Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1162

Cập nhật lúc: 2025-02-04 13:34:12
Lượt xem: 25

Chính vì cái khoảng cách giữa ' con nhà giàu ' và ' con nhà nghèo ' cùng một phần tính cách của bản thân , anh ta đến đây đã được một thời gian lại chưa hòa hợp được với mọi người xung quanh, ngoại trừ Mạnh Hổ. Mạnh Hổ người này tuy bình thường cũng hay trêu chọc anh ta , nhưng Mạnh Hổ là người tâm đại , tuy ngày thường nói nói vài câu nhưng cũng không thật sự để ý , vẫn đối xử với anh ta giống như một người đồng chí bình thường , không hề có cảm giác cố ý tạo khoảng cách .

Tuy nhiên, nếu phải nói đến người luôn giữ khoảng cách với mọi người, e rằng trong cả quân khu này cũng không ai vượt qua được Yến Thiếu Ngu.

Bên kia, Yến Thiếu Ngu cũng đã đi tới văn phòng thủ trưởng .

"Thủ trưởng." Yến Thiếu Ngu nghiêm trang chào bằng một động tác tiêu chuẩn của quân đội, ánh mắt vẫn giữ vẻ lạnh lùng.

Người đàn ông trung niên, đang chăm chú viết hồ sơ trên bàn làm việc, ngẩng đầu lên nhìn anh. Ông không nói gì mà tầm mắt dừng lại trên người thanh niên trước mặt đánh giá thật lâu, sau đó chậm rãi nở một nụ cười, giọng nói hào sảng cởi mở lại thêm chút tán thưởng:

"Thiếu Ngu, tôi biết cậu chính là một khối tài liệu cực tốt của quân đội , nên tham gia quân ngũ ."

Người đàn ông gần năm mươi tuổi, mái tóc đã lấm tấm bạc, nhưng khí chất mạnh mẽ và điềm tĩnh của ông không hề giảm sút. Bộ quân phục thẳng thớm, trên vai mang đầy huân chương chiến công, chỉ cần nhìn cũng biết đây là một người có địa vị cao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1162.html.]

Ông chính là tư lệnh đương nhiệm của quân khu số tám – Từ Xuyên Cốc.

Yến Thiếu Ngu đứng im lặng nhìn ông, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.

Từ Xuyên Cốc không để ý đến sự trầm mặc đó. Ông mở ngăn kéo, lấy ra một tập tài liệu đưa cho anh:

Nga

"Trên đường đến tỉnh H, cậu bị tập kích, chính là do Khương Hệ gây ra. Nhưng cậu đã đến đây rồi thì không cần lo lắng về an toàn nữa."

Yến Thiếu Ngu nhận lấy tập tài liệu, ngón tay dài thon thả lật qua vài trang, môi mỏng khẽ nhếch lên nở một nụ cười đầy mỉa mai.

Anh lẽ ra nên đoán được sớm hơn. Khương Hệ sẽ không dễ dàng buông tha anh. Phát đạn đó đã trúng ngay tim, suýt chút nữa anh đã không thể sống sót để đặt chân đến tỉnh H.

Nhưng điều kỳ lạ là, dù vết thương nghiêm trọng đến vậy, nhưng ảnh hưởng của nó đến thân thể của anh lại không lớn .

Hôm đó, sau khi bị tập kích, anh cố nén đau đớn hít một hơi thật sâu, tự tay khoét viên đạn ra. Anh dùng nước trong hành lý mà trước đó Nguyệt Hoài đã chuẩn bị cho anh mang theo rửa sạch vết thương, băng bó qua loa rồi tiếp tục lên đường. Trong lòng anh hiểu rõ, chỉ cần đến được quân khu số tám, anh sẽ an toàn, cho nên sau đó anh không để ý đến nó nữa mà ngày đêm lên đường .

Loading...