Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:22:45
Lượt xem: 126

“Mẹ à, con có ý tưởng này. Hiện giờ mỗi khi thu hoạch, mọi người đều phải vác đồ, vừa nặng, mệt, năng suất lại thấp. Nếu như có xe đẩy hỗ trợ thì không phải là sẽ tốt hơn nhiều sao? Mọi người cũng sẽ đỡ vất vả hơn!” Xuân Phong chớp mắt, nói ra ý tưởng của mình.

“Có xe thì sẽ tốt hơn nhiều, nhưng bờ ruộng không bằng phẳng, lại nhỏ, không dùng xe bình thường được. Hơn nữa, bò kéo xe sẽ xéo hỏng ruộng mất.” mẹ Xuân Phong lo lắng nói.

“Vâng, đúng rồi, nê con sẽ làm một loại xe không cần gia súc kéo, lại có thể đi trên bờ ruộng hẹp." Xuân Phong tự tin gật đầu.

Thời gian Xuân Phong ở đây cũng khá lâu, cô cũng đã lên trấn, thậm chí lên huyện nhiều lần, cô kết luận rằng công cụ sản xuất, phương tiện ở đây thực sự rất lạc hậu. Đi đường xa chỉ có thể dùng xe ngựa hoặc xe bò, thậm chí xe kéo tay đơn giản cũng chưa có. Thế là Xuân Phong nảy ra ý tưởng làm một chiếc xe rùa. Xe này sẽ giúp mọi người thuận tiện chở đồ trên bờ ruộng gập ghềnh, tất nhiên là 1 chuyến cũng có thể chuyển được nhiều đồ hơn. Sau bữa tối, Xuân Phong đến nhà Thái sư phụ để bàn bạc về thiết kế.

“Thái thúc, thúc có ở nhà không?” Xuân Phong đứng ngoài hành lang gọi.

“Đây, ta đây! Ai gọi thế?” Một giọng nói trầm thấp đáp lại.

“Con là Xuân Phong, con vào được không?”Xuân Phong thấy có người đi ra, liền hỏi.

“À, Xuân Phong à, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây vậy?” Thái thúc thấy người đến là Xuân Phong, mỉm cười bước đến mở cửa.

“Đương nhiên là có chuyện tốt muốn nhờ thúc.” Xuân Phong đi theo sau ông, mỉm cười lấy bức vẽ ra.

“Ồ, vậy sao, ta xem nào.” Thái thúc cầm bản vẽ, nghiên cứu.

“Cái này là con tự vẽ sao?” Thái thúc ngạc nhiên

“Vâng, là con vẽ. Thúc xem có làm được theo cái này không.” Xuân Phong thoải mái thừa nhận.

“Ừ, cái này trông cũng không phức tạp, ta ngghĩ ta sẽ làm được thôi. Nhưng con dùng nó làm gì, nó chỉ có một bánh xe thôi thì dùng thế nào được?” Thái thúc cầm bản vẽ, cẩn thận suy nghĩ.

“Việc này làm xong thúc sẽ biết. Chờ thúc làm xong, chúng ta sẽ tính toán tiền công và tiền vật liệu sau, được không thúc?”

“Được! Người cùng thôn với nhau cả, con câu nệ thế làm gì. 3 ngày nữa con có thể đến lấy.” Thái thúc cũng là người hào sảng, chấp nhận yêu cầu của Xuân Phong.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Sau khi thống nhất với Thái thúc, Xuân Phong tạm biệt rồi rời đi, vòng đến nhà trưởng thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-80.html.]

"Dương Hoa thẩm, thẩm đang cho gà ăn sao! Trưởng thôn có nhà không thẩm?"Xuân Phong thấy vợ trưởng thôn đang thái rau thì hỏi thăm.

“Xuân Phong à, thúc thúc ở nhà đó con. Vào nhanh đi.” Vợ tưởng thôn vùa nói vừa phủi tay, bước tới mở cửa cho Xuân Phong, rồi gọi với vào trong nhà: “Ông nó ơi, Xuân Phong đến tìm này.”

“Ơi, ta ra đây.” Trưởng thôn nghe thấy tiếng kêu, vội vàng đứng dậy đi ra.

