Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 259 : Đại Đội Đỡ Đẻ
Cập nhật lúc: 2024-08-04 14:56:24
Lượt xem: 22
"Hả?"
"Cậu nói cái gì?" Nhạc Tê Nguyên dừng tay lại hỏi.
Những người khác cũng bỏ việc mình đang làm xuống, nhìn Thẩm Trường Thanh, nói: “Sao đột nhiên cậu lại nêu ra vấn đề này?”
Thẩm Trường Thanh nhìn mọi người nói: “Tớ hi vọng có thể phái thêm nhân lực, bởi vì nếu như ở chỗ này binh lính đóng quân càng nhiều, vị trí trạm vũ trụ Đào Viên, bao gồm cả Erathia tam giác, vấn đề tinh thú bạo động sẽ an toàn hơn.”
"Nhưng--"
"Tớ cũng thật sự không muốn phái thêm nhân lực, bởi vì nếu Liên minh quân đoàn thật sự phái thêm nhân lực, điều đó có nghĩa là tình hình ở đây càng nghiêm trọng, không thể khống chế được." Thẩm Trường Thanh lúc nói những lời này, âm thanh có chút trầm thấp, sắc mặt thật ảm đạm.
Sinh ra trong một gia đình quân nhân, cậu thực sự khao khát hòa bình và ổn định hơn bất kỳ ai khác.
Tuy nhiên--
Nghe Thẩm Trường Thanh nói xong, Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang đều trầm mặc.
Bầu không khí có chút ảm đạm.
Im lặng một lúc, Quý Dữu thở dài, nhẹ giọng nói: “Nhưng bây giờ chúng ta có thể làm gì đây?”
Câu hỏi này quả thực là một đòn đánh trí mạng. Không chỉ Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên mà cả Thẩm Trường Thanh đều choáng váng và tổn thương sâu sắc.
Đúng.
Họ có thể làm gì bây giờ?
Cái gì cũng không làm được.
Ngay cả khi điều khiển cơ giáp, họ cũng chỉ có thể điều khiển phiên bản đơn giản hóa, vậy mà vẫn còn hơi khó khăn. Ngay cả khi họ biết tình hình rất cấp bách và cần nhiều người hơn để bảo vệ tiền tuyến, họ cũng chỉ có thể trốn ở phía sau lưng những cựu chiến binh để tìm kiếm sự bảo vệ, ngoài ra chẳng thể làm được gì khác ?
Trầm mặc.
Sau một hồi im lặng c.h.ế.t chóc, Nhạc Tê Quang đột nhiên hét lên: "Con heo của baba sắp sinh con rồi, mẹ kiếp! Ai tới giúp tớ một chút?"
Mấy người:"……"
Lúc này, trong bức tường ánh sáng trong suốt, có thể nhìn thấy rõ ràng một con heo mẹ bụng tròn đang dùng hết sức gầm lên...
Nhạc Tê Quang gấp đến mức nổi giận, đi vòng quanh bức tường ánh sáng: "Tớ nên làm gì đây? Tớ nên làm gì? Tớ nên làm gì đây? Baba không biết gì cả nha! Baba không phải chuyên ngành chăn nuôi. Làm sao biết cách đỡ đẻ một con heo mẹ a?”
Thành thật mà nói, Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên tay chân có chút luống cuống.
Vốn dĩ mọi người còn tưởng cô giáo Mục Kiếm Linh nói đỡ đẻ cho heo mẹ, đỡ đẻ cho thỏ chỉ là để mọi người chơi cho vui, không ngờ hóa ra lại là sự thật.
Nhạc Tê Quang không hiểu gì cả và hét lên giận dữ.
Quý Dữu liếc cậu ta một cái, mắng: "Im đi! Bình tĩnh! Lỡ như cậu lại la hét dọa heo mẹ khó sinh thì làm sao bây giờ? Bây giờ nhất thiết phải im lặng."
Nhạc Tê Quang: "..."
Nhạc Tê Quang ngón tay khẽ run, thanh âm có chút yếu ớt, hỏi: "Vậy tớ nên làm sao bây giờ?"
Quý Dữu nói: “Bây giờ cậu nhanh xem sổ tay chăn nuôi, xem trong đó có biện pháp phòng ngừa nào không.”
Nghe vậy, Nhạc Tê Quang vội vàng tìm sổ tay chăn nuôi.
Đến đây, những người khác cũng tỉnh táo lại và bắt đầu đi theo xem.
Lúc này, không phải là lúc mọi người khoanh tay đứng nhìn, rốt cuộc heo mẹ sắp sinh, mọi người cũng không thể ngồi yên mặc kệ a, vì vậy, tất cả bọn họ cùng nhau đọc qua các biện pháp phòng ngừa, đồng thời làm theo các biện pháp phòng ngừa từng cái một.
Đầu tiên, hãy giữ thật im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-259-dai-doi-do-de.html.]
Thứ hai, đảm bảo chuồng trại heo nái sạch sẽ, hợp vệ sinh và có đủ oxy. Đây là công nghệ rất cao và có thể được dọn dẹp sạch bằng một cú nhấp chuột
Lại đến lần nữa...
