Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 325

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:38:16
Lượt xem: 28

Ngay cả Cố Thiên Phượng, người vốn ít nói, cũng không thể không giật mình .

Ông làm việc tại nhà máy thịt trong huyện, cuộc sống không phải lo lắng về chuyện ăn uống hằng ngày, mỗi bữa đều có thịt, ngoài nhà chị cả ra thì gia đình ông cũng coi như là sống khá giả. Tuy nhiên, quanh năm suốt tháng, gia đình ông vẫn không thể tích góp được bao nhiêu tiền. Mấy năm trước, khi Cố Chí Phượng đến vay tiền, nếu không phải lấy lãi suất cao thì vợ ông cũng sẽ không đồng ý cho vay.

Nhưng giờ, xấp tiền mà Cố Nguyệt Hoài cầm trong tay có ít nhất hai ba trăm đồng! Làm sao có thể giải thích được? Có thể nào thật sự như lời Cố Ngân Phượng nói, rằng gia đình Chí Phượng đã kiếm được một khoản tiền của phi nghĩa ? Nếu không, thì thật sự không thể nào có thể giải thích rõ ràng lai lịch của số tiền này !

Cố Chí Phượng đứng đó, ánh mắt dán chặt vào xấp tiền trong tay Cố Nguyệt Hoài, ông không hề nghe thấy những lời Cố Ngân Phượng vừa nói. Mặc dù ông biết mấy thứ kia rất đáng giá, nhưng khi nhìn thấy những thứ đáng giá kia thật sự có giá bao nhiêu thì thật sự ông vãn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc . Từ khi xã hội mới được thành lập, gia đình ông luôn trong cảnh thiếu thốn, sau khi xây nhà mới thì càng là ba ngày hai đầu ăn không đủ no, giờ có nhiều tiền như vậy, ông không dám tin vào mắt mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/325.html.]

Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, nhìn cầm một xấp tiền trong tay mà vẫn còn giữ được vẻ mặt bình tĩnh em gái nhỏ , bỗng nhiên cảm thấy cô em gái vốn dĩ không có gì nổi bật của mình hôm nay bỗng trở lên thật cao lớn uy phong .

Nga

"Bác cả, cô hai, lấy giấy vay nợ ra đi." Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng lên tiếng, không muốn tán gẫu thêm. Kể từ khi cô sống lại, cô luôn mong muốn thanh toán hết nợ nần trong gia đình, để mọi người không phải chịu áp lực tài chính nữa. Cuối cùng, ngày này cũng đã đến.

Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng nhìn nhau, sau đó lấy giấy vay nợ từ trong túi áo ra. Cố Nguyệt Hoài nhận lấy và nhanh chóng nhìn qua một lượt, rồi nói:

"Bên bác cả là năm mươi đồng tiền gốc , cô hai cũng là năm mươi đồng , hàng năm tiền lãi của mỗi người là năm đồng. Tính đến nay là ba năm lẻ tám tháng, còn lại bốn tháng cháu liền thêm vào . Vậy ra mỗi người là bảy mươi đồng, cháu không tính sai chứ?"

Cố Ngân Phượng vui mừng gật đầu liên tục :" Đúng vậy , đúng vậy , bảy mươi đồng , chính xác là bảy mươi đồng !"

Loading...