Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - Chương 11.2: Thang Máy Đi Lên

Cập nhật lúc: 2025-03-19 00:39:39
Lượt xem: 19

Nghe thấy âm thanh này, người đàn ông trung niên lập tức nhíu mày, sắc mặt trở nên khó coi.

Tần Mặc nhanh chóng nắm bắt sự thay đổi biểu cảm của anh ta, nhưng không hỏi thêm, chỉ đứng yên.

Không lâu sau, cánh cửa thang máy mở ra, từ bên ngoài bước vào một người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ.

Người phụ nữ trông khoảng ba mươi tuổi, trang điểm đậm, ăn mặc gợi cảm, thậm chí một nửa áo n.g.ự.c còn lộ ra ngoài.

“Ôi, không phải Tiểu Tề sao, ồ, lại đổi người mới rồi à?”

Ánh mắt người phụ nữ đảo qua Tần Mặc một vòng, khác với ánh mắt người đàn ông vừa nãy, cô ta dường như mang nhiều vẻ khinh miệt và chế nhạo hơn.

“Ừ, lần này đúng là mạnh hơn lần trước, cậu có phúc đấy, tay nghề của anh ta rất giỏi.”

“Tay nghề giỏi?”

“Thử một chút là biết ngay thôi, hi hi.”

Trên khuôn mặt người phụ nữ lộ ra chút châm biếm, cô ta cứ thế nhìn chằm chằm vào người đàn ông co rúm trong góc không nói gì.

Tần Mặc nhìn người phụ nữ, lại nhìn người đàn ông không nói gì, lờ mờ như đoán ra điều gì đó, lập tức một luồng lạnh buốt trào lên.

Cánh cửa thang máy màu bạc từ từ đóng lại, con số trên màn hình bắt đầu nhảy lại.

Không biết có phải do chênh lệch nhiệt độ trong ngoài lớn hay không, theo thời gian, Tần Mặc cảm thấy nhiệt độ xung quanh dường như hạ thấp.

Không gian chật hẹp dần dần tràn ngập không khí kỳ lạ, Tần Mặc thậm chí có thể cảm nhận được hai ánh mắt đối đầu không hòa hợp.

Ánh mắt này rất giống lúc anh học cấp ba, trong lớp có hai cô gái không ưa nhau cãi nhau, họ đều hy vọng dùng ánh mắt của mình g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương.

“Họ không đánh nhau chứ?”

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Rất nhanh thang máy lại giảm tốc, con số trên màn hình biến thành “mười”.

Tiếng báo hiệu vang lên, cánh cửa thang máy màu bạc từ từ mở ra.

Lúc này Tần Mặc vô cùng mong muốn có thêm một người bước vào, phá vỡ không khí ngột ngạt trong thang máy.

Nhưng khi anh ngẩng đầu nhìn ra ngoài, hành lang tối om không có gì, cũng không nghe thấy âm thanh gì, vô cùng yên tĩnh.

“Không có người?”

Nút bấm tầng mười trên bảng điều khiển vẫn nhấp nháy, cánh cửa thang máy cũng đang mở, nhưng bên ngoài trống trơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/chuong-11-2-thang-may-di-len.html.]

Tần Mặc nhìn chằm chằm vào hành lang trống rỗng, không khỏi thấy lo lắng.

“Tối qua ác quỷ đến đây g.i.ế.c người, nó có còn lưu lại trong tòa nhà này không?”

Suy nghĩ một lát, Tần Mặc từ từ đưa tay phải vào túi, chạm vào chiếc đinh quan tài bên trong.

Một luồng lạnh lẽo truyền vào lòng bàn tay, gần như giống lúc gặp thủy quỷ tối qua.

Tần Mặc dùng sức nắm chặt chiếc đinh quan tài, cảm giác lạnh lẽo càng thêm rõ rệt.

“Nhiệt độ của đinh quan tài đang thay đổi, điều này rất không bình thường, hẳn là có thứ gì đó ở tầng này đã lên thang máy!”

Ý nghĩ này vừa lóe lên, ánh sáng trên bảng điều khiển thang máy tắt, cánh cửa thang máy màu bạc từ từ khép lại.

Tần Mặc nhìn thang máy đứng ba người, không dám có chút lơ là nào.

Bởi vì nhìn thì ba người, nhưng thực tế có thể còn đứng người thứ tư, một người anh không nhìn thấy.

Thang máy tiếp tục đi lên, vốn tưởng có thể một mạch lên tầng hai mươi lăm, nhưng không lâu sau lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Thang máy từ từ dừng lại ở tầng mười lăm.

Tần Mặc dựa vào tường thang máy, cánh cửa thang máy màu bạc mở ra, một cô bé mặc váy trắng nhảy nhót bước vào.

Cô bé tết hai b.í.m tóc, tay nắm chặt túi kẹo sô cô la, trên khuôn mặt bầu bĩnh còn dính vụn đường.

Cô bé ngẩng đầu nhìn ba người trong thang máy, cuối cùng dừng ánh mắt ở Tần Mặc.

“Anh ơi, em đứng bên cạnh anh được không?”

“Tất nhiên rồi.”

Được đồng ý, cô bé vui vẻ nhoẻn miệng cười, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ xinh, sau đó ngoan ngoãn đứng bên cạnh Tần Mặc.

Đợi một lát, thấy không có ai bước vào nữa, Tần Mặc nhấn nút đóng cửa trên bảng điều khiển.

Cánh cửa thang máy từ từ khép lại, điện lực vận hành, bắt đầu đưa mọi người lên cao đều đặn.

Trong thang máy không lắp điều hòa, nhưng từ khi cô bé bước vào, Tần Mặc có thể cảm nhận rõ một luồng lạnh lẽo hơn lan tỏa bên chân.

Như thể cửa tủ lạnh nhà ai đó không đóng vậy.

Và điều khiến anh rùng mình hơn nữa là, luồng lạnh lẽo này dường như tỏa ra từ cô bé bên cạnh.

Loading...