Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 286 : Đỉnh Đầu Phát Sáng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:54:47
Lượt xem: 24

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu không biết mình làm thế nào có thể lên được phi thuyền. Nói tóm lại, cô vừa bước vào khoang phi thuyền đã bị mọi người vây quanh:

 

"Đứng yên!"

 

"Không cho phép nhúc nhích!"

 

"Thành thật một chút!"

 

Một đám học sinh hung hãn nhìn chằm chằm Quý Dữu, Quý Dữu khó hiểu: "Cái gì... chuyện gì xảy ra với các cậu vậy? Các cậu đều uống nhầm thuốc à?"

 

Sở Kiều Kiều nhảy ra trước, xoa xoa nắm đấm, vẻ mặt tà ác nói: "Tớ là người mạnh nhất trong tất cả! Tớ tới trước!"

 

Mọi người đều trừng mắt nhìn cô, nhưng e ngại thực lực mạnh mẽ của cô, họ tức giận mà không dám nói gì.

 

Sở Kiều Kiều từng bước một tiếp cận Quý Dữu.

 

 khi Sở Kiều Kiều dần dần đến gần, Quý Dữu cảm thấy một cơn gió mạnh thổi về phía mình, mang theo sát ý vô tận. Quý Dữu mở miệng: “Cậu… cậu định làm gì?”

 

Sở Kiều Kiều nhếch miệng cười nói: "Bạn học Quý Dữu, đừng sợ, một lát sẽ ổn thôi."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu đề phòng, từng bước lùi lại, chuẩn bị sẵn sàng phản công bất cứ lúc nào, Sở Kiều Kiều một bước lao về phía cô, nhanh như một cơn gió, đúng lúc lao về phía cô. Cô ấy duỗi ra lòng bàn tay hung hăng xoa nhẹ lên đầu Quý Dữu một cái.

 

Quý Dữu: "..."

 

Sở Kiều Kiều một kích được như ý, lập tức nhảy ra ngoài, vừa nhảy vừa cười nói: "Hahaha... đôi tay này của tớ coi như là gián tiếp bắt tay với thượng tướng Bạch Cập! Hahaha..."

 

Quý Dữu: "..."

 

Mọi người nhìn Sở Kiều Kiều kiêu ngạo, đều nóng lòng muốn thử một lần, Nhạc Tê Quang xông tới nói: "Đến lượt baba! Nếu có người dám ngăn cản baba, từ nay về sau tớ nhất định sẽ đối đầu với người đó." "

 

Quý Dữu mí mắt giật giật, cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhạc Tê Quang, hôm nay nếu cậu dám sờ đầu tớ, hôm nay tớ nhất định sẽ cùng cậu đối đầu!"

 

Nhạc Tê Quang nghe vậy khóe miệng co giật, nhưng cậu lại không hề sợ hãi loại uy h.i.ế.p như hổ giấy này, tuy nhiên, cậu nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu, đột nhiên quay sang một bên, hét lên một tiếng sợ hãi: "Cô giáo đến rồi!"

 

"Hả?"

 

"Nhanh như vậy?"

 

"Ở đâu?"

 

Trong khoảnh khắc Quý Dữu ngước mắt lên, cô đột nhiên cảm thấy một bàn tay to lớn, dùng sức xoa nhẹ  trên đỉnh đầu mình một cái.

 

Quý Dữu: "..."

 

"Ha ha ha..." Nhạc Tê Quang ôm bụng cười điên cuồng: "Baba chạm được rồi! Tớ cuối cùng cũng chạm được rồi, trên đó vẫn còn sót lại hơi thở của Bạch Cập, thuộc hạ tương lai của tớ! Hahahahaha..."

 

Mọi người: "..."

 

Con hàng này là ai?

 

Có thể đem người đó ném ra khỏi phi thuyền không?

 

Thượng tướng Bạch Cập lúc này vẫn đang ở trước cửa khoang của phi thuyền. Với khoảng cách nhỏ như vậy và thực lực mạnh mẽ của thượng tướng Bạch Cập, nếu muốn nghe lén, anh ấy còn không thể nghe thấy được sao?

 

Vì thế--

 

Thật xấu hổ khi ở cùng một đội, cùng lớp với một người đần độn như vậy nha.

 

Đang lúc mọi người không nói nên lời, Quý Dữu đột nhiên cảm giác được một luồng gió thổi về phía mình, đang muốn quay đầu lại ngăn cản, lại có người thuận tay sờ đầu cô, cô trừng mắt: "Thẩm Trường Thanh, cậu!!!"

 

Thẩm Trường Thanh cố gắng hết sức làm ra vẻ mặt rất nghiêm túc và nghiêm chỉnh, nhưng gò má và dái tai hơi ửng hồng đã phản bội nội tâm của cậu ấy. Cậu ấy nhìn vẻ mặt kinh ngạc và khó tin của Quý Dữu, mím môi nói: “Tớ... chỉ là...tham gia náo nhiệt.”

 

Quý Dữu lại trừng mắt: “Ngay cả cậu cũng tham gia náo nhiệt sao???”

 

Dường như cảm thấy lý do của mình có chút hơi hoang đường, Thẩm Trường Thanh mặt nhanh chóng đỏ bừng, vội vàng tránh sang một bên, tránh giao tiếp bằng ánh mắt với Quý Dữu.

 

Lúc này--

 

Mọi người đang tranh cãi, xem ai sẽ chạm vào đầu Quý Dữu tiếp theo. Khi họ không thống nhất được, Thịnh Thanh Nham vinh váo bước ra và nói thẳng: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a, cho tớ sờ đầu của cậu một cái a."

