Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 287 : Quý Dữu Bị Thất Sủng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:55:34
Lượt xem: 23

Bên ngoài phi thuyền.

 

Mục Kiếm Linh nói: “Cám ơn.”

 

Bạch Cập mỉm cười nói: "Cô giáo, ngài đừng khách khí, giúp đỡ ngài là vinh dự của tôi. Nếu sau này ngài vẫn cần tôi giúp đỡ, có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."

 

Mục Kiếm Linh gật đầu  nói: “Cũng muộn rồi, ta phải đưa học sinh về trường, nên tạm biệt.”

 

Bạch Cập nghe vậy, nhẹ giọng nói: "Cô giáo, xin chú ý an toàn."

 

Mục Kiếm Linh dừng một chút, đột nhiên quay người nói: “Ngươi cũng nên chú ý an toàn của chính mình a.”

 

Bạch Cập nói: "Cô giáo, yên tâm đi."

 

Lúc này, trong phi thuyền còn có người còn chưa bỏ ý định chạm vào đầu Quý Dữu, sau đó, Mục Kiếm Linh đột nhiên bước vào, nhìn thấy một đám người vây quanh Quý Dữu, cô không khỏi cau mày, mắng: “Mọi người đều chen chúc ở đây làm cái gì hả? Còn không ai nấy về chỗ của mình đi?"

 

A?

 

Cô giáo thực sự đang ở đây.

 

Ngay trong nháy mắt, mọi người đều rụt cổ lại và thành thật trở về vị trí của mình.

 

Quý Dữu nhảy ra, toàn bộ triệt để kể lể với cô giáo Mục Kiếm Linh về tất cả những điều xấu xa mà mọi người đã làm với cô vừa rồi.

 

Mục Kiếm Linh nghe xong cau mày nói: "Ăn no rửng mỡ không có việc gì làm phải không! Vậy trở về toàn bộ tăng thêm huấn luyện đi!"

 

Mọi người: "..."

 

Thật tàn nhẫn.

 

Số 4444 thực sự rất ác độc.

 

Quý Dữu đắc ý liếc nhìn mọi người: Hừ! Cô phải cho tất cả mọi người biết đầu của người quyền lực nhất vũ trụ trong tương lai là không dễ dàng chạm vào như vậy.

 

Sau khi chuẩn bị xong, phi thuyền nhanh chóng xuyên thủng tầng khí quyển nhân tạo và bay ra ngoài không gian. Trước khi rời đi, Quý Dữu nhìn lại ốc đảo trạm không gian nhân tạo qua cửa sổ và thầm cầu nguyện:

 

Hy vọng mọi thứ đều ổn

 

Hy vọng không có thêm thương vong.

 

.....

 

Kỹ năng điều khiển phi thuyền của Mục Kiếm Linh rất ổn định, trên đường đi, sau khi vượt qua các điểm nhảy và vượt qua một nửa tinh vực thứ sáu, phi thuyền đã đến đích an toàn - Học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh.

 

Khi tới nơi thì đã là giữa trưa, sau khi học sinh xuống phi thuyền, Mục Kiếm Linh nói :“Buổi chiều vẫn học bình thường.”

 

Các học sinh: " Vâng ạ!"

 

Mục Kiếm Linh dừng phi thuyền xong, gọi một ô tô bay rồi rời đi.

 

100 học sinh sau khi giáo viên Mục Kiếm Linh rời đi, như ong vỡ tổ chạy đến nhà ăn——

 

Quý Dữu túm lấy Thịnh Thanh Nham, cười nham hiểm nói: "Tài xế miễn phí, nhanh đi tìm xe đi, nếu không——"

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

Thịnh Thanh Nham kéo tay áo của mình trở lại, tỏ vẻ ghét bỏ nói: “Muốn tìm xe thì cứ tìm xe, nhưng cậu thả nhân gia ra a – nhân gia cũng không muốn để quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt chạm vào a…”

 

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu cậu còn dám nói một câu quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt , tớ cho cậu đẹp mặt!”

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Thịnh Thanh Nham: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a..."

 

Quý Dữu vốn trong lòng tràn đầy tức giận, nhưng trong nháy mắt nghĩ tới điều gì đó, cô liền nhìn khuôn mặt xinh đẹp tựa như mỹ nữ của Thịnh Thanh Nham, thở dài nói: "...Nhân loại vô tri ngu xuẩn a, cậu xong đời rồi.... Bây giờ cậu không biết mình đang đắc tội là ai."

 

——Vốn là, có suy nghĩ chủ động ăn gian, cho cậu ta một cơ hội đi cửa sau, để cậu ta mua một hồn khí của mình, bây giờ sao?

 

Hừ hừ…

 

Cho dù, cô có vứt đi cho chó ăn, thì cô cũng sẽ không cho Thịnh Thanh Nham, nửa kiện hay nửa cái gì cả!

 

Thịnh Thanh Nham nhếch miệng, vẻ mặt không quan tâm nói: "Cậu không phải chỉ là một quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt sao..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-287-quy-duu-bi-that-sung.html.]

Ah--

 

Điểm PK lại tăng thêm 10.000!

 

Quý Dữu không đành lòng nhìn vẻ mặt ngu ngốc, ngốc nghếch của Thịnh Thanh Nham, cô quay đầu, vẻ mặt buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ: Các học sinh vừa tan học đã ùa về nhà ăn như ong vỡ tổ, cảnh tượng này quá quen thuộc cùng bình yên a.

 

Nhưng--

 

Ai hiểu được nỗi buồn trong lòng cô?

