Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 263 : Nhiệm Vụ Mới

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-04 15:00:19
Lượt xem: 39

Quý Dữu rất tò mò về hồn khí cấp trung này. Cô cảm thấy nếu có thể nghiên cứu sâu về nó, kỹ thuật chế tác hồn khí của cô có thể sẽ được cải thiện rất nhiều! Nhưng Nhạc Tê Quang rất trân quý, căn bản không chịu cho cô xem. 

 

Quý Dữu không biết xấu hổ cúi người nói: "Để tớ xem môt chút thôi? Tớ sẽ trả tiền..." 

 

Nhạc Tê Quang lùi lại mấy bước, chán ghét nói: "Đừng lại gần như vậy. Baba thiếu tiền sao? Đừng hy vọng nữa. Cho dù có cho tớ thêm tiền, tớ cũng sẽ không để cậu nhìn nữa." 

 

Quý Dữu: "..." 

 

Bên cạnh Sở Kiều Kiều nhịn không được nói: "Bạn học Quý Dữu, cậu đừng nhìn cậu ta, chờ tớ có một hồn khí định chế, tớ sẽ cho cậu xem." 

 

Nhạc Tê Quang chế nhạo: “Vậy cậu lấy ra đi a?” 

 

Sở Kiều Kiều: "..." 

 

Thẩm Trường Thanh hiếm khi lên tiếng, nhẹ nhàng nói: “Bạn học Quý Dữu, A Quang kỳ thật cũng không keo kiệt. Chỉ là hồn khí định chế rất hiếm, hơn nữa A Quang đã sử dụng rồi, nếu có tổn hại gì thì sẽ là chuyện rất nghiêm trọng. Có khả năng cậu chỉ cần chạm vào nó một chút thôi, rất có thể toàn bộ cấu trúc của hồn khí sẽ bị phá hủy, khiến hồn khí mất tác dụng.” 

 

Nhạc Tê Quang mặt có chút đỏ, có chút xấu hổ bị Thẩm Trường Thanh giải thích cho mình, lẩm bẩm: "Ai nói vậy? Lỡ như baba keo kiệt thì sao?" 

 

Quý Dữu phớt lờ lời này, tò mò hỏi: "Thật sao? Hồn khí này yếu ớt như vậy sao?" 

 

Thẩm Trường Thanh còn chưa kịp nói gì, Sở Kiều Kiều đã vội vàng trả lời: “Thật ra không phải hồn khí trung cấp yếu ớt, mà là hồn khí định chế rất yếu ớt, bởi vì nó là dành riêng cho một cá nhân, trận Pháp Đồ của nó cũng là đại sư nhằm vào người sử dụng tinh thần lực cố ý sửa chữa, chế tác riêng, cho nên, nó yếu ớt hơn, càng dễ nát... Tất nhiên, vì tác dụng của nó là cá nhân nên sau khi sử dụng sẽ mạnh mẽ và hiệu quả hơn." 

 

Quý Dữu hỏi: “Nguyên nhân là do cấu trúc của sơ đồ trận pháp chế tác riêng nên không chặt chẽ sao?” 

 

Thẩm Trường Thanh nói: “Không đơn giản là bởi vì kết cấu trận Pháp Đồ có vấn đề, có thể còn có nguyên nhân khác, nhưng chúng ta chưa từng tham gia chế tạo hồn khí cho nên đối với nó chúng ta chỉ biết một ít, kiến thức nửa vời, hoàn toàn không biết nguyên nhân cụ thể.” 

 

Quý Dữu hiểu, đồng thời cô cũng mong muốn có được một hồn khí định chế để nghiên cứu! 

 

Chỉ là-- 

 

Cô không có con đường nào a, cô muốn mua một hồn khí trung cấp hoặc cao cấp cũng không dễ dàng chứ đừng nói đến một hồn khí định chế? 

