Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:51:45
Lượt xem: 0
Thẩm Nguyên Tịch đáp: “Ông ấy là…”
Lão bộc nhấc đầu lên từ trong tấm áo choàng rộng lớn, liếc nhìn Thẩm Nguyên Tịch rồi lại nhìn vào đôi mắt đỏ rực của Tam Điện hạ, lặng lẽ lui xuống.
Tam Điện hạ nói: “Ông ấy là huyết bộc của tổ mẫu ta, sau khi thấu hiểu thiên cơ thì trở nên trường sinh bất tử, nhưng phải chịu nỗi đau của tuổi già.”
“Lão có thể tùy ý thay đổi hình dạng sao?”
May
“Để lấy lại cơ thể trẻ trung, phải phá vỡ cấm chú, nhưng thời gian rất ngắn, khi hết hiệu lực, ông ấy sẽ càng già đi.”
Tam Điện hạ đặt Thẩm Nguyên Tịch lên giường, chăn gấm mềm mại nhún xuống, dường như khóa chặt nàng lại, khó mà nhấc người lên. Chàng quỳ nửa người xuống, cầm lấy tay nàng, lật lên, rồi từng chút một vén ống tay áo nàng lên.
Vết m.á.u khô từ lòng bàn tay Thẩm Nguyên Tịch chảy dọc lên cánh tay, rồi vào sâu bên trong lớp áo. Tam Điện hạ nhìn chằm chằm, đôi mắt càng thêm sáng rực.
Tam Điện hạ nắm lấy cánh tay nàng, ánh mắt khao khát như không thể kiềm chế, hơi thở chậm rãi và nhẹ nhàng.
Thẩm Nguyên Tịch không dám động đậy, nàng rõ ràng nhìn thấy yết hầu của chàng khẽ nhấp nhô, đôi mắt đỏ rực như lửa cháy hừng hực.
Cuối cùng, chàng cố nén lại, ngẩng đầu lên, ánh mắt đượm chút chờ đợi nhưng lại nói lời xin lỗi. “Ta giúp nàng lau.”
Chàng nói vậy, nhưng vẻ như không thực sự muốn làm, còn có vẻ như không hài lòng với bộ y phục bó sát trên người, chầm chậm lấy ra một chiếc khăn tay từ trong n.g.ự.c áo.
Thẩm Nguyên Tịch hiểu rõ, chàng đang đợi một lời từ nàng, chỉ cần nàng gật đầu, Tam Điện hạ có lẽ sẽ muốn nếm thử vị m.á.u ấy.
Lý trí bảo nàng không nên đồng ý, nhưng có một phần liều lĩnh trong lòng lại không ngừng thôi thúc, muốn thỏa mãn sự tò mò.
Nếu nàng gật đầu, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?
Sự hiếu kỳ đầy nguy hiểm này khiến nàng buột miệng: “…Lãng phí như vậy cũng không hay. Nếu không thì, Tam Điện hạ người…”
Nàng còn chưa nói hết câu thì đã bị phản ứng của chàng làm cho giật mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-64.html.]
Chàng cũng ngạc nhiên ngẩng lên nhìn nàng. Sau khi xác nhận nàng không nói đùa, vẻ mặt Tam Điện hạ thoáng bối rối. Một lúc sau, chàng thả tay nàng ra, nói không nên lời.
Chàng quay người rời đi, nhưng chẳng bao lâu sau lại trở lại, tiến đến bên giường, ánh mắt chăm chú nhìn vào cánh tay nàng.
Bộ dạng của chàng càng khiến Thẩm Nguyên Tịch thêm tò mò.
Nàng nhấc cánh tay lên, nói: “Vết thương đã ngừng chảy m.á.u rồi, những vết này…”
Tam Điện hạ đột ngột quỳ xuống bên giường, vùi mặt vào hai bàn tay, mái tóc dài màu bạc như ánh trăng xõa xuống, ngọn tóc khẽ run rẩy.
Thẩm Nguyên Tịch lén tiến lại gần, muốn xem biểu cảm của chàng lúc này, nhưng bất ngờ bị chàng nắm chặt cổ tay.
Hai người đứng im, giống như hai chiến sĩ đối diện nhau, trong một thế cục bế tắc.
Tam Điện hạ ngẩng đầu lên nhìn nàng chăm chú. Ánh mắt ấy vẫn đầy nhiệt huyết và kỳ vọng.
Nàng bất giác nhớ lại con thỏ ngọc bị vỡ của mình. Đôi mắt đỏ lấp lánh trên nền ngọc trắng tinh khiết — Tam Điện hạ lúc này giống như một con thỏ trắng.
Đôi mắt chàng thậm chí còn trong sáng hơn đôi mắt của con thỏ ấy.
Một cách kỳ diệu, chút sợ hãi cuối cùng trong lòng nàng tan biến.
Đôi mắt trong sáng như thế, dù đỏ rực và đầy tham lam, nhưng nàng tin chắc người sở hữu đôi mắt ấy sẽ không làm tổn thương nàng.
Cuối cùng, Thẩm Nguyên Tịch cất lời: “Tam Điện hạ?”
Nghe thấy nàng gọi, chàng khẽ động, hạ mắt xuống, từ từ tiến sát giường, sau đó quỳ lên trên.
Chàng nhẹ nhàng nâng cổ tay nàng lên, đặt trên đùi mình, dùng hai tay cẩn thận xắn tay áo nàng lên, tỉ mỉ cuốn lại từng nếp, một lớp, hai lớp, đến khi lớp áo trong mỏng manh được phơi bày.
Đôi mắt chàng dán chặt vào mạch m.á.u xanh tím ẩn hiện qua lớp da mỏng ở khuỷu tay nàng. Những âm thanh tĩnh lặng của m.á.u chảy — thứ chỉ U tộc mới nghe thấy được — vang lên trong tai chàng như lời thì thầm quyến rũ trong đêm.