Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 288 : Tin Tưởng Em
Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:56:16
Lượt xem: 29
Sau khi tiễn biệt các anh hùng, phòng ăn yên tĩnh một lúc mới trở nên sôi động trở lại, lúc này có rất nhiều người bắt đầu bàn tán ầm ĩ:
"Mà này, mấy người đã thấy chưa? Tôi không phải là người duy nhất bị hoa mắt phải không? Tại sao tôi lại nhìn thấy học sinh trường mình trong đội ngũ?"
"Bạn không phải một người."
"Bạn không bị hoa mắt! Tôi cũng nhìn thấy!"
"Là lũ nhóc năm nhất đó!"
"Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang mấy người đó!"
"Chết tiệt! Những tên nhóc này thật may mắn phải không? Vậy mà bọn nhóc này thực sự đã gặp trực tiếp thượng tướng Bạch Cập!"
"Đây là vận may cứt chó gì vậy?"
"Nghe nói bọn nhóc này đã trở lại, không được, tìm một cơ hội, mấy anh em đi đánh bọn hắn một trận!"
"Mang theo ta nữa!"
"Nhất định phải tính cả tôi vào."
"Tôi, tôi, tôi..."
…
Nghe đến đó, Quý Dữu ném đĩa đồ ăn xuống, im lặng quay người rồi sải bước rời đi. May mắn , cô không quá nổi tiếng trong lớp học sinh năm nhất, cũng không phải là nhân vật bắt mắt như Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang.
Xem chừng, sẽ không có ai gây rắc rối cho cô.
Quý Dữu bước ra khỏi nhà ăn rất bình tĩnh, dọc đường không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Bỗng nhiên--
Một giọng nói yếu ớt từ phía sau truyền đến: "Số 4444, nếu mà ném cậu vào trong đội ngũ lớn, thật là khó tìm được bóng dáng của cậu a. Nếu vừa rồi Từ Châu không chỉ cho tớ biết, tớ còn tưởng cậu không có ở đó a."
Quý Dữu: "..."
Cô quay đầu lại thì thấy đó là Trương Duệ, Từ Châu đang đứng bên cạnh cậu ta.
Quý Dữu nhịn không được nói: "Coi như tớ dù thấp thì thế nào, cậu cũng không thể xem nhẹ thực lực của tớ so ra còn mạnh hơn cậu! Chí ít tớ vẫn còn ở đó, nhưng mà cậu đi..."
Trương Duệ: "..."
Trương Duệ ôm ngực, nói: "Đủ rồi, đừng nói những lời đ.â.m tim như vậy, cậu không thể tốt bụng để tớ thỏa mãn một lần được sao?"
Quý Dữu: "Không."
Trương Duệ mắng: “Quỷ hẹp hòi.”
Nói xong, cậu ta kéo Từ Châu sang một bên, nói: "Tiểu Châu Châu, chúng ta đi thôi."
Quý Dữu liếc nhìn Trương Duệ, sau đó lại nhìn Từ Châu, sắc mặt lập tức dịu xuống, nở nụ cười nói: "Tiểu Châu Châu, hẹn gặp lại ở lớp."
Từ Châu trầm mặc không nói.
Bên này, Quý Dữu tìm thấy Thịnh Thanh Nham, đi nhờ xe và ngay lập tức đi đến phòng huấn luyện của hệ chiến đấu.
Một buổi chiều, tất cả học sinh đều kìm nén bực bội, cố gắng huấn luyện
Sau giờ học, Quý Dữu đột nhiên nhận được tin nhắn từ đàn chị Thi Nhã, Quý Dữu đặt lời nhắc thông báo đặc biệt cho đàn chị Thi Nhã: "Đàn chị thiên sứ Thi Nhã gửi tin nhắn cho bạn, nhanh mở ra ! Nhanh mở ra!"
Trong lòng Quý Dữu run lên, lập tức bấm vào, sau đó, cô chỉ nhìn thấy một dòng chữ ngắn gọn: [Cám ơn em đã mời, chị đang ở ngoài, không tiện liên lạc với em. 】
Ừm~
Dù chỉ là vài lời nhưng Quý Dữu vẫn rất vui khi nhận được câu trả lời từ đàn chị Thi Nhã. Điều này ít nhất có nghĩa là đàn chị Thi Nhã nguyện ý để ý đến cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-288-tin-tuong-em.html.]
Quý Dữu ban đầu chỉ muốn gõ vài chữ để trả lời, nhưng khi viết xong, cô không nhịn được mà bắt đầu dài dòng: [Đàn chị, đàn chị, đàn chị, để em nói cho chị biết a, lần này em đã nhìn thấy một đại nhân vật khi em đi ra ngoài, chị đoán thử xem là ai? Chị chắc chắn không đoán được đâu, để em nói cho chị biết a- đó là thượng tướng Bạch Cập! Trời ạ, đây là lần đầu tiên em phát hiện thượng tướng Bạch Cập còn trẻ như vậy. Anh ấy trông chỉ lớn hơn chúng ta vài tuổi, hơn nữa, anh ấy trông không hề nghiêm túc chút nào, vậy mà dám can đảm sờ đầu của em, còn nói vóc dáng em thấp...…Ahhhhhhh......Người ta thực sự tức giận a! ! Em đang nghĩ không ra, anh ta đường đường là một thượng tướng, nhưng phong thái cũng quá đơn giản như vậy! Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, chẳng có lý do gì để anh ấy chế giễu em lùn nha! Hừ! Em quyết định, em muốn đánh bại anh ta! Cho anh ấy biết em lợi hại như thế nào...]
