Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 262 : Hồn Khí Trung Cấp
Cập nhật lúc: 2024-08-04 14:59:10
Lượt xem: 27
Trước ánh mắt đố kỵ của Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên đã đem một nửa đồ ăn vặt của mình đổi lấy công việc làm 'bà đỡ' với Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang, Quý Dữu thực sự không nói nên lời sau khi nhìn thấy điều này, và hâm mộ vì không đủ năng lực.
Lúc này, Thịnh Thanh Nham vừa quẹt thẻ, vừa chửi rủa vào nhà, vừa nhìn thấy đám người Quý Dữu, cậu ta lập tức rên rỉ: "Mệt chết tiểu khả ái a...... Đáng ghét a...... Nhân gia chưa từng có làm qua loại chuyện lặt vặt này trước đây a..."
Quý Dữu nhìn lên và phát hiện ra Thịnh Thanh Nham vốn luôn quan tâm đến hình tượng xinh đẹp giờ đã hốc hác, mái tóc đen bù xù... Tóm lại, giữa hình ảnh trước đây của Thịnh Thanh Nham này có chênh lệch rất lớn a.
Quý Dữu tò mò hỏi: "Hôm nay cậu làm cái gì?"
Thịnh Thanh Nham tức giận nói: "Đừng nhắc tới... Nhắc tới liền khiến nhân gia tức giận a... Thực sự khiến nhân gia mệt c.h.ế.t a...cô giáo Mục căn bản không phải là người...Cô ấy vậy mà để tiểu khả ái đây đi chuyển gạch!"
"Đi chuyển gạch a!"
"Đây có phải là công việc mà nhân gia có thể làm được sao?"
"Nó hoàn toàn vô nhân đạo!"
"Làm việc cả ngày, nhân gia thậm chí còn không có thời gian để uống một ngụm nước..."
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Sở Kiều Kiều kinh ngạc: "Chuyển gạch sao? Ngày nay còn có nghề chuyển gạch sao?"
Thịnh Thanh Nham cắn quai hàm, hận không thể giậm chân: "Đây rõ ràng là chuyện không thuyết phục a... Nhân gia làm công việc vận chuyển cực khổ a ...Nhân gia phải di chuyển tất cả các mỏ năng lượng, đá năng lượng, vật liệu và vật tư a.. ."
Nói xong, Thịnh Thanh Nham nhảy dựng dậy, đưa những ngón tay thon dài trắng nõn của mình cho Sở Kiều Kiều, nói: "Kiều Kiều, cậu nhìn xem... Tay của nhân gia có mụn nước và vết chai... Không còn đẹp nữa......"
Mọi người đến xem, quả nhiên - trên đó có vài vết phồng rộp, trong đó có hai vết rách da.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều đồng cảm với Thịnh Thanh Nham.
Quý Dữu sờ sờ cằm nói: "Xem ra tớ phụ trách trồng hoa cùng rau củ, khá là tốt."
Sở Kiều Kiều không đề cập tới công việc cụ thể của mình mà chỉ nói: "Tớ thấy công việc của mình cũng khá ổn."
Thẩm Trường Thanh không nói gì.
Nhạc Tê Quang xấu hổ khi phải nói hôm nay mình đỡ đẻ cho một con heo mẹ nên cũng không nói gì.
Nhạc Tê Nguyên cũng hiếm khi không lên tiếng. Cậu ta là một thiên tài của hệ chiến đấu, lại chạy đi chăn nuôi, nếu người khác biết được thì chẳng phải là hủy hoại một đời anh minh của mình sao?
Không ai nói gì, Thịnh Thanh Nham lại tò mò hỏi: "Nhân tiện, hôm nay các cậu làm gì vậy a? Tớ cũng không thấy các cậu a?"
Thẩm Trường Thanh: "Ân... Tớ trước đi nghỉ ngơi."
Nhạc Tê Quang: "Ừm...Baba cũng phải đi ngủ sớm."
Nhạc Tê Nguyên: "Ừm... Ngủ sớm dậy sớm để có sức khỏe tốt."
Thịnh Thanh Nham: "???"
Cậu ta quay người nhìn chằm chằm Sở Kiều Kiều: "Kiều Kiều, mau nói cho nhân gia biết...Các cậu làm gì đi a ?"
Sở Kiều Kiều quay mặt lại nói: "Tóm lại, chúng tớ cũng là cu li như cậu, nhưng bản chất của chúng tớ khác nhau, cậu bị tra tấn chính là thể xác, còn chúng tớ bị tra tấn là tinh thần."
Nói xong Sở Kiều Kiều vội vàng chạy về phòng rồi đi ngủ.
Quý Dữu còn nói: "Một tấc thời gian đều đáng giá một tấc vàng, đừng lãng phí thời gian, hãy đi ngủ đi."
Thịnh Thanh Nham càng thêm nghi ngờ: "Đang làm cái gì a ? Mọi người đều thần bí như vậy..." Chẳng lẽ nhiệm vụ giao cho những người này còn khó khăn hơn nhiệm vụ của mình sao?
Ngày hôm sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-262-hon-khi-trung-cap.html.]
Ngay sau khi tiếng còi vang lên, tất cả học sinh nhanh chóng thức dậy và quay trở lại vị trí tương ứng của mình trong thời gian quy định.
