Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 322
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:18:45
Lượt xem: 71
Trong số anh chị em của cha cô—Cố Chí Phượng—không ai là ruột thịt, nên ngoại hình cũng chẳng có nét nào giống nhau. Tính cách của họ lại càng khác biệt, như trời với đất .
Anh cả Cố Thiên Phượng là người kiệm lời, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều nghe theo vợ.
Cô cả Cố Kim Phượng có dáng vẻ đoan trang, thông minh nhất trong số họ. Năm xưa, khi còn học trường nữ sinh, bà luôn được thầy cô khen ngợi. Chính nhờ vậy mà sau này, bà mới có thể kết hôn với phó bí thư Ủy ban Cách mạng huyện— kia chính là đại quan danh xứng với thực , địa vị so Tần Vạn Giang còn cao .
Cô hai Cố Ngân Phượng thì khéo léo , rất biết cách tạo các mối quan hệ , gặp người nói tiếng người , gặp quỷ nói tiếng quỷ , nói chuyện làm việc thường thường sẽ không chủ động ra mặt mà luôn tìm người đứng ra thay mình , tính cách như vậy cũng không thể nói là đáng ghét , chẳng qua là quá khéo léo đôi lúc cũng khiến người ta cảm thấy có chút không thật .
Riêng Cố Chí Phượng, cha của cô, vì là khó có được nền từ nhỏ đã được chiều chuộng, thành ra sinh hư. Thời trẻ, ông ham mê cờ bạc, làm ra việc đem cả gia tài đánh cược mới khiến gia đình tan nát. Dù từng đi du học nhưng ông chẳng học được gì hữu ích, cho nên khi cuộc sống trở nên khó khăn mới không có đường sống để xoay sở mà phải trà trộn vào chợ đen để mưu sinh.
Các anh chị em bọn họ tuy mỗi người đều có một cuộc sống riêng , nhưng cô biết , cha cô vẫn luôn rất coi trọng đoạn thân tình này .
Đợi một lúc, Cố Ngân Phượng từ trên giường đất bước xuống, vẻ mặt có chút nôn nóng , sốt ruột đi qua đi lại trong nhà , nhíu mày hỏi: “ Cha cháu đi đâu rồi? Sao mãi vẫn còn chưa trở về?”
Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn bà một cái, rồi nói: “ Cha và anh cháu đều đang làm công, hẳn là sẽ quay lại ngay thôi.”
Nghe vậy, Cố Ngân Phượng trợn tròn mắt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/322.html.]
" Cái gì? Đi làm ? Cha cháu ? Cả anh trai cháu nữa sao ?"
Nga
Cố Nguyệt Hoài chưa kịp trả lời thì bên ngoài sân vang lên tiếng động. Cố Kim Phượng dẫn đầu vén rèm bước vào, vừa cất tiếng:
"Bé ơi, bác cả con đến phải không?"
Không đợi cô trả lời, Cố Ngân Phượng đã vui vẻ nói:
"Chí Phượng! Chị hai cũng tới này."
Cố Chí Phượng vừa bước vào, thấy anh cả và cô hai, nét u sầu trên mặt liền tan biến, thay vào đó là nụ cười rạng rỡ:
" Anh cả, chị hai chưa ăn gì đúng không ? Bé à, con ra gọi anh trai về, bảo nó chuẩn bị nấu chút gì cho mọi người ăn."
Cố Ngân Phượng vội xua tay từ chối :
"Không cần, không cần. Đừng phiền phức. Hôm nay chị và anh cả tới là có chuyện nghiêm túc muốn nói. Nói xong, bọn chị sẽ về ngay, không ăn đâu."