Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1312

Cập nhật lúc: 2025-03-04 19:35:20
Lượt xem: 12

Vạn Thanh Lam không chỉ có tài hoa mà tính cách cũng rất tốt. Nếu cô ấy thật sự cố gắng nỗ lực, biết đâu một ngày nào đó lại có thể kế nhiệm vị trí của Ngụy Lạc cũng nên.

Dù sao thì sớm muộn gì cô cũng sẽ rời khỏi tòa soạn 《 quần chúng nhật báo 》 .

“Gì cơ? Tôi á?” Vạn Thanh Lam trợn mắt, chỉ tay vào mình, vẻ mặt như vừa nghe thấy chuyện hoang đường nhất thế kỷ. Nhưng ngẫm nghĩ lại, cô cảm thấy hình như cũng có lý.

Một lúc sau, khi Cố Nguyệt Hoài vẫn còn mải mê với bản vẽ, Vạn Thanh Lam bỗng vỗ tay ‘bốp’ một cái, hào hứng nói:

“Nguyệt Hoài! Cô nói có lý lắm! Tôi nhất định phải cố gắng thật tốt! Biết đâu sau này lên làm chủ biên, đến lúc đó cô cứ yên tâm mà ‘hỗn’, tôi sẽ bao che cô từ đầu đến chân, đảm bảo không để lộ dù chỉ một kẽ hở!”

Cố Nguyệt Hoài ngẩn ra một giây, rồi bật cười. Có mục tiêu để phấn đấu là chuyện tốt, cô thực sự thấy tiềm năng ở Vạn Thanh Lam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1312.html.]

Buổi trưa, Cố Nguyệt Hoài đeo túi xách, bước đến phòng làm việc của Ngụy Lạc.

Ngụy Lạc nhíu mày: “Hôm nay cô lại xin nghỉ sao?” Nói rồi, bà lập tức trừng mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài đầy vẻ bất mãn. “Nếu tôi nhớ không lầm thì lớp học buổi tối vừa mới khai giảng hôm qua, vậy mà hôm nay cô đã xin nghỉ rồi?”

Cố Nguyệt Hoài thở dài, giọng điệu đầy vẻ bất đắc dĩ: “Chủ biên à, mong bà thông cảm một chút. Dù sao đối tượng của tôi cũng đã đi rất xa , rất lâu , năm nay lại là năm đầu tiên anh ấy xa nhà . Tôi chỉ muốn dành thời gian tạo bất ngờ cho anh ấy, thật sự chẳng thể tập trung nổi vào công việc. Đi sớm về sớm cũng đâu có gì to tát, đúng không?”

Nga

Ngụy Lạc nhìn cô, sắc mặt phức tạp. Trong lòng bà hiểu rất rõ, Cố Nguyệt Hoài vốn đã có ý rời khỏi 《 quần chúng nhật báo 》  .

Ngụy Lạc nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt phức tạp, không nói nên lời. Trong lòng bà hiểu rõ, cô gái trẻ này thật sự đang từng bước rời xa Nhật Báo Quần Chúng.

Tốt xấu gì bà cũng là cấp trên trực tiếp của Cố Nguyệt Hoài, vậy mà khi nhắc đến chuyện không còn tâm trí làm việc, đối phương lại chẳng hề tỏ ra áy náy dù chỉ một chút.

Ngụy Lạc khẽ lắc đầu, ánh mắt trầm tĩnh mang theo chút nghiêm nghị: “Phụ nữ vẫn nên đặt tâm tư vào sự nghiệp, có một chỗ đứng vững vàng cho riêng mình. Tiểu Cố, dù sau này cô không còn làm việc ở 《 quần chúng nhật báo 》 , tôi vẫn mong cô có thể trở thành một người độc lập, tự do bước đi trên đôi chân của chính mình, chứ không phải mãi dựa dẫm vào đàn ông. Cuộc đời này dài lắm, nếu không tự tạo cho mình chỗ đứng, cô sẽ chỉ mãi sống trong cái bóng của người khác mà thôi.”

Loading...