Lần này, ngoại trừ Quý Dữu không thay đổi công việc, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên, bốn người nội bộ trao đổi với nhau, sau đó mọi người bắt đầu công việc của ngày hôm nay, so với bọn họ nuôi dưỡng động vật, cây trồng của Quý Dữu đa dạng và phong phú hơn. Đại bộ phận cũng không cần mình phải tự làm, mà chỉ cần theo dõi nhiệt độ, độ ẩm, ánh sáng, dinh dưỡng, v.v. nhiều khi Quý Dữu có thể rảnh rỗi, đi nhìn người khác làm việc.
Ở đây, Thẩm Trường Thanh, người tiếp quản công việc của Nhạc Tê Quang cho heo ăn và đỡ đẻ cho heo, làm việc rất tỉ mỉ, khỏi phải nói có bao nhiêu là nghiêm túc.
Nhạc Tê Nguyên chăm sóc thỏ mẹ và thỏ con cũng rất nghiêm túc và nghiêm cẩn.
Sau khi làm việc một ngày, mọi người trở lại như thường lệ và bắt đầu sắp xếp lại sợi tơ tinh thần của mình. Tuy nhiên, kết quả rất đáng tiếc là Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên đều không thành công trong việc phân loại ra một sợi tơ tinh thần, điều này nói rõ gì đây ?
Mọi người đều im lặng.
Một lúc sau, Thẩm Trường Thanh mới nói: "Sở dĩ có kết quả này là bởi vì tớ và A Nguyên cấp bậc tinh thần lực rất cao, trong thế giới tinh thần có nhiều sợi tơ tinh thần hơn, chúng lớn hơn, lại càng lộn xộn hơn, cho nên càng khó khăn hơn để dọn dẹp chúng."
Nhạc Tê Nguyên cũng cúi mặt xuống nói: "Tớ cũng nghĩ vậy."
Sở Kiều Kiều nói: "Có lẽ là như vậy."
Nhạc Tê Quang đối với việc này cũng không có hứng thú, chính bản thân của cậu ta hôm nay cũng không có cách nào để sắp xếp ra được một đầu, cho nên cũng không quan tâm người khác tiến bộ.
Quý Dữu nhìn Thẩm Trường Thanh, nhịn không được hỏi: "Bạn học Thẩm Trường Thanh, cậu dọn dẹp tiến độ rất chậm sao? Có biện pháp nào đẩy nhanh lên không?"
Thẩm Trường Thanh trả lời: "Không phải chỉ có chúng ta chậm, kỳ thật mọi người đều rất chậm trong việc sắp xếp sợi tơ tinh thần. Đương nhiên, có một phương pháp tăng tốc độ, đó chính là sử dụng hồn khí."
Ừm?
Quý Dữu mở to mắt: "Hồn khí có nhiều công dụng như vậy?"
Nói đến cô càng ngày càng hưng phấn.
Không chỉ có thể tăng cấp độ sức mạnh tinh thần, tăng ngưỡng sức mạnh tinh thần, tăng số lượng sợi tơ tinh thần mà còn tăng tốc độ sắp xếp sợi tơ tinh thần... Thảo nào giá của hồn khí cao như vậy, và địa vị của người chế tạo hồn khí cũng được nâng cao như thế.
Nghe lời nói thiếu hiểu biết của Quý Dữu, ngay lập tức nhận được ánh mắt trợn trắng từ hai anh em Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang bĩu môi nói: "Đồ nhà quê, cậu chưa từng thấy hồn khí phải không? Thế nào? Có muốn thấy không? Muốn hay không baba cho cậu xem một chút nhé?"
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu trong lòng rất im lặng, nhưng vẫn nhịn nhục tò mò hỏi: "Cậu có hồn khí? Cậu thật sự có hồn khí sao? Để tớ xem xem."
Nhạc Tê Quang đột nhiên cởi nút cổ áo ra một chút, để lộ một sợi chỉ đỏ mỏng manh, sau đó cậu ta giơ tay kéo sợi chỉ đỏ ra, chỉ thấy một luồng sáng xanh lục lóe lên. Sau đó, Nhạc Tê Quang xem nó như một bảo bối, cấp tốc nhét trở lại cổ, một lần nữa chỉnh lý lại cổ áo, đem hồn khí xem như bảo bối phải thật tốt nghiêm túc che lại.
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu mắng: "Quỷ keo kiệt, tốc độ cậu nhanh quá, không thể cho tớ nhìn rõ sao?"
Nhạc Tê Quang nói: "Cậu quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt này, cho cậu nhìn thêm nhiều lần nữa thì sao? Cậu không đủ khả năng đâu. Đây là một hồn khí trung cấp do chính đại sư Khổng Triết định chế riêng cho tớ, nếu bị cậu xem hỏng thì phải làm sao đây? Ai sẽ bồi thường cho tớ a?"
Thứ này, thế nhưng có tiền cũng không mua được, đơn giản không thể đo lường được bằng tiền một chút nào.
Quý Dữu đột nhiên trừng mắt:
Đại sư Khổng Triết đã đích thân chế tác riêng?
Còn là một hồn khí trung cấp?
Nếu chỉ là một hồn khí cấp thấp, ban đầu Quý Dữu sẽ không có mấy hứng thú với nó, nhưng khi Nhạc Tê Quang nói ra lời này, cô lại càng có hứng thú và muốn giật lấy ngay để xem nó như thế nào.
Sự khác biệt thực sự giữa hồn khí cấp trung và hồn khí cấp thấp là gì?