Khoảng nửa giờ sau, dưới ánh mắt hồi hộp, lo lắng và mong chờ của mọi người, chú heo con đầu tiên ra đời, Nhạc Tê Quang đã tự tay điều khiển máy cắt dây rốn của chú heo con...
Nhìn heo con chào đời, ngọ nguậy, kêu khe khẽ... cảm giác này thật vi diệu.
Một đầu.
Hai đầu.
Ba đầu.
Con heo nái này đã sinh tổng cộng 9 con heo con. Một nhóm người không những phải chăm sóc heo con mới sinh chu đáo mà còn phải chăm sóc cả heo mẹ vừa mới sinh con, chờ cho đến khi nó dừng hẳn, mọi người lo lắng đến mức quên đi mệt mỏi.
Sau khi Nhạc Tê Quang làm xong tất cả những điều này, có chút khó tin lại có chút khó chịu “Baba không bao giờ nghĩ tới, hạng mục đầu tiên của huấn luyện đặc biệt sẽ là đỡ đẻ cho heo mẹ!”
Đáng ghét!
Nếu cậu quay lại trường và bị các bạn cùng lớp hỏi, cậu sẽ không có mặt mũi đem chuyện này nói ra!
Nghe được lời Nhạc Tê Quang nói, những người khác hiển nhiên đều trầm mặc. Rõ ràng là mọi người cũng là nghĩ như vậy. Mấy người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu. Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, dường như họ đã đạt cùng một ý thức:
Sở Kiều Kiều nói: "Chuyện này tất cả phải câm miệng cho tớ. Nếu ai dám nói ra tớ liền làm thịt người đó!"
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Nói xong, sợ mọi người không tin, Sở Kiều Kiều lại nói thêm: “Tớ nói thật đấy!”
Nhạc Tê Nguyên nghiêng đầu liếc cô một cái: “Cậu tốt nhất câm miệng lại đi! Dù sao tớ cũng không thể nói ra loại chuyện xấu hổ này, còn có, tớ phải đi xem đám gà con có đói không, cần cho chúng ăn chút gì đó.”
Nói xong quay người rời đi.
Thẩm Trường Thanh cũng lùi lại một bước, nhìn mấy người rồi nói: “Tớ hứa sẽ giữ bí mật chuyện này.”
Thẩm Trường Thanh danh tiếng không tệ, cậu ta nói chuyện mọi người đều yên tâm.
Tiếp theo là Quý Dữu, Quý Dữu vẻ mặt một lời khó nói hết, thở dài và nói: “Này, tại sao các cậu lại xấu hổ và tức giận như vậy a? Chẳng lẽ không cảm thấy chúng ta rất lợi hại sao ? Chỉ cần suy nghĩ một chút, chúng ta có thể ra trận g.i.ế.c địch, cũng có thể ra đồng câu cá. A phi! Không phải! Chúng ta cũng có thể cẩn thận đỡ đẻ và chăm sóc sau sinh, chẳng phải chúng ta nên tự hào sao?
Mọi người nghe vậy đều trừng mắt nhìn Quý Dữu.
Quý Dữu cười khúc khích, nhanh chóng nói: “Nhưng mà chuyện vinh quang, tự hào như vậy, chúng ta mấy người biết là tốt rồi, vẫn là ai cũng không cần nói ra hay tiết lộ ra ngoài, mọi người nên khiêm tốn, khiêm tốn, hahahaha.. ."
Nhạc Tê Quang: "Hừ!"
Bên này, Sở Kiều Kiều vừa trở lại khu vực phụ trách của mình, hoảng sợ hét lên: "A! Thỏ con! Thật là một con thỏ nhỏ đáng yêu! Vậy mà đã sinh con! Vậy mà đã sinh con!"
Mọi người nghe vậy vội vàng tụ tập lại và nhìn xem, quả nhiên, thỏ mẹ đã sinh ra một con thỏ con.
Đã có kinh nghiệm đỡ đẻ heo con, mọi người nhanh chóng chăm sóc thỏ mẹ sau sinh...
Sau đó, một ngày này hoàn toàn hỗn loạn. Lúc thì con thỏ đẻ con, lúc khác thì con heo mẹ sắp đẻ, lúc thì một vài con gà trống đang đánh nhau gây ra đổ máu, lúc khác lại xảy ra vấn đề do Quý Dữu không cung cấp đủ dinh dưỡng cho cây cối .....
Nói chung, Quý Dữu và những người khác vội vàng đến mức kiệt sức cả về tinh thần lẫn thể chất.
Cuối cùng sau khi hoàn thành mọi nhiệm vụ, lê lết cơ thể mệt mỏi, đợi nhân viên hậu cần của trung tâm canh tác trạm vũ trụ đến, nhân viên hậu cần là một người dì có vẻ ngoài tốt bụng khoảng năm mươi tuổi, không rõ tuổi thật. Khi người dì này nhìn thấy những học sinh, không khỏi nói: “Các con, hôm nay các con thể hiện rất tốt. Các con đã bình tĩnh trước nguy hiểm và ứng phó, xử lý đúng đắn. Bây giờ trở về nghỉ ngơi một chút thật tốt, trong lúc nghỉ ngơi tốt nhất là có thể chải vuốt một chút tinh thần lực của mình......"
Ừm?
Đây là ý kiến là gì?
Mọi người đều có chút sững sờ.