 

Quý Dữu tức nghẹn, trợn mắt: "Cút đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-286-dinh-dau-phat-sang.html.]

 

Thịnh Thanh Nham nói: “500 điểm tín dụng a!”

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu trừng mắt: "Bà đây vì 500 điểm tín dụng mà phải khom lưng sao? Cút xa tớ ra một chút, không có 1000 điểm tín dụng, đừng mơ sờ vào đầu tớ một chút nào!"

 

"Thành giao a!" Thịnh Thanh Nham đồng ý, đồng thời lúc Quý Dữu còn có chút mơ hồ, nhân cơ hội nhảy tới giơ tay sờ một cái.

 

Một kích thành công.

 

Rút lui ngay lập tức.

 

Thịnh Thanh Nham cong môi cười: "Ký sổ a!"

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi: "Thịnh Thanh Nham, cậu tự tìm cái c.h.ế.t a! Cậu nhất định phải c.h.ế.t a!”

 

Quý Dữu tức giận đến mức muốn c.h.ế.t đây, lại nghe thấy những người khác còn đang mặc cả: “1000 không phải hơi đắt sao a? Làm phép khai sáng cũng không đắt như vậy a? Chúng ta đều là bạn học nên có thể cho một mức giá thân thiện, 500 tín dụng có được hay không ?"

 

"Nếu được thì bây giờ tớ sẽ chuyển tiền cho cậu.”

 

Quý Dữu: "..."

 

Chuyện gì đã xảy ra hôm nay vậy?

 

IQ của các bạn học của cô đều bị chó nhai sao?

 

Đột nhiên--

 

Một cái bóng cao lớn vạm vỡ đổ xuống, Quý Dữu ngẩng đầu nhìn, liền thấy đó là Từ Châu, mí mắt giật giật, khóe miệng giật giật nói: "Tiểu Châu Châu, cậu cũng muốn sờ đầu của tớ?"

 

Từ Châu: "..."

 

Từ Châu thở dài nói: "Tiền này tớ chuyển cho cậu."

 

Quý Dữu nhanh chóng kiểm tra tài khoản của mình và thấy nó thực sự không hơn, không kém, chính xác là 1.000 điểm tín dụng. Nhìn số tiền này, Quý Dữu không còn biết diễn tả những cảm xúc lẫn lộn trong thế giới nội tâm của mình như thế nào.

 

Từ Châu nói: “Một tay đưa tiền, một tay giao hàng”.

 

Quý Dữu nhịn không được mắng: "Một giây! Nếu cậu dám thêm một giây nữa, tớ sẽ đánh gãy chân chó của cậu!"

 

Từ Châu tiến lên một bước, ngập ngừng đưa tay ra, do dự——

 

Sau đó, sự ngưỡng mộ của cậu ta đối với thượng tướng Bạch Cập đã phá vỡ sự phòng tuyến xấu hổ bên trong của cậu, vì vậy Từ Châu lấy hết can đảm để giơ tay lên và sờ nhẹ vào.

 

Ngô--

 

Từ Châu vừa đặt tay lên đầu Quý Dữu, trong lòng cậu chợt run lên, một cảm giác rợn cả tóc gáy đột nhiên xâm nhập đánh tới, cậu không dám đứng lâu, nhanh chóng thu tay lại.

 

Ngay khi cậu rút tay lại, cảm giác nguy hiểm lập tức biến mất.

 

Sức mạnh tinh thần của số 4444 đột nhiên trở nên.....đáng sợ đến thế.

 

Từ Châu lặng lẽ thở dài.

 

Sau khi Từ Châu rời khỏi, còn có rất nhiều sinh viên giàu có khác, nhiều nhất cũng chỉ có 1.000 điểm tín dụng mà thôi, cùng lắm ăn ít hai bữa thịt lợn kho, liền tiết kiệm được nên rất nhiều người sẵn sàng chuyển tiền cho Quý Dữu.

 

Nhìn thấy cảnh tượng không hạn cuối này, Quý Dữu không còn thời gian để suy ng xem một người có thể kiếm được 1.000 điểm tín dụng, 10 người với 10.000 điểm tín dụng, hay 100 người liền có thể kiếm lời bao nhiêu điểm tín dụng. Mắt thấy những người này xoa xoa lòng bàn tay. Từng người một hướng Quý Dữu đi tới, gân xanh trên trán Quý Dữu giật giật. Cô không khỏi gầm lên: "Đừng đến đây!!! Bây giờ bà đây không bán cái đầu này!"

 

Mọi người: "Làm sao có thể a?"

 

Quý Dữu tức giận nói: "Tớ nói cho các cậu biết, nếu thượng tướng Bạch Cập biết anh ta có một đám hâm mộ ngu ngốc như các cậu, anh ta nhất định sẽ xấu hổ! Các cậu không mang lại vinh quang cho anh ta, các cậu đây là đang sỉ nhục anh ta!"

 

Mọi người: "..."

 

Quý Dữu nói: "Tớ cảm thấy xấu hổ thay cho các cậu!"

 

Mọi người: "..."

 

Quý Dữu sau đó mắng tiếp: "Cút đi! Cút đi! Nếu có ai dám chạm vào đầu tớ lần nữa, tớ cùng người đó không xong đâu!"

 

Mọi người: "Keo kiệt, quên đi."

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

 

Loading...