 

Sau khi đi nhờ xe miễn phí, Quý Dữu và Thịnh Thanh Nham nhanh chóng đến nhà ăn, Quý Dữu lao nhanh tới cửa sổ sườn heo kho, nhưng đáng tiếc là không nhìn thấy bóng dáng của đàn chị Thi Nhã ở đây, Quý Dữu trong lòng không biết làm sao, cảm thấy có chút hụt hẫng cùng sự thất vọng.

 

.....

 

Hà Tất đang cầm vá múc cơm, vẻ mặt không nói nên lời: "Bạn học, em còn muốn ăn cơm hay không? Nếu không thì làm phiền nhường chỗ cho bạn học phía sau."

 

Quý Dữu trừng mắt nhìn Hà Tất, nói: "Ăn! Cho em một phần sườn heo kho, làm phiền cho em thêm chút nước súp."

 

Hà Tất lại rung tay và cười nói: "Xin lỗi, bạn học, tôi không chấp nhận, định mức đã được chỉ định a"

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu bất lực nhìn anh ta lắc thìa, lắc thìa, lắc thìa, lắc thìa... Cuối cùng, không hơn, không kém, 10 miếng sườn heo rơi xuống đĩa của cô.

 

Hà Tất đem đĩa đồ ăn đưa cho Quý Dữu 

 

Quý Dữu nhận lấy, nhịn không được, nói: “Đàn anh Hà Tất, mấy ngày không gặp, anh vậy mà đã cặn bã đến mức thanh lịch và tinh tế a, quả thật là đệ nhất vũ trụ đàn ông cặn bã mà!"

 

Hà Tất: "..."

 

Hà Tất mỉm cười: “Cảm ơn lời khen của em, anh sẽ tiếp tục phát huy.”

 

Haaa~

 

Không có đàn chị Thi Nhã yêu thương mình, quả nhiên mình giống như một cọng cỏ dại a.

 

Hức ~

 

Quý Dữu tràn đầy chán nản, ôm đĩa đồ ăn của mình tùy tiện tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống ngay lập tức. Ban đầu cô muốn hỏi thăm đàn anh Hà Tất một chút tin tức của đàn chị Thi Nhã, nhưng nghĩ tới bộ mặt keo kiệt của đàn anh Hà Tất, vẫn là nhịn xuống.

 

Chính mình thế nhưng có số liên lạc của đàn chị Thi Nhã mà, vì sao phải thông qua đàn ông cặn bã Hà Tất để tìm hiểu chứ?

 

Tại sao chính mình không tự hỏi?

 

Hắc hắc--

 

Vừa nghĩ tới, liền làm ngay, Quý Dữu lập tức gửi tin nhắn cho đàn chị Thi Nhã: [Đàn chị! Đàn chị ! Đàn chị ! Khóa huấn luyện đặc biệt của em đã kết thúc sớm, em đã trở lại trường học rồi, chị có ở trường học không? Em có thể mời chị bữa tối được hay không? 】

 

Về phần - ăn gì? Quý Dữu đã quyết định rồi, cô sẽ dẫn đàn chị Thi Nhã đến tiệm lẩu trên phố buôn bán để ăn lẩu, thuận tiện đi thăm Manh Manh một chút. Cô đã lâu không đến gặp Manh Manh. Không biết tiểu gia hỏa này có tức giận hay không.

 

Sau khi tin nhắn được gửi đi, giống như hòn đá chìm xuống biển, cho đến khi cô ăn xong, vẫn không nhận được tin trả lời từ đàn chị Thi Nhã.

 

Quý Dữu cảm thấy hơi khó chịu, cũng trong lúc ăn, cô đã gửi tin tức việc mình trở lại trường học cho anh Khung, chị Leah và chị Linh Chi. Ba người trả lời tin nhắn nhanh chóng, anh Khung nhận nhiệm vụ và lại đi ra ngoài rồi.

 

Chị Leah vào phòng nghiên cứu cơ giáp của một đàn anh và đang làm thí nghiệm, không có thời gian để gặp mặt Quý Dữu.

 

Chị Linh Chi đâu? Chị Linh Chi cũng đảm nhận nhiệm vụ tập thể, là cùng giáo viên của mình đi ra ngoài nghiên cứu một dự án liên quan đến công nghệ không gian truy tìm, theo dõi.

 

Cho nên--

 

Không ai có thời gian để ý đến Quý Dữu.

 

Quý Dữu ăn xong, cầm đĩa đồ ăn lên, đang định bỏ vào thùng rác tái chế, sau đó đi tìm Thịnh Thanh Nham để ngồi nhờ xe miễn phí, cô chợt nhìn thấy một trận náo động phát ra từ đại sảnh của nhà ăn vốn đang yên tĩnh. Theo tầm mắt của mọi người, hóa ra là bản tin đang chiếu trên màn hình lớn:

 

[Mấy ngày trước, thượng tướng Bạch Cập đã dẫn binh lính của mình chính thức đóng quân tại Trạm vũ trụ Đào Viên trong tinh vực thứ sáu, và dẫn đầu một nhóm binh sĩ đến từ biệt các anh hùng đã hy sinh. Sau đó, thượng tướng Bạch Cập quyết định sử dụng Trạm vũ trụ Đào Viên làm trung tâm dọn dẹp tất cả các tinh thú xung quanh, đồng thời trục xuất các nhóm cướp biển Tế Hải trong trạm vũ trụ Đào Viên cùng với khu vực bán kính 10 năm ánh sáng của tam giác Erathia.】

 

Sau đó là hình ảnh ba chiều của thượng tướng Bạch Cập và một nhóm binh lính tiễn biệt các anh hùng——

 

Căn tin nhất thời im lặng.

 

Mọi người đặt đũa, thìa xuống, tự giác đứng dậy và nghiêm trang chào về phía màn hình.

 

 

Loading...