Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 634
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:39:15
Lượt xem: 8
Liễu Thịnh duỗi tay bắt lấy tay nàng, nhưng không đi lên, mà nhẹ nhàng kéo, Diệp Khanh Oản cũng bị kéo xuống.
Diệp Khanh Oản cảm giác thân thể lắc lư, cả người liền bổ nhào vào trên người hắn, chờ nàng ngạc nhiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Liễu Thịnh tươi cười sáng lạn nhìn nàng.
Hắn cúi đầu hôn nàng một cái, khóe miệng hơi hơi giơ lên: “Chơi vui không?”
Diệp Khanh Oản nhìn hai người ướt đẫm quần áo, cắn hắn một cái: “Không vui chút nào.”
“Ta cảm thấy rất thú vị.” Ninh Thiếu Khanh kêu một câu, đồng thời múc một gáo nước té về phía bọn họ.
Liễu Thịnh kéo nàng vào trong ngực, dùng lưng ngăn trở nước đang hắt tới, nhưng nàng vẫn bị nước b.ắ.n vào mặt.
Diệp Khanh Oản có chút tức giận: “Quỷ ấu trĩ.”
Nói xong lập tức dùng tay hất nước về phía triều Ninh Thiếu Khanh.
Ninh Thiếu Khanh bị tạt vào mặt, càng vui vẻ hơn, vứt bỏ gáo múc nước trong tay, dùng tay hắt nước vào người nàng: “Nhận nước của tiểu gia này.”
Hai người giương nanh múa vuốt đùa nghịch trong nước nửa ngày, từ đầu đến chân tất cả đều ướt đẫm, nhưng tiếng cười không ngừng, tràn ngập toàn bộ sơn cốc.
Liễu Thịnh ở bên cạnh, cười nhìn hai người bọn họ chơi.
Hai người nháo một trận, phát hiện hắn ở bên cạnh xem náo nhiệt, vì thế nhất trí đem mục tiêu nhắm vào hắn.
Liễu Thịnh cũng không đánh trả, đưa tay chặn không được, quay lưng về phía bọn hắn, cười để bọn hắn té.
Chờ hai người đều chơi đến mệt mỏi, dứt khoát nằm bò trên bờ, nửa người trên ghé vào trên bờ, nửa người dưới còn ngâm mình ở trong nước: “Không được, mệt chớt.”
Liễu Thịnh cười lên bờ, chuẩn bị nước ấm cho bọn hắn, sau đó quay lại, bế Diệp Khanh Oản đặt vào bồn nước nóng: “Tắm rửa một cái thay quần áo rồi ngủ tiếp.”
Sau đó lại đi ra ngoài ôm Ninh Thiếu Khanh đã ngủ say trên bờ trở về, thả vào nước nóng: “Tắm rửa đi, để lát nữa sẽ bị cảm.”
Chờ an trí cho bọn họ xong, mới đi rửa mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-634.html.]
Tắm rửa xong trở về, mới vừa lên giường, Diệp Khanh Oản liền nhắm hai mắt chui vào trong ổ chăn của hắn, đôi bàn tay nhỏ bé sờ sờ xung quanh, không biết đang sờ cái gì.
Liễu Thịnh cười duỗi tay bắt lấy tay nàng, kéo nàng về phía mình, nàng sờ vào n.g.ự.c hắn, còn ấn hai cái, xác định không sai, mới vùi mặt vào, ghé vào n.g.ự.c hắn ngủ.
Liễu Thịnh rũ mắt nhìn nàng một cái, mỉm cười, tựa cằm lên đỉnh đầu nàng, nhẹ nhàng hỏi: “Rất mệt sao?”
“Ân.” Diệp Khanh Oản mơ mơ màng màng hừ một tiếng, cảm thấy ngủ không thoải mái, lại hướng lên trên cọ cọ, dụi mặt vào cổ hắn, cả người dán lên: “Lạnh.”
Liễu Thịnh nghe vậy, cởi bỏ đai lưng, dang rộng vòng tay, kéo nàng vào, ôm chặt nàng, áp nàng vào da thịt của mình, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm cho nàng.
Cảm nhận được độ ấm, Diệp Khanh Oản liền chui vào, lúc này mới chậm rãi ngủ.
Nàng mới vừa ngủ không bao lâu, một bàn tay từ mép giường sờ soạng đi lên, sờ đến trên mặt Liễu Thịnh, còn nhéo hai cái.
Liễu Thịnh duỗi tay bắt lấy hắn, lôi kéo hắn lên giường, còn ôm Diệp Khanh Oản xê dịch vào bên trong, nhường chỗ cho hắn.
Ninh Thiếu Khanh nhắm hai mắt, theo bản năng nằm xuống.
Có lẽ quá mệt nên vừa đặt lưng xuống giường đã lăn ra ngủ, chăn cũng chưa đắp, co thành một đoàn, run rẩy vì lạnh.
Liễu Thịnh thấy hắn run rẩy vì lạnh, có chút bất đắc dĩ duỗi tay giúp hắn kéo chăn, hắn lúc này mới dần dần ngừng run rẩy.
Ngủ rồi còn nói mớ: “Liễu phúc hắc, cuối cùng ta cũng lừa được ngươi, hì hì.”
Liễu Thịnh nghe hắn lẩm bẩm tự nói, thậm chí thỉnh thoảng còn giương nanh múa vuốt, thật là dở khóc dở cười.
Ngươi tưởng như vậy là có thể lừa được ta sao?
Nằm mơ đi.