Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:24:32
Lượt xem: 114

“Thôi, không cần tiền nong gì đâu, ta chỉ muốn xin phép con cho ta làm thêm một cái tương tự như thế này để dùng ở nhà. Cái xe này coi như tiền bản vẽ được không?” Thái thúc đỏ mặt, lịch sự nói.

Mặc dù hiện tại ông có thể tự mình làm ra chiếc xe này, nhưng suy cho cùng, ý tưởng là do Xuân Phong nghĩ ra, nếu muốn làm thêm thì phải xin phép cô. Từ việc này cũng có thể thấy Thái thúc là người trung trực, giống như phần lớn thôn dân ở đây. Vì vậy, Xuân Phong rất sẵn lòng giúp đỡ.

“Thái thúc, thúc nói gì vậy? Thúc là người thạo nghề, làm gì có chuyện làm không công. Vả lại con cũng không định giấu dùng một mình. Thúc cứ làm đi, không cần báo lại với con đâu. Nếu được thì thúc thử làm rồi bán xem, cũng là một cách kiếm tiền. Tiền lương và vật liệu thúc cứ cầm lấy, sao lại phải trả tiền bản vẽ cho người tay ngang như con chứ.” Xuân Phong cười rồi lấy tiền ra đưa cho ông.

“Không, không cần… Nếu con đã nói như vậy, ta càng không thể lấy tiền. Con còn cho ta cả cách mưu sinh, làm sao ta có thể lấy tiền của con nữa chứ.” Thái thúc sau khi nghe Xuân Phong nói, càng kiên quyết. Hắn cũng rất vui mừng. Vốn dĩ hắn cũng muốn làm thế, nhưng sợ Xuân Phong không đồng ý nên chỉ dám xin phép làm 1 cái để nhà dùng. Bây giờ Xuân Phong đã nói thế, ông nhất quyết không lấy tiền của cô nữa.

Xuân Phong thấy Thái thúc kiên quyết, cũng đành cất tiền đi. Sau khi nói thêm mấy câu, Thái thúc cũng ra về.

“Ơ, cái gì đây, sao lạ vậy? Mà sao xe gì mà chỉ có 1 bánh vậy?” Xuân Vũ mới bước vào sân đã thấy một vật thể lạ, liền hỏi.

“Là xe kéo, không cần ngựa kéo, chỉ cần 1 người đẩy là được.” Xuân Phong giải thích ngắn gọn.

“Người đẩy? Nghe lạ quá. Lần đầu tiên ta thấy cái xe lạ như thế đấy.” Xuân Vũ ngắm nghía chiếc xe, vẫn chưa mường tượng ra cách dùng.

“Tỷ tỷ, tỷ xem, cái này rất dễ dùng. Sau này chúng ta đi thu hoạch không cần vác nặng nữa, chỉ cần đẩy thế này là được.” Xuân Phong đứng ra làm mẫu cho chị xem, sau đó đưa xe cho Xuân Vũ tự trải nghiệm. Xuân Vũ nắm lấy tay cầm, đẩy về phía trước, quả thật là rất dễ dùng. Không biết xe làm từ loại gỗ gì mà rất nhẹ, nhưng lại chắc chắn. Tuy xe chỉ có 1 bánh, nhưng lại có thêm 2 chân đỡ, có thể chống được xe khi dừng. Trên xe có 1 thùng theo dạng miệng rộng đáy kẹp, dốc phía đối diện với tay cầm thoải hơn, nên lúc dỡ đồ xuống chỉ cần nâng tay cầm lên một chút, đồ trong xe sẽ lăn ra ngoài. Thứ này chính là xe rùa thường được dùng ở những công trường ở hiện đại, Xuân Phong đã vẽ lại, cải tiến một chút để phù hợp với việc chuyên chở nông sản.

“Ơ, cái này dễ dùng thật. Đây là ý tưởng của muội à?” Xuân Vũ ngạc nhiên nhìn Xuân Phong.

“Ừ”, Xuân Phong mỉm cười gật đầu.

“Trong đầu muội có những cái gì vậy, sao có thể nghĩ ra nhiều thứ thú vị như thế?” Xuân Vũ đưa tay xoa đầu Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-87.html.]

