Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 324
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:19:50
Lượt xem: 35
"Người thân và bạn bè bên phía em rể cả đều có thân phận, chúng ta không thể thua kém người ta."
"Anh và chị hai của em đều nghĩ như vậy, một người sẽ ra năm mươi đồng tiền để tặng cho hai cháu ngoại gái ."
Cố Ngân Phượng đứng bên cạnh cũng gật đầu phụ họa, trong lòng bà nghĩ rằng dù gì cũng chỉ có một nhà bà con có chức quyền, nếu không tận dụng mối quan hệ này, sau này có chuyện cần hỗ trợ sẽ làm sao? Vốn dĩ bà định nhờ vào quyền thế của Nhiếp Bội Lan, nếu không chịu chủ động thì sẽ thật sự lãng phí mối quan hệ này.
Cố Chí Phượng nghe đến đó không khỏi hít một hơi thật sâu: "Một người ra năm mươi đồng tiền?"
Thực ra, ông cũng là cậu, vậy liệu ông có cần phải ra số tiền này không?
Cố Ngân Phượng thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Cố Chí Phượng thì không nhịn được mà bĩu môi. Nhà họ Cố trước kia cũng xem như là địa chủ nổi tiếng, nhưng nhìn lại, quý tử của Cố gia lại thiển cận đến mức này... Chậc, thật sự là phong thuỷ thay phiên chuyển .
Bà lại nói:
"Chí Phượng, đối với nhà chị cả mà nói thì năm mươi đồng cũng không phải là quá nhiều! Dù sao chị cả cũng không mời em tới, vậy số tiền này em cứ coi như tiết kiệm đi."
Giọng điệu của Cố Ngân Phượng không chút che giấu sự khinh thường, làm sắc mặt của Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài đứng bên cạnh trở nên trầm hẳn.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/324.html.]
Cố Chí Phượng có chút xấu hổ, ông vội vã chà xát đôi bàn tay, cũng không biết vào lúc này phải nói gì cho phải.
Lúc này , Cố Nguyệt Hoài vừa từ trong phòng bước ra . Sau khi đi ra ngoài, cô dùng giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng cất tiếng:
"Bác cả, cô hai không cần nói thêm gì nữa, lấy giấy vay nợ ra đi, hôm nay chúng ta phải tính rõ ràng hết các khoản nợ."
Cố Ngân Phượng nghe cô nói vậy thì hơi nghi ngờ:
"Tính rõ ràng? Nhà các cháu có bao nhiêu tiền mà đòi tính rõ ràng ? Cháu xác định ?"
Cố Nguyệt Hoài nở một nụ cười nhẹ, kéo kéo khóe môi, sau đó mở túi trong tay ra, bên trong là một xấp tiền mặt.
Cô nhún vai, giọng điệu rất bình tĩnh: "Giấy vay nợ."
" Tê ..."
Cố Ngân Phượng nhìn thấy một xấp tiền dày cộp, không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
Bà khiếp sợ nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái, rồi lại nhìn Cố Chí Phượng. Sau một lúc lâu, bà nở một nụ cười nịnh nọt nói: " Chí Phượng , nhà em là từ đâu kiếm được bút tiền của phi nghĩa lớn như vậy ? Nếu có biện pháp kiếm tiền , cùng đừng quên chị hai nhé , có biết không ?"