Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - Chương 12.1: Tầng Thượng
Cập nhật lúc: 2025-03-19 21:06:28
Lượt xem: 11
Lòng bàn tay Tần Mặc nắm chặt chiếc đinh quan tài lúc này đầy mồ hôi lạnh, cuối cùng anh cũng hiểu vì sao nhân viên giao hàng lúc nãy nói An Khê Uyển không sạch sẽ.
Thang máy tiếp tục đi lên, khi gần đến tầng hai mươi, tim Tần Mặc đột nhiên nhảy lên.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Trước đó tầng năm, tầng mười, tầng mười lăm đều dừng lại để người vào, bây giờ đến tầng hai mươi, không lẽ lại có người vào?
Tần Mặc nhìn chằm chằm vào màn hình bên cạnh, lần này thang máy không dừng lại ở tầng hai mươi.
“Đúng rồi, không có sự trùng hợp nào, cứ năm tầng lại có người vào.”
Con số trên bảng điều khiển tiếp tục thay đổi, Tần Mặc chưa kịp thở phào, thang máy lại dừng ở tầng hai mươi ba.
Cánh cửa thang máy màu bạc từ từ mở ra, bên ngoài đứng một ông lão mặc áo dài màu xám, đeo găng tay.
Ông ta trông khoảng năm mươi tuổi, người rất gầy, cực kỳ gầy, gầy đến mức hốc mắt sâu hoắm, xương gò má nhô cao, giống hệt một bộ xương vừa bò ra từ quan tài.
“Cậu bé, một mình đừng bấm thang máy lung tung, không may mắn đâu...”
Giọng ông lão rất nhỏ, nhỏ như muỗi vo ve, nhưng vẫn truyền rõ ràng vào tai Tần Mặc.
Câu nói này giống như con châu chấu nhảy vào chảo dầu sôi, trán Tần Mặc lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Anh cứng đờ quay đầu, lúc này trong thang máy, chỉ còn lại mình anh.
Người đàn ông nghi là huấn luyện viên thể hình, người phụ nữ đi giày cao gót đỏ, cùng cô bé tóc tết hai b.í.m nhảy nhót.
Tất cả đều biến mất, trong lúc anh không để ý.
“Lại đụng phải ác quỷ rồi.”
“Nhưng tại sao ác quỷ không ám vào người mình?”
Trong lúc hoảng sợ, trong đầu Tần Mặc lại nảy ra một nghi vấn!
Trong không gian chật hẹp của thang máy, ác quỷ chỉ cần thả linh thể ra, dù thế nào anh cũng sẽ chạm phải.
“Là do mình mang theo đinh quan tài khiến chúng e dè, hay chúng căn bản không có ý định ám vào người?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/chuong-12-1-tang-thuong.html.]
Cuối cùng là tình huống nào, Tần Mặc không biết.
Sau khi ông lão bước vào, thang máy bắt đầu đi lên đều đặn, con số trên màn hình biến thành “hai mươi lăm”.
Tiếng báo hiệu vang lên, cánh cửa thang máy màu bạc từ từ mở ra.
Tần Mặc bước ra khỏi thang máy, hành lang tầng hai mươi lăm tối om, anh bật đèn flash phía sau điện thoại, có thể nhìn thấy mờ mờ những cánh cửa chống trộm.
Không có bóng dáng cảnh sát hình sự, cũng không có dây cảnh báo, toàn bộ hành lang trống rỗng, không có gì.
“Chắc chắn có vấn đề gì đó, Ngô Vệ Quốc và những người kia không ở đây, nhưng tầng hai mươi lăm đúng là có người chết.”
Tần Mặc rơi vào trầm tư, giống như bên cạnh anh đồng thời tồn tại hai tòa nhà số 3 An Khê Uyển.
Cái thứ nhất là tòa nhà số 3 An Khê Uyển bị Ngô Vệ Quốc dẫn cảnh sát hình sự phong tỏa, cái thứ hai là tòa nhà số 3 An Khê Uyển đầy ác quỷ.
“Còn ông lão vừa nãy cũng không ổn.”
“Trước đó không nghĩ kỹ, giờ ngẫm lại chỗ nào cũng có vấn đề.”
“Buổi chiều nắng gắt như vậy, ông ta lại mặc một bộ áo dài màu đen, còn đeo găng tay, ông ta thực sự lạnh đến vậy sao?”
Tần Mặc ép bản thân phải giữ bình tĩnh.
Mấy kẻ vừa nãy tuy là ác quỷ, nhưng đổi góc độ nghĩ, nếu so với bố mẹ mình, chúng chắc chắn đáng yêu hơn nhiều.
Ít nhất, chúng đều có thể giữ nguyên hình dáng con người.
Nghĩ đến bố mẹ, tâm trạng Tần Mặc bớt căng thẳng hơn.
Anh cầm điện thoại quan sát một vòng hành lang trống rỗng, hai dãy cửa chống trộm đều khóa chặt, không tìm thấy bất kỳ manh mối nào liên quan đến nạn nhân.
“E rằng nơi đây cũng có bẫy quỷ, che giấu cảnh tượng thực sự của hành lang.”
Tần Mặc là người rất biết vận dụng não bộ để suy nghĩ, lúc này toàn bộ An Khê Uyển đều toát ra sự kỳ lạ, không cần nói anh cũng biết mình lại gặp phải thứ kinh khủng.
Giống như lúc trên đập Lệ Thủy, chiếc xe đi trên con đập không có điểm cuối, trừ khi ác quỷ tự giải trừ bẫy quỷ, nếu không họ căn bản không thể thoát ra.
Tần Mặc đứng ở cuối hành lang, nhìn qua cửa sổ xuống dưới, từ trạm bảo vệ nhìn ra xa con đường, anh phát hiện xung quanh không có dấu hiệu sương mù.