Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:51:55
Lượt xem: 1

Tam Điện hạ khi đó tự tin nói: “Sau này con chỉ cần tìm một cô nương giang hồ làm bạn đời là được, người cho con con phượng hoàng của người đi.”

Tẩm Nguyệt đáp chắc nịch: “Sau này con sẽ không chọn cô nương giang hồ đâu, cô nương mà con chọn còn chính trực hơn con. Chính vì vậy, ta mới vất vả bắt con quạ này cho con.”

Tam Điện hạ không tin.

Tẩm Nguyệt cười nói: “Cũng không còn cách nào khác, tuy con tính cách giống mẹ, nhưng khẩu vị của con thì lại di truyền từ ta.”

Quả nhiên, nhờ có lão giang hồ này, Tam Điện hạ thấy người ra tay g.i.ế.c nó là một người trong đôi song sinh thế hệ thứ tư của Triều Hoa – Hoa Tuyết, kẻ đã dùng thanh kim tiêu nhọn suýt đ.â.m thủng tim Ô Dạ.

May

Còn người anh em song sinh kia của hắn, Phong Nguyệt, giữ chặt con quạ trong tay, xoay qua xoay lại ngắm nghía, rồi lấy đi bức thư chàng gửi cho Yến Lan.

Cả hai đều có nốt ruồi trên má, Hoa Tuyết bên phải, Phong Nguyệt bên trái. Tam Điện hạ đã lâu không về U tộc, phải nghĩ ngợi một chút mới chắc chắn mình nhận đúng người.

Hoa Tuyết giật lấy lá thư rồi mở ra đọc, trong khi Phong Nguyệt vẫn nắm chặt con quạ trong tay mà nghịch ngợm.

“Hoa Tuyết, không trúng rồi!” Phong Nguyệt cười khoái chí, “Yếu quá, đến con quạ của cái tên vô dụng kia mà cũng không đ.â.m trúng.”

Bỗng nhiên, một bóng người khác bước ra từ An Tẩm cung, nhưng con quạ bị Phong Nguyệt nắm chặt trong tay nên không thể nhìn thấy đó là ai.

“Người của Yến Xuyên đã tìm ra lối vào mật đạo, cả nội điện và mật thất đều đã lục soát, nhưng không thấy Tẩm Nguyệt đâu, nữ nhân Chiêu quốc là Yến Lan cũng không thấy đâu.”

“Hắn đương nhiên không ở đây, nếu không thì liệu chúng ta có thể bước vào cổng này?” Phong Nguyệt cười đùa, “Nhưng khí huyết của hắn suy yếu, cả U tộc đều cảm nhận được. Ta nghĩ giờ đây, có lẽ chúng ta cũng đã có thể vượt qua cột mốc rồi?”

Hoa Tuyết dường như đưa lá thư cho ai đó, nhưng từ góc nhìn của Tam Điện hạ qua hai mắt của con quạ, chàng chỉ có thể nghe thấy Hoa Tuyết nói: “Là thư của Tam đại viết cho Yến Lan, hắn đã kết duyên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-69.html.]

“Ồ, tốt quá, giờ đã có nhược điểm, g.i.ế.c hắn chẳng phải dễ dàng sao.” Phong Nguyệt xoay xoay con quạ trong tay, cảnh vật trước mắt Tam Điện hạ xoay tròn đến chóng mặt, những mảnh vụn vỡ lả tả rơi xuống.

“Thẩm Nguyên Tịch.” Hoa Tuyết nói, “Sinh vào đêm mười lăm trăng rằm?”

“Không phải người của U tộc, ngươi quan tâm nàng ta sinh vào ngày nào làm gì. Cho dù là sinh đêm trăng tròn cũng chẳng có gì ghê gớm.” Phong Nguyệt dửng dưng, “Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, huyết mạch của Tẩm Nguyệt suy yếu đến mức này, chúng ta có dám vượt qua cột mốc để đoạt lại vận mệnh của mình không?”

Ý thức của Ô Dạ chỉ trụ được đến đây.

Tam Điện hạ ngắt liên kết, ngồi lặng trong nước mà trầm tư.

Chỉ cần chắc chắn Tẩm Nguyệt không gặp nguy hiểm, cũng không phải bị người trong U tộc hợp lực tấn công, chàng mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Nghe đoạn đối thoại của cặp song sinh, dường như mọi người trong U tộc cảm nhận được khí huyết của Tẩm Nguyệt suy yếu, nên mới dám cả gan đến núi Tú Phong để dò xét.

Nếu vậy, với năng lực quan sát tiền hậu của Tẩm Nguyệt, hẳn ông đã dự đoán trước việc này và sớm ẩn mình.

Nhưng nếu vậy, ông và mẫu thân đang ẩn náu nơi nào? Tẩm Nguyệt không thể rời khỏi đất U, mẫu thân không thể rời khỏi Tẩm Nguyệt, sinh tử của hai người quấn chặt với nhau, chắc chắn vẫn đang ở đất U, chưa vượt qua cột mốc.

Chàng phải làm thế nào để liên lạc với mẫu thân mà không bị U tộc phát giác?

Bỗng nhiên, một luồng khí hấp dẫn phả lại gần.

Tam Điện hạ thoáng bừng tỉnh, mở choàng mắt, lửa nóng kìm nén bấy lâu nay, khi thấy Thẩm Nguyên Tịch đang ngồi chồm hổm ngay bên cạnh bồn nước, liền bùng lên trở lại.

Đôi mắt chàng sáng rực lên, lần này đến răng nanh cũng muốn bật ra ngoài.

Loading...