 

Nhắc đến hồn khí được định chế theo yêu cầu, cô lại nhớ đến con cừu to béo, thầy giáo Trình Dục, muốn nhờ cô định chế một cái cho hắn. Quý Dữu thở dài trong lòng nếu như trước đó hoàn toàn không biết gì cả, cô còn dám mở miệng đáp ứng. Bây giờ, chỉ cần có chút hiểu biết về việc chế tác hồn khí, cô đã biết việc đó khó khăn đến mức nào, và cô cũng không dám dễ dàng đồng ý. 

 

Ít nhất-- 

 

Cô phải có khả năng độc lập chế tác những hồn khí trung cấp rồi mới dám xem xét vấn đề này. 

 

Nhưng có một điều Quý Dữu rất tò mò, cô nhìn chằm chằm Nhạc Tê Quang hỏi: "Nhạc Tê Quang, cậu tốn bao nhiêu tín dụng để mua hồn khí định chế này?" 

 

Nhạc Tê Quang liếc nhìn cô một cái, "Cậu hỏi cái này làm gì? Cậu mua không nổi." 

 

Quý Dữu: "..." 

 

Đau lòng. 

 

Quý Dữu hít sâu một hơi, nói: "Chỉ cần nói cho tớ biết, để tớ hết hy vọng." 

 

Nghe vậy, Nhạc Tê Quang cười nói: "Nếu cậu đã yêu cầu mạnh liệt như vậy, tớ sẽ nói cho cậu biết, hồn khí định chế của tớ có giá 20 triệu tín dụng." 

 

Quý Dữu: "!!!" 

 

Nhạc Tê Quang liếc nhìn cô nói: "Baba không phải muốn đả kích cậu, mà là cậu tự tìm. Nhân tiện, baba rất tò mò không biết bây giờ trong tài khoản của cậu có 2 triệu không? Ồ không... có 200.000 không? Có 20.000 không? 

 

Quý Dữu: "..." 

 

Quý Dữu thực sự muốn dùng 20 triệu tín dụng để tát vào mặt cậu ta. 

 

Nhưng-- 

 

Không cần quan tâm. 

 

Không cần thiết vào lúc này. 

 

Quý Dữu quay lưng lại, im lặng trở về phòng. 

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Sở Kiều Kiều trừng mắt nhìn Nhạc Tê Quang, mắng: "Nhạc Tê Quang, cậu thật sự muốn chết! Biết rõ bạn học Quý Dữu không có nhiều tiền, sao lại muốn làm tổn thương cô ấy như vậy?" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-263-nhiem-vu-moi.html.]

 

Thẩm Trường Thanh cũng nói: “Tớ cũng cảm thấy việc này không nên nói ra.” 

 

Nhạc Tê Nguyên liếc nhìn người anh song sinh của mình và nói: "Anh nói chuyện không giữ mồm giữ miệng, bản thân em xấu hổ khi kết giao với anh." 

 

Nhạc Tê Quang: "...Baba chỉ nói sự thật thôi a, không phải cô ấy bảo tớ nói sao?" 

 

Những người khác không thể nói chuyện với cậu ta nữa và cùng nhau trở về phòng của họ. 

 

Nhạc Tê Quang: "..." 

 

Bên này, ngay khi Quý Dữu trở về phòng, cô ấy trông không giống cô nhóc đáng thương đang một mình l.i.ế.m vết thương như Sở Kiều Kiều và Thẩm Trường Thanh mấy người đã tưởng tượng. Thực tế, lúc cô nghe hồn khí định chế của Nhạc Tê Quang vậy mà thực sự có giá trị 20 triệu tín dụng, hai mắt liền tỏa sáng lên, trong mắt trong lòng đều bị điểm tín dụng chiếm đầy. 

 

Nếu người khác làm được thì cô chắc chắn cũng có thể làm được! 

 

Quý Dữu tràn đầy tự tin. 

 

Số tiền này! 

 

Sớm muộn gì cô cũng phải tự tay bỏ vào túi! 

