Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 238

Cập nhật lúc: 2024-11-24 21:59:58
Lượt xem: 0

Lĩnh vực mà Giang Cần mạnh nhất không phải là công nghệ, mà là năng lực phân tích. Giống như về Multi-group, kế hoạch mà Giang Cần viết ra không hề chi tiết, nhưng độ hoàn thiện của Tô Nại lại rất cao, cô chính là một nhân viên kỹ thuật quý giá.

Sau này phải đối xử tốt với cô ấy thôi.

Nếu như nhân viên thế này chạy mất thì cũng khó mà tìm người tiếp theo.

Giang Cần bí mật sửa lại mật khẩu trang web video, giả vờ như tất cả mọi chuyện chưa hề xảy ra.

Sau đó hắn mở Word ra, gõ một hàng chữ.

“Multi-group – dự án tham gia miễn phí và được chia tỷ lệ hoa hồng dựa trên lượng tiêu thụ.”

Việc quảng bá mở rộng diễn đàn vẫn phải tiến hành, ít nhất phải nắm lấy toàn bộ khu đô thị Đại học Lâm Xuyên, trở thành lưu lượng thực sự trong tay hắn.

Trước mắt, cuộc thi tuyển chọn hoa khôi của trường Đại học Khoa học Kỹ thuật đang đến giai đoạn nóng nhất. Có lẽ cuối tháng này sẽ kết thúc, sau đó là Đại học Sư phạm, Đại học Bách khoa, tiến hành lần lượt theo thứ tự.

Vậy thì hoạt động thử nghiệm Multi-group cũng chỉ có thể tiến hành ở Lâm Đại trước, dù sao thì lưu lượng phía Lâm Đại gần như đã ổn định rồi.

Chờ đến khi có kết quả hoạt động thử nghiệm thị trường, có lẽ người dùng phía Đại học Khoa học Kỹ thuật cũng được giữ lại hết, đến lúc đó lại đẩy thêm Multi-group sang, nuốt luôn thị trường lớn bên Đại học Khoa học Kỹ thuật.

“Thời gian không có nhiều, phải chuẩn bị trước cho một số việc nữa.”

Giang Cần vừa suy nghĩ vừa gọi điện thoại bảo Đàm Thanh đến chỗ hắn.

Trước mắt thì tổ thị trường không có đủ nhân sự, nhân viên cốt cán vẫn là Đàm Thanh và Nguỵ Lan Lan. Bây giờ Nguỵ Lan Lan chủ yếu phụ trách công việc bên Đại học Khoa học Kỹ thuật, mà Đàm Thanh chủ yếu phụ trách công việc phía Lâm Đại.

Nếu thử nghiệm bản đầu tiên của Multi-group đã ở Lâm Đại, vậy thì giao việc này cho Đàm Thanh làm cũng là đương nhiên.

- Ông chủ, ông chủ tìm tôi có việc gì vậy ạ?

Đàm Thanh mệt mỏi chạy về, tóc còn có vẻ hơi rối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-238.html.]

- Cô đi chạy thị trường đấy à?

Giang Cần kéo một chiếc ghế dựa cho cô ngồi xuống, cũng gọi người rót cho cô một cốc nước.

- Đúng vậy, gần đây tôi phải chạy qua chạy lại ở bên ngoài suốt. Bởi vì công việc quảng cáo ở Lâm Đại đã trở nên bão hoà, tôi đang xem xét mở rộng ra bên ngoài, nhưng không có hiệu quả rõ rệt. Một phần là giá quảng cáo trên diễn đàn của chúng ta khá đắt, các hộ kinh doanh nhỏ không hề có ý định hợp tác; thêm nữa là số lượng quảng cáo có thể đặt trên diễn đàn cũng có hạn, không đàm phán được bao nhiêu đơn thành công. Không giống phía Lan Lan, làm đơn nào là thành công đơn đấy.

Thực ra trong lòng Đàm Thanh cũng không quá thoải mái, nhưng vẫn nói giảm nói tránh, không nói thẳng hết mọi chuyện ra.

Lý do chủ yếu làm cô không thoải mái không phải là vì phía Lâm Đại không có nhiều đơn hàng, mà là vì nó gần như đã gần chạm đến mức giới hạn.

Vì sao ư?

Vân Mộng Hạ Vũ

Bởi vì về cơ bản là đã khai phá hết những người dùng muốn quảng cáo mà cũng có năng lực mua quảng cáo rồi, còn lại một là không có tiền để chi cho việc quảng cáo, hai là không có hứng thú.

Nhưng tổ thị trường lại không có lương cứng, lương hoàn toàn đến từ hoa hồng, không có đơn cũng có nghĩa là không hề có thu nhập.

Lý do khiến bản thân Đàm Thanh đi chạy thị trường bên ngoài chính là vì gần đây không đàm phán được đơn nào thành công, cô cần gấp một đơn hàng mới để mở ra một cục diện khác.

Ngược lại thì phía Nguỵ Lan Lan lại đang có tình thế rất tốt.

Bởi vì Đại học Khoa học Kỹ thuật là một thị trường hoàn toàn mới, tất cả mọi chủ thể kinh doanh đều nóng lòng muốn thử marketing trên diễn đàn, một giây nói một đơn là thật không đùa.

Cô và Nguỵ Lan Lan là chị em tốt, trước đây cùng xuất phát từ câu lạc bộ part time và gia nhập 208. Bây giờ hai người lại được chia hai khu vực khác nhau, một người quản lý thị trường không còn tiềm lực khai phá, một người quản lý một biển lớn hoàn toàn chưa được khai phá, nói không ghen ghét là nói dối.

- Uống ngụm nước trước đi. - Giang Cần chỉ vào ly nước trước mặt.

Đàm Thanh nâng ly nước lên uống một ngụm:

- Ông chủ à, tôi uống xong rồi. Có việc gì thì cậu cứ việc sai bảo.

- Thực ra hôm nay tìm cô tới chính là để giải quyết tình trạng mà cô đang gặp phải. Đa số người dùng của diễn đàn chúng ta là sinh viên, muốn khai thác thị trường này khá là khó, ít nhất là khó khăn trong giai đoạn hiện tại.

Giang Cần có thể hiểu được tâm trạng hiện tại của Đàm Thanh, cũng rất xem trọng thái độ như hiện tại của cô.

Bản thân bị bỏ lại trên chiến trường cũ, đi khai quật nguồn khách ít ỏi, mà bạn tốt lại được đi đến một chiến trường mới, chỉ cần dọn lính thôi cũng đủ xanh. Nhưng thấy thu nhập phía bản thân ngày càng thấp, cô lại không hề từ bỏ, mà ngược lại bỏ công bỏ sức ra ngoài mở rộng thị trường, nhân viên như vậy thực sự rất hiếm có.

Loading...