Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 323

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:19:08
Lượt xem: 43

Bà không phải chưa từng ăn cơm ở đây. Cơm cháo loãng, khoai lang, dưa muối—có gì ngon để ăn đâu?

Dứt lời, bà đi tới giường đất, ánh mắt ra hiệu cho Cố Thiên Phượng, giục ông mau vào chuyện chính.

Cố Thiên Phượng khoanh tay, ngồi ở mép giường, giữ đúng hình tượng anh cả kiệm lời.

Cố Chí Phượng nghe vậy liền sửng sốt:

" Chuyện nghiêm túc ? Là chuyện gì vậy ?"

Cố Thiên Phượng biết kéo dài không ích gì, bèn mở lời :

" Chí Phượng à, gần đây trong tay em có dư dả không ? Anh và chị hai cần tiền gấp, mà nhà nhiều miệng ăn quá nên không tiết kiệm được. Em xem ?"

Nga

Cố Thiên Phượng vừa nói ra, không khí trong phòng lập tức trở nên căng thẳng.

Khi Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài vừa bước vào cửa, nghe thấy câu hỏi ấy, cả hai liếc nhìn nhau, trong lòng cũng không khỏi chùng xuống.

Thật ra, Cố Đình Hoài biết chuyện Cố Nguyệt Hoài đã mang trang sức đến thành phố Chu Lan bán, nhưng cụ thể bán được bao nhiêu tiền thì anh cũng không rõ. Gần đây lại phát sinh một số khoản chi phí, hơn nữa còn đang nợ tiền phẫu thuật cho Cố Duệ Hoài, nên anh e rằng lúc này không thể lấy ra được nhiều hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/323.html.]

Người một khi xui xẻo , ngay cả uống nước cũng tắc kẽ răng .

Nhưng Cố Chí Phượng lại không lo lắng như vậy. Ông biết trong tay con gái vài món đồ kia , mặc dù cũng không rõ bán được bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn là đủ để trả nợ. Chỉ là không ngờ hôm nay anh cả lại nhắc đến, ông ấy nhất thời không kịp phản ứng.

"Bác cả... Chuyện này..." Cố Tích Hoài đang định lên tiếng thì bị Cố Ngân Phượng ngắt lời:

"Chí Phượng, số tiền mà chị và anh cả cho em mượn đã là một thời gian rồi, hiện tại cũng vì hoàn cảnh khó khăn mới phải đến đòi lại. Em không thể nói là sẽ không trả, phải không?"

Giọng điệu của Cố Ngân Phượng rõ ràng có chút không vui. Bà là người khá khôn khéo, nhìn thấy vẻ mặt của mấy đứa nhỏ, bà cũng hiểu được rằng gia đình này vẫn giống như trước, vẫn là những người sa cơ thất thế, ngay cả chuyện ăn uống cũng không đủ no. Nếu bà biết trước thì chắc chắn bà đã không dễ dàng cho mượn tiền như vậy.

Cố Thiên Phượng khẽ nhíu mày. Nếu hôm nay ông ta không đòi được tiền, thì sau này vợ ông ta sẽ tự đến đây đòi thôi.

Cuối cùng, hắn cũng nhớ ra một chút tình nghĩa anh em . Vợ ông tính tình hoả bạo , nếu thực sự muốn tới cửa, chỉ e sẽ làm hỏng hết quan hệ giữa hai nhà. Tốt nhất là hôm nay mang tiền về .

Cố Thiên Phượng nghĩ đến đó, bèn sửa lại ngữ điệu, nói:

"Chí Phượng, hai đứa con gái nhà chị cả của em chuẩn bị xuống nông thôn tham gia đại đội sản xuất, còn phải tổ chức một buổi tiệc ở tiệm cơm quốc doanh để đưa tiễn. Em nói xem, chúng ta làm cậu cả và dì cũng không thể tay không đến, đúng không?"

 

Loading...