Kể từ khi Xuân Phong hướng dẫn mọi người trong thôn làm ăn, trưởng thôn đã dặn vợ mình gặp Xuân Phong thì phải nói chuyện tử tế, lịch sự. Dương Hoa thẩm vốn đã có thiện cảm với Xuân Phong từ đợt cô cho bà trứng, giờ lại càng nhiệt tình hơn. Bà nhanh chóng lấy ra đĩa hạt dưa và bánh ngọt và mấy đồ ăn vặt ra tiếp khác.

“Nhà không có gì ngon, đây là đồ Hiên ca ca mua trên trấn về, con ăn thử xem có ngon không. Dương Hoa thẩm chỉ vào đĩa bánh ngọt.

“Thẩm khách sáo quá, con đến bàn bạc với trưởng thôn về vụ trồng rau thôi.” Xuân Phong cảm ơn đơn giản rồi nói cho bà biết mục đích chuyến ghé thăm.

“Ừ, ta cũng đang định mấy hôm nữa sẽ qua nhà con nói chuyện. Chuyện khung lều lần trước vẫn chưa nói xong, con có ý tưởng gì không?” Trưởng thôn nói, ánh mắt hi vọng nhìn về Xuân Phong.

“Hôm nay con đến đây cũng là vì chuyện này. Mấy hôm nay con suy nghĩ kỹ rồi, không nên cố sử dụng gậy trúc nữa. Thứ nhất là số lượng không đủ, thứ 2 là loại này nhiều nhất chỉ có thể dùng 2 lần, quả phí phạm. Vì vậy con đã tính toán qua, nên thay thế bằng thanh gỗ. Gỗ dễ tìm hơn, lại có thể tái sử dụng nhiều lần, nên đỡ thời gian làm lại hàng năm.” Xuân Phong đến từ thế kỉ 21, đã từng sống trong khói bụi quá nhiều nên rất coi trọng việc bảo vệ môi trường.

“Nhưng khung gỗ thì làm thế nào? Nó không mềm dẻo như trúc.” Trưởng thôn thấy Xuân Phong nói rất có lý, nhưng ông nhanh chóng phát hiện ra điểm mấu chốt.

“Con đã tính cả rồi. Lúc đó con sẽ nói với mọi người. Đơn giản lắm, nhà nào có đàn ông đều có thể làm được. Bây giờ việc mọi người cần làm là chuẩn bị gỗ trước.” Xuân Phong thấy trưởng thôn đồng ý, liền giao nhiệm vụ.

“Được rồi, để ta bảo mọi người chuẩn bị.” trưởng thôn cũng là người nhanh nhẹn, nhất là đối với việc ông đã quyết tâm làm, ông càng xông pha hơn.

“Chờ chút đã, con chưa nói xong.” Xuân Phong thấy dáng vẻ vội vàng của trưởng thôn, bật cười.

“À, còn chuyện gì nữa, con nói đi.” Trưởng thôn dừng lại, mỉm cười nhìn Xuân Phong.

“Thời gian khá gấp, khả năng là làm thanh gỗ không kịp, vẫn phải chặt thêm ít gậy trúc. Còn giấy dầu phải lên trấn đặt trước. Ngài báo với mọi người luôn để họ chuẩn bị, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc gieo trồng.” Xuân Phong giải thích xong, trưởng thôn vội chạy ra khỏi nhà thông báo cho thôn dân.

Xuân Phong cũng trở về nhà, bắt đầu lên kế hoạch xây dựng khung gỗ. Sau nhiều lần cân nhắc, so sánh, cô quyết định dùng cấu trúc mộng đơn giản cho các khớp nối. Việc này sẽ đơn giản hơn trong quá trình dựng và tháo lắp. Xem xét lại những khung lều từ năm ngoái, cô cũng phải chuẩn bị thêm cho nhà mình, vì vậy cô quua nhà nhờ Tần thúc giúp. Ngày mai cô còn phải lên trấn mua hạt giống nữa.

“Mẹ ơi, mai con lên trấn mua hạt giống, mẹ có muốn mua gì không?” Xuân Phong hỏi mẹ.

Loading...