Balabala, viết một đoạn dài, Quý Dữu thấy cô vậy mà nhắn nhiều như vậy, thậm chí còn vô tình tiết lộ tham vọng của mình với đàn chị Thi Nhã, cô có chút xấu hổ, cũng có chút thẹn thùng, định xóa đi một phần, kết quả, trượt tay đã đem tin nhắn gửi đi.
Quý Dữu: "!!!"
Xong rồi.
Sau khi đàn chị Thi Nhã nhìn thấy, chắc chắn sẽ không thích sự dài dòng của cô.
Nhất định sẽ.
Quý Dữu nóng nảy đi qua đi lại, đang định rút tin nhắn lại, đột nhiên, cô nghe thấy một âm thanh thông báo, thì nhìn thấy đó là tin nhắn trả lời của đàn chị : [Chị tin em.]
Ân?
Quý Dữu trợn to hai mắt, trong lòng có chút xấu hổ, ngượng ngùng, nhịn không được hỏi ra nghi vấn:["Đàn chị, chị tin tưởng em cái gì nha?"]
Đàn chị Thi Nhã: [Chị tin em có thể đánh bại anh ta.]
Quý Dữu xem tin nhắn, vui mừng đến mức không tìm ra phương bắc.
Hóa ra là--
Đàn chị Thi Nhã đối với mình có lòng tin như vậy nha.
Không hiểu sao, trong lòng Quý Dữu lại nảy sinh một loại dã tâm trước nay chưa từng có: nếu đàn chị Thi Nhã tin tưởng mình, Tiểu Dữu cũng tin tưởng mình, mình cũng tin tưởng mình, như vậy --- cô nhất định có thể làm được.
Quý Dữu vui vẻ trả lời tin nhắn, thuận tiện hỏi: [Đàn chị, khi nào thì trở lại trường học? Chị có thể cho em biết ngày cụ thể được không?]
Thi Nhã, người đang ở trong phòng thí nghiệm cô lập trên một hành tinh xa xôi nào đó, nhìn tin nhắn của Quý Dữu với vẻ mặt dịu dàng mà chính cô cũng không biết, khóe miệng không ngừng nhếch lên nhưng cô lại không nhận ra.
Lúc này Thi Nhã hơi giật mình, không khỏi băn khoăn, hôm nay bản thân mình nói với cô ấy có nhiều quá không? Nhiều đến mức bản thân không đành lòng cắt đứt chủ đề.
Trầm mặc.
Ước chừng năm phút sau, Thi nhã xóa đi xóa lại, cuối cùng chỉ giữ lại hai chữ: [Không biết. ]
Quý Dữu nhìn thấy, có chút thất vọng, thế là, không thể làm gì khác hơn là trả lời: [Được rồi, khi nào xác định được thời gian, chị nhất định phải nói cho em biết nha, đến lúc đó em sẽ mời chị ăn tối nha, em nói cho chị biết a, em có một người bạn đặc biệt. Tên của nó gọi là Manh Manh, và là linh vật của tiệm lẩu ở phố buôn bán, nó rất dễ thương, đến lúc đó em sẽ giới thiệu chị cùng làm quen với nó a, nơi đó đồ ăn cũng rất ngon, tuy nhiên, em vẫn nghĩ món cơm sườn heo kho là ăn ngon nhất! 】
Cuối cùng, Quý Dữu không quên thêm một cái rắm cầu vồng. Tất nhiên, cái rắm cầu vồng này chắc chắn là xuất phát từ trái tim của cô.
Hồi lâu.
Thi Nhã mới trả lời bằng một chữ: [Ừ. 】
Quý Dữu suy nghĩ một chút, vội vàng nói: [Đàn chị, em sẽ không quấy rầy chị nữa, trong mấy ngày huấn luyện đặc biệt, em đã bỏ lỡ mấy buổi học ở khoa tài liệu, bây giờ phải nhanh đi học bù, nếu không em sợ, đến lúc đó ông giáo sư già thích soi mói kia, sẽ đánh rớt tín chỉ cho em, vậy thì thảm rồi....]
Sau khi gửi câu này, Quý Dữu đợi hoài nhưng không nhận được câu trả lời từ đàn chị Thi Nhã. Cô nghĩ thầm, nhất định đàn chị Thi Nhã rất bận và không có thời gian trả lời cô.
Sau đó.
Sau đó, Quý Dữu lập tức dùng tích phân của mình và tải xuống các khóa học của giáo sư Diệp Hoằng, dự định sẽ bù đắp cho những buổi học đã bỏ lỡ.
Cô ngồi xuống không lâu, có lẽ khoảng mười phút, đột nhiên nhận được tin nhắn từ đàn chị Thi Nhã: [Tốt.]
Nụ cười rạng rỡ lập tức nở trên khuôn mặt Quý Dữu.
Quả nhiên--
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Đàn chị Thi Nhã bề ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất bên trong cô ấy là một người rất ôn nhu nha.
Bên kia, Thi Nhã nhìn từ 'tốt', không khỏi nắm chặt ngón tay.
——Rõ ràng là không có ý định quay lại, nhưng không thể nhịn được khi nghĩ đến, có thể cô ấy đang đợi ở bên kia?