“Cũng phải xem ta là người nhà ai!” Xuân Phong né tránh móng vuốt của tỷ tỷ, tự hào nói.

“Đứa nhỏ này, xem lại đức hạnh của ngươi đi, khen một câu đã phổng cả mũi rồi.” Xuân Vũ buồn cười. Câu này là Xuân Vũ học được từ Xuân Phong, nay lại được áp dụng.

“Tỷ học nhanh phết nhỉ.” Lần này đến lượt Xuân Phong ngạc nhiên.

“Đúng vậy, cũng phải xem ta là người nhà ai!” Xuân Vũ lại bắt chước hành động vừa nãy của Xuân Phong.

“hahahaha” 2 chị em cùng cười lớn.

Mẹ Xuân Phong vừa vào cửa đã thấy 2 chị em vui vẻ: “2 đứa có gì mà vui thế, kể mẹ nghe với.”

“Thái thúc vừa gửi tới này mẹ.” Xuân Phong chỉ vào cái xe trong sân.

“À, đây là chiếc xe mà con nhắc đến hôm trước à? Đã làm xong rồi sao?” mẹ Xuân Phong cũng tò mò đến xem thử. Sau khi dùng thử, bà cũng không tiếc lời khen ngợi Xuân Phong. Xuân Sinh đi hộc về cũng tò mò, vui vẻ chơi với chiếc xe mãi.

Xuân Phong thấy mọi người đã chuẩn bị gần xong khung gỗ, giấy dầu đặt trên trấn cũng đã được giao, cô liền nhờ trưởng thôn triệu tập dân làng. Lần này cô muốn hướng dẫn mọi người cách dựng lều cũng như làm luống. Xuân Phong chỉ ở bên cạnh nói nguyên tắc, mọi người nghe xong liền bắt đầu làm. Những dãy lều liên tiếp mọc lên, bao phủ hàng trăm mẫu đất ở thôn Đại Hà, khung cảnh vô cùng ngoạn mục.

Dân làng khác thấy vậy, liên tục bàn tán, không rõ ở thôn Đại Hà đang xảy ra chuyện gì mà lại có động tĩnh lớn như vậy. Có người lén lút hỏi thôn dân thôn Đại Hà, nhưng họ vẫn có ý giữ im lặng. Không ai muốn bị người khác cướp đi miếng cơm của mình cả. Mọi người đều đang dựa vào những chiếc lều này để cải thiện cuộc sống, nên họ sẽ không sẵn lòng chia sẻ bí quyết. Trên thực tế, thôn dân Đại Hà đã nghĩ quá nhiều rồi, vì kể cả khi họ có tiết lộ ra, nhưng không có sự hướng dẫn kỹ thuật của Xuân Phong, dân làng khác cũng sẽ không làm được, cố gắng lắm cũng chỉ trồng thêm được ít bắp cải, củ cái gì đó thôi.

Sau khi làm xong lều và xử lý đất xong, việc đầu tiên Xuân Phong hướng dẫn mọi người không phải là gieo mầm, mà là làm phân từ lá cây và thân ngô. Sản lượng có tốt không, trước hết sẽ phụ thuộc vào độ màu mỡ của đất, nếu đất nhiều chất dinh dưỡng thì thậm chí chỉ cần dùng 1 nửa công sức nhưng có thể thu được kết quả gấp đôi bình thường.

Sau, bảy ngày sau, phân bón đã làm xong, được trải xuống sâu, lấp một lớp đất lên. 2 ngày sau đó, Xuân Phong báo cho mọi người, bắt đầu trồng trọt. sau khi gieo hạt, Xuân Phong dạy mọi người cách kiểm soát nhiệt độ và độ ẩm. Nói về nhiệt độ, Xuân Phong cũng bảo mọi người làm mành rơm để giữ nhiệt và hỗ trợ giữ ẩm nếu có tuyết rơi. Thế là vào mùa đông năm ấy, thôn dân gặp nhau sau khi chào hỏi, sẽ bắt đầu hỏi nhau đã làm xong mành rơm chưa, hạt rau đã này mầm chưa, dưa chuột đã ra hoa chưa,….

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

 

Loading...