Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:21:58
Lượt xem: 131

Tất nhiên, ngoài gia đình các bá, trưởng lão và những người thân thiết trong thôn như Lưu đại gia, trưởng thôn, Tần thúc, Trương thẩm đều được mời. Ngoài ra, Trần gia cũng nhận được tin và đến tham dự. Hôm đó, gia đình đại bá đến, mẹ Xuân Phong ra cổng tiếp đón. Đang chào hỏi lịch sự mấy câu, họ đã thấy anh em Trần Thanh Thư đang vui vẻ nói chuyện trong nhà. Vốn dĩ Xuân Phong không muốn đến chào hỏi những người này, nhưng sau đó nghĩ lại, hôm nay là ngày trọng đại của tỷ tỷ, nên cô vẫn mỉm cười bước tới.

“Đại bá đến rồi ạ. Mời mọi người vào nhà ngồi.” Xuân Phong tự động phớt lờ những người khác.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ừ, đi thôi.” Đại bá Đoàn Hữu Tài liếc nhìn khuôn viên nhà mới, lãnh đạm nói, không nhìn ra cảm xúc gì.

Đại bá nương – Chu thị - đã tinh mắt nhìn ra huynh muội Trần Thanh Thư, đi ra trước, nói với Xuân Phong: “Ôi, nhà có khách quý, sao con không giới thiệu cho mọi người đi.” Hiển nhiên bà ta nhìn trang phục và phong thái của 2 huynh muội họ, đã đoán ra thân phận họ không tầm thường.

Lưu Hương cũng đã nhìn thấy 2 huynh muội họ, ánh mắt dán chặt vào Trần Thanh Thư, tim đập thình thịch.

Xuân Phong nghe vậy, để tỏ ra lịch sự, đành miễn cưỡng giới thiệu.

“Đây là Trần tiên sinh và Trần tiểu thư, là người ở trên trấn. Đây là đại bá và đại bá nương của ta.” Xuân Phong ngắn gọn nói.

Tất nhiên Trần Thanh Thư có thể tinh tế nhận ra thái độ của Xuân Phong, cũng chỉ khẽ lịch sự gật đầu với đại bá. Còn những người khác, hắn coi như không nhìn thấy. Trần Lam Lam thấy đại ca làm thế, cũng chỉ gật đầu chào họ, không nói một lời.

Đại bá nhìn thấy 2 người, biết thân phận họ không tầm thường, tuy không vui với thái độ của họ, nhưng cũng không dám lộ ra, chỉ mỉm cười gật đầu lại, trong lòng tự hỏi từ bao giờ mà nhà Xuân Phong lại có thể kết giao với những người lợi hại như vậy. Từ lần trước về quê trở lại, vợ ông đã liên tục cằn nhằn về việc nhà Xuân Phong ngày càng khá, còn cất được nhà mới. Vốn dĩ ông ta cũng không thèm để tâm. Dù nhà Xuân Phong có sống tốt hơn, thì cũng chỉ là những người nông dân chân đất quê mùa, kệ họ. Nhưng hôm nay, nhìn thấy những vị khách này, ông phải suy nghĩ lại rồi.

Chu thị không hiểu những gì chồng bà đang nghĩ, thấy anh em họ không để ý đến 2 mẹ con mình, liền lôi  Lưu Hương ra trước, nói:

- Hương nhi, ra chào Trần tiên sinh, Trần tiểu thư đi con.

“Trần tiên sinh, Trần tiểu thư!” Lưu Hương mỉm cười, cúi đầu giả vờ e lệ, mặt vẫn chưa hết đỏ.

“Ừ!” Trần Thanh Thư vô cảm đáp lại một tiếng, sau đó quay qua mỉm cười nhìn Xuân Phong.

Lưu Hương nhìn thấy cảnh này, tràn đầy xấu hổ, cứng đờ người, ghen tị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-77.html.]

Lúc này, mẹ Xuân Phong đến nơi, phá bỏ sự khó xử: “Xuân Vũ, Phong nhi, mời Lam Lam và mọi người vào nghỉ đi con. Đại ca, đại tẩu, chúng ta vào nhà nói chuyện đi.”

“Ừ, vào nhà thôi.” Chu thị phá lệ cực kỳ dễ nói chuyện, vui vẻ kéo Lưu Hương vào nhà. Từ khi nhìn thấy Trần Thanh Thư, trong đầu bà đã vạch ra một kế hoạch mới.

