]

"Yến Thiếu Ngu à, tôi thích anh. Thích rất nhiều. Tôi sẽ mãi chờ anh quay đầu nhìn về phía tôi."

Lần đầu tiên, cô nói rõ ràng và thẳng thắn như vậy: thích, chờ đợi.

Nghe những lời này, trên khuôn mặt điển trai của Yến Thiếu Ngu vẫn không có nhiều biểu cảm. Ánh mắt anh thản nhiên nhưng lại rất sâu thẳm.

Anh không phải chưa từng nghe những lời tương tự, nhưng trước đây, chúng chỉ khiến anh cảm thấy thiếu kiên nhẫn.

Hôm nay, khi Cố Nguyệt Hoài nói ra những lời này, phản ứng đầu tiên của anh vẫn là thiếu kiên nhẫn, nhưng nhìn thấy sự e thẹn trên gương mặt cô, cùng vẻ nghiêm túc trong từng câu chữ, anh không khỏi giật mình.

Giọng cô không lớn, thậm chí còn hơi khàn vì thẹn thùng, nhưng anh lại nghe ra được sự chân thành và thiêng liêng trong đó.

Giống như việc nói một chữ "thích" với anh, đối với cô, là một điều vô cùng trọng đại.

Đối mặt với lời thổ lộ trang trọng như vậy, lần đầu tiên trong đời, Yến Thiếu Ngu cảm thấy căng thẳng.

Anh bỗng nhận ra, khi đứng trước Cố Nguyệt Hoài, vẻ tỉnh táo và kiêu ngạo mà anh từng tự hào dường như không còn giữ được. Cô liên tục khiến anh cảm thấy đau đầu, không biết nên đối phó thế nào.

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cô, khóe môi anh khẽ động nhưng lại không nói nên lời.

 

Loading...