 

Cô đã mong chờ ngày này và sớm sẽ đến thôi. 

 

Nghĩ như vậy, Quý Dữu hưng phấn gần như không ngủ được. 

 

Ngày hôm sau, khi Quý Dữu thức dậy, cô còn chưa lấy lại tinh thần. Vốn dĩ họ muốn tiếp tục làm việc ở căn cứ chăn nuôi, nhưng đột nhiên nhận được tin nhắn từ giáo viên Mục Kiếm Linh yêu cầu họ đi đến một nơi khác. 

 

Khi mấy người làm theo chỉ dẫn tới đây thì phát hiện không chỉ có bọn họ mà còn có một nhóm học sinh khác cũng ở đây, trong đó có Thịnh Thanh Nham và Từ Châu. 

  

Từ Châu vừa nhìn thấy đám người Quý Dữu, hai mắt lóe lên nhưng không nói gì, nhưng Thịnh Thanh Nham như nhìn thấy người thân của mình, nhảy qua Từ Châu và nói: "Kiều Kiều a... A Thanh a... Còn cậu quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a...Các cậu đến đây để đổi chỗ với nhân gia à?" 

 

Quý Dữu nói: “Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi.” 

 

Sở Kiều Kiều: “Lùi lại.” 

 

Thẩm Trường Thanh: “Chúng ta tới đây thực hiện một nhiệm vụ mới.” 

 

Thịnh Thanh Nham nghe vậy, sắc mặt trong nháy mắt biến đổi, chán ghét lùi về phía sau mấy bước, nói: "Haha... Còn tới mấy đứa cu li nữa..." 

 

Mục Kiếm Linh liếc nhìn mấy người, lớn tiếng nói: “Yên lặng! Hôm nay mười người các người sẽ được giao nhiệm vụ mới, các người đều sẽ điều khiển cơ giáp đi ra ngoài vũ trụ vận chuyển một nhóm vật tư mới đến về trạm vũ trụ.” ." 

 

"Ồ!" 

 

"Sao không nói sớm nha!" 

 

"Một trăm vui lòng a!" 

 

Sau khi nghe thông báo về nhiệm vụ mới, hai đội, bao gồm cả Quý Dữu, với tổng cộng 10 học sinh, đều rất vui mừng và nóng lòng muốn lên đường ngay bây giờ! 

 

Mục Kiếm Linh nói: "Yên lặng! Nhiệm vụ này không loại trừ nhất định nguy hiểm, cho nên giáo viên sẽ đi theo các người một đường. Việc các người phải làm chính là vận chuyển vật liệu đậu ở ngoài không gian đến trạm vũ trụ. Tôi hi vọng các người tất cả mọi người giữ vững tinh thần, đề cao cảnh giác.” 

 

Mọi người: "Vâng!" 

 

Mục Kiếm Linh nói: "Hiện tại ta tuyên bố Thẩm Trường Thanh là đội trưởng, Thịnh Thanh Nham là phó đội trưởng, mọi người phải nghe theo mệnh lệnh đội trưởng, không được phép rời khỏi đội ngũ!" 

 

Mọi người: "..." 

 

Thẩm Trường Thanh không sao, mọi người còn tương đối phục tùng, nhưng tại sao phó đội trưởng là Thịnh Thanh Nham a? 

 

Điều này thật vô lý! 

 

Không cần phải nói, Nhạc Tê Quang là người đầu tiên nhảy ra phản đối: "Cô, em thấy em là ứng cử viên hoàn hảo cho chức đội trưởng! Em xin cô thay đổi quyết định của mình." 

 

Mục Kiếm Linh liếc nhìn Nhạc Thất Quang, chậm rãi nói: "Ồ - ta cảm thấy cậu giống như một ứng cử viên hoàn hảo của kẻ ngốc! Từ chối!" 

 

Nhạc Tê Quang: "......."

 

 

Loading...