Xuân Phong dẫn huynh muội Trần Thanh Thư vào, vui vẻ trò chuyện, cười đùa, không hề để ý đến ánh mắt thù hận của Lưu Hương. Đừng tưởng cô không biết họ nghĩ gì, nhìn thái độ của đại bá nương, cô không khỏi khinh bỉ họ.

Mọi người đã có mặt đầy đủ, buổi lễ chính thức bắt đầu.

Vì trưởng thôn và một số trưởng lão trong làng đều có mặt, nên đại bá nương bình thường thích gây sự cũng ngoan ngoãn ngồi im. Mọi người vây quanh Xuân Vũ, trang trọng hoàn thành nghi thức, sau đó bắt đầu phá cỗ.

Bữa tiệc được tổ chức thịnh soạn, bao gồm thịt lợn om, cá hấp, thịt gà luộc, canh vịt hầm,… Đây đều là món mà nhà bình thường chỉ có thể ăn trong dịp Tết, mùi hương bay ra khiến mọi người đều chảy nước miếng.

Trương thẩm làm bếp trưởng, Tần thẩm và Thuý Liên tẩu tử làm phụ bếp, tất cả mọi người cùng hỗ trợ nhà Xuân Phong chuẩn bị bữa tiệc này. Còn về phần nhà đại bá, tất nhiên chỉ cắp m.ô.n.g đến ăn thôi, đừng hi vọng họ đến giúp được gì.

Khi cả bàn thức ăn được dọn lên, Chu thị và Lưu Hương không khỏi ngạc nhiên. Xem ra cuộc sống nhà Tam thúc thực sự rất tốt, bữa tiệc này có thể sánh ngang với của những nhà giàu trên trấn. Càng nghĩ, sự ghen tị càng bùng lên, ánh mắt họ nhìn Xuân Phong càng không mấy thiện cảm.

Chuyện lần trước còn chưa xong đâu. Hừ, cứ để đó mà xem.

Nghĩ đến đây, Lưu Hương nở một nụ cười tà ác, kéo tay mẹ, thì thầm. Không biết hai mẹ con nói gì, chỉ thấy họ cười thầm nham hiểm.

Xuân Phong quá bận rộn, không để ý được đến những chi tiết này, nhưng khung cảnh này đã rơi vào mắt Xuân Sinh. Xuân Sinh nhìn biểu cảm của họ, biết rằng sắp có chuyện không ổn rồi. Nhân lúc Xuân Phong rảnh rồi, Xuân Sinh kéo cô lại, thì thầm: “Nhị tỷ, tỷ cẩn thận với mấy người nhà Đại bá nương nhé.”

Xuân Phong sửng sốt, sau đó vỗ nhẹ vai Xuân Sinh: “Xuân Sinh ngây thơ nhà chúng ta cũng bắt đầu nhìn cuộc đời với con mắt nghi ngờ rồi nha. Hahaa. Ta biết rồi, đừng lo lắng.”

“Nhị tỷ!” Xuân Sinh xấu hổ.

Trưởng thôn cùng các trưởng lão, đại bá, Lưu đại gia, huynh muội Trần Thanh Thư, thêm mấy người nhà Xuân Phong nữa, vừa vặn đủ 1 bàn. Mẹ con Lưu Hương và những người khác ngồi bàn thứ 2. Chu thị và Lưu Hương thầm mắng trong lòng, tại sao lại xếp họ ngồi cùng với những người nông dân quê mùa này. Nhưng gần đây trưởng thôn có phần thân thiết với nhà Xuân Phong, còn 2 huynh muội kia thì khỏi cần nói, chắc chắn họ đến từ một gia đình không tầm thường. Cả nhà đại bá không cần dùng não suy nghĩ cũng biết không nên chọc vào họ, nếu không muốn tự chặt đứt con đường kinh doanh của họ sau này.

“Cảm ơn tất cả mọi người hôm nay đã đến tham dự lễ trưởng thành của đại tỷ nhà con, cũng cảm ơn mọi người đã giúp đỡ nhà con trong máy năm qua. Nhà con hôm nay có mấy mâm cơm rau dưa đạm bạc, mong mọi người không chê cười.” Xuân Phong đứng dập, chầm chén rượu lên, nâng lên chúc mọi người. Vốn dĩ đây không phải là việc của Xuân Phong, nhưng mẹ cô không giỏi ăn nói, Xuân Vũ là nhân vật chính của hôm nay cũng không tiện nói những lời này, Xuân Sinh thì còn quá nhỏ, nên Xuân Phong đành nhận nhiệm vụ này. Hơn nữa, qua những việc xảy ra gần đây, mọi người trong nhà đều đã coi Xuân Phong là trụ cột gia đình.

Loading...