Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:00:53
Lượt xem: 63
Con thỏ trắng dường như đã nhận ra Xuân Phong, quay lại và định bỏ chạy, nhưng cô có chút hứng thú với nó nên liền tăng tốc và đuổi theo. Không biết đã chạy bao lâu, phía trước đột nhiên có một bụi gai lớn, dưới đám gai có một lỗ nhỏ, chắc là do động vật đi qua thường xuyên tạo ra. Lúc này, cô rất vui vì cơ thể nhỏ bé này. Dù đã mười hai tuổi nhưng Xuân Phong rất nhỏ con, teo tóp như một cây giá đỗ, hoàn toàn có thể chui qua lỗ đó.
Nhưng dù là ở thế giới hiện đại, mười hai tuổi cũng chưa hoàn toàn trổ mã, vì vậy cô hoàn toàn tự tin có thể làm cho thân thể này khỏe mạnh cao lớn như người khác, thậm chí còn hơn nữa.
Bên kia bụi gai là một bãi cỏ rộng, bên kia bãi cỏ là một vách đá rất cao, đôi chỗ còn có những vũng nước nhỏ. Trên vách núi có rất nhiều loại thảo dược, thậm chí có nhiều loại thảo dược quý. Cô quan sát vị trí của những loại thảo mộc này, nhẩm tính bước đi để hái. Nhìn sang rìa vách đá, mắt cô sáng lên:”Nấm linh chi ư? Đúng là thứ tốt”. Đúng vậy, cô tìm được nấm linh chi luôn, vui c.h.ế.t mất.
Ông trời ơi, ông muốn đền bù cho con vì đã vứt con đến nơi nghèo nàn đổ này sao? Thật là cảm ơn con thỏ trắng nhỏ, không biết nó trốn ở đâu rồi. Cô ngắm cây linh chi này, nó to bằng khoảng cái chậu rửa mặt, màu sắc rực rỡ, ít cũng phải nghìn năm tuổi, phía trên còn có một bụi cỏ che khuất gần hết cây nấm.
Nếu không có bụi cỏ che chắn, lại thêm với vị trí mọc khuất, chắc hẳn cây nấm này không thể sống lâu như vậy. Cây nấm càng ngày càng lớn, đã thoát khỏi phạm vi che chắn của bụi cỏ, thị lực của Xuân Phong lại cực kỳ tốt, nếu không cây nấm này sẽ tiếp tục được bảo vệ ở đây, tiếp tục phát triển.
Cây nấm mọc cao khoảng 4-5 mét, độ cao này không là gì so với Xuân Phong, ai bảo kiếp trước tôi là cảnh sát chứ. Cô thành công hái nấm, đặt vào giỏ, phủ cỏ khô lên trên. Trời dần tối, cô xách giỏ sải bước về nhà.
Vừa đi đến cổng làng đã thấy mẹ đang lo lắng đi tới đi lui ở cổng làng, vừa nhìn thấy Xuân Phong, bà lập tức tiến lên đón lấy con gà lôi trong tay cô.
"Sao con về muộn thế? Mẹ còn tưởng rằng có chuyện gì rồi, con mà về muộn chút nữa là mẹ nhờ dân làng lên núi tìm con luôn rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-9.html.]
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Mẹ, con không sao, được rồi, chúng ta về nhà trước đi!” thấy mẹ đứng đợi mình trong gió thu se lạnh, trong lòng cô chợt cảm thấy ấm áp.
"Được rồi, chúng ta về trước đi." Mẹ cũng biết bên ngoài không phải nơi nói chuyện.
Khi hai mẹ con chuẩn bị về đến nhà, tình cờ gặp dì Tần hàng xóm: "Mẹ Xuân Phong, bà đi đâu vậy?" Dì Tần vừa đi làm về hỏi mẹ.
“Dì Tần, tôi đi đón Xuân Phong, nó lên núi hái rau dại mới về.”
"Uầy, con gà lôi này là con bắt được luôn hả? " Dì Tần ngạc nhiên nhìn con gà lôi trong tay mẹ.
“Chỉ là may mắn bắt được thôi!” Xuân Phong khiêm tốn trả lời, sau đó chọn một con tầm tầm đưa cho dì Tần, “Dì Tần, cháu biếu dì con này.”