Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 633
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:38:35
Lượt xem: 6
Phong cảnh của núi Kỳ Sơn rất đẹp, phòng ốc được xây dựng trong rừng cây, chủ yếu dựa vào núi đá, dừng thành từ những cây gỗ to, bước ra cửa, là có thể nghe thấy tiếng chim hót, ngửi thấy hương thơm của hoa.
Có một hồ nhỏ phía sau phòng ở nơi bọn họ sống, là chảy ra từ một thác nước nhỏ ở sau núi, hồ nước trong vắt, du có thể nhìn thấy cá bơi lội ở đó.
Lão quốc sư đặt cần câu bên hồ để câu cá, bảo Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh xem hắn câu, chính mình lại dựa vào ghế mây ngủ.
Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh ngồi ở bên cạnh hồ nước, nâng má, chờ con cá cắn câu, nhưng đợi nửa ngày, mấy con cá ở bên cạnh bơi qua bơi lại, căn bản không hề cắn câu.
“Tại sao chúng nó không cắn câu? Có phải không đói bụng hay không?” Ninh Thiếu Khanh nhoài người ra, nhìn chằm chằm vào đàn cá còn hoạt bát hơn mình, đang bơi quanh lưỡi câu như muốn khoe khoang.
Diệp Khanh Oản cũng dò đầu ra, lắc đầu tỏ vẻ không biết: “Không biết, có lẽ mồi cá không hợp khẩu vị? Nếu không chúng ta đổi loại mồi khác?”
Hai người ghé vào hồ nước nghiên cứu, lão quốc sư đã ngủ say.
Lại đợi nửa ngày, cá phỏng chừng cảm thấy không thú vị, lần lượt bơi đi.
Diệp Khanh Oản rốt cuộc nhịn không được, chạy tới túm tay áo lão quốc sư: “Sư phụ, ngươi chừng nào thì dạy chúng ta tập võ nha? Ta còn đang muốn trở thành Đại sư tỷ đó.”
“Đúng vậy sư phụ, ta cũng muốn trở thành đại sư huynh đó.” Ninh Thiếu Khanh cũng chạy qua, kéo tay áo còn lại của hắn.
Lão quốc sư mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, chỉ vào cần câu nói: “Này không phải đang dạy sao? Chờ khi cá mắc câu, các ngươi sẽ là đại sư huynh Đại sư tỷ.”
Ninh Thiếu Khanh:....
Diệp Khanh Oản:.....
Lão quốc sư thấy bọn họ không hiểu, liền nói: “Hai đứa nhóc kia bồi ta câu cá ba năm, nhưng vẫn chưa câu được một con cá nào, chờ các ngươi câu lên đây, bọn họ đều sẽ bị các ngươi đánh bại, tự nhiên phải gọi các ngươi là sư huynh sư tỷ.”
Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh liếc nhau, ba năm cũng không bắt được một con nào? Đây là loại cá gì vậy?
Này sợ không phải cá, là Thiên Bồng Nguyên Soái đi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-633.html.]
Chẳng lẽ chúng ta phải ở chỗ này câu ba năm? Kia thật nhàm chán nha?
“Ăn cơm.” Liễu Thịnh mang theo hộp đồ ăn đi tới, vừa bày biện ở trên bàn đá, vừa cười hỏi bọn hắn: “Các ngươi bắt được con cá nào chưa?”
Diệp Khanh Oản nhanh chóng chạy tới, ôm cánh tay hắn, ủy khuất lắc đầu: “Không có.”
Tựa hồ như đã đoán trước được, Liễu Thịnh cười sờ sờ đầu nàng: “Ăn cơm trước, lát nữa ta cùng ngươi câu cá.”
“Ân.” Diệp Khanh Oản lập tức mặt mày hớn hở.
Nhưng lại nghĩ đến hắn câu ba năm cũng chưa câu được gì, lập tức nản lòng.
Làm Đại sư tỷ thật khó nha.
Ai!
Ăn cơm xong, lão quốc sư về phòng nghỉ trưa, ba người tiếp tục câu cá.
Ninh Thiếu Khanh đi đổi mồi câu, bỗng nhiên trượt chân, cả người đứng thẳng không xong, tay chân khua loạn: “Ai ai ai......”
Liễu Thịnh thấy thế, không nghĩ nhiều, đưa tay kéo hắn lại, kết quả hắn bỗng nhiên nắm lấy cổ tay Liễu Thịnh kéo về phía trước, trực tiếp kéo Liễu Thịnh xuống nước.
“Ha ha ha......” Ngay sau đó một trận cười vang lên: “Rốt cuộc lão tử cũng lừa được ngươi.”
Hồ nước không sâu, Liễu Thịnh đứng lên, nước chỉ tới n.g.ự.c hắn, từ n.g.ự.c trở lên quần áo vẫn khô ráo.
Nhìn thấy Ninh Thiếu Khanh đắc ý cười, Liễu Thịnh búng ngón tay, một viên đá lập tức đập vào đầu gối của Ninh Thiếu Khanh, khiến hắn khuỵu chân, lập tức lao về phía Liễu Thịnh trong hồ.
Liễu Thịnh hơi hơi nghiêng người né tránh, giây tiếp theo, liền nghe được “Đông” một tiếng vang lớn, Ninh Thiếu Khanh ngã nhào vào trong nước, bọt nước văng khắp nơi, b.ắ.n tung tóe lên mặt Liễu Thịnh.
Diệp Khanh Oản nghe được động tĩnh, nhanh chóng chạy tới, phát hiện hai người đều rơi xuống nước, nhanh chóng duỗi tay kéo bọn hắn: “Sao các ngươi đều rơi xuống nước vậy? Mau lên đây.”
Dọa cá của ta chạy hết rồi.