Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 75

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:21:25
Lượt xem: 138

Lý thị thấy dáng vẻ xấu xí của mình, vừa giận dữ vừa lo lắng. Nhưng càng căng thẳng, khoé miệng bà ta lại càng giật giật, thậm chí nói năng có chút mơ hồ. Mọi người đang xem náo nhiệt bắt đầu thấy tội nghiệp cho Lý thị, bèn mở lời với Xuân Phong: “Xuân Phong, không phải con biết chữa bệnh sao? Con thử xem cho bà ấy xem sao.”

“Lý thẩm, thẩm có cần ta giúp không?” Xuân Phong hả hê nhìn Lý thị.

“Mày làm gì tao thế này, mau chữa cho ta, nếu không tao cho mày đẹp mặt!” Lý thị nhếch nhếch khoé miệng, hai dòng nước dãi lại chảy xuống, vẻ mặt dữ tợn. Kết hợp lại với nhau, khuôn mặt bà ta là trông buồn cười như một tên hề.

“Lời bà nói có bằng chứng không? Nếu không có bằng chứng, ta tố cao bà tội vu khống đấy!” Xuân Phong khoanh tay trước ngực, âm trầm nhìn Lý thị.

Bà ta liền rụt đầu sợ hãi, lùi về vài bước, thu ánh mắt lại.

“Nếu thẩm không cần thì thôi, nhưng ta cũng nhắc nhở bà, nên tìm đại phu chữa nhanh đi, nếu không đi sớm sẽ không chữa được nữa đâu!” Xuân Phong bình tĩnh ném ra một câu đe doạ.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Lý thị vốn dĩ chỉ muốn tìm cách moi tiền nhà Xuân Phong, giờ lại nghe Xuân Phong nói thế, không nghĩ được gì nữa, quay người chạy đi tìm đại phu. Đúng là ai cũng yêu bản thân mình, dù đang ở độ tuổi nào cũng sẽ quan tâm đến ngoại hình của mình. Thấy bà Lý nhanh chân chạy mất, Xuân Phong nhàn nhã quay người vào nhà, không để ý đến những lời nghị luận của mọi người. Tốt nhất là để bọn họ thấy, để những người muốn cọ xát tìm chút lợi lộc tự biết điều, cũng để họ biết rằng Xuân Phong không phải là người mềm yếu, không phải ai cũng có thể bắt nạt cô. Thực ra Xuân Phong dùng kim đ.â.m vào huyệt vị Lý thị, thị sẽ chỉ bị như thế trong vài ngày, sẽ tự khỏi. Cho dù có đi đại phu khác khám cũng không ra bệnh gì, chỉ có thể kết luận là liệt mặt tạm thời thôi. Thế nhưng nghe lời doạ của Xuân Phong, bà ta ở nhà mấy ngày liền, ngày đêm uống thuốc bổ. Đây là do bà ta tự chuốc lấy, cho bà ta một bài học thật nhớ đời.

 

Về chuyện dưa hấu, tất nhiên bà ta không dám kiện đến nhà trưởng thôn, bà ta cũng tự biết là do mình không làm theo lời Xuân Phong, chắc chắn sẽ đuối lý. Không ngờ Xuân Phong đã không còn là con bé dễ bắt nạt ngày nào nữa. Bà ta định đến kiếm chút đỉnh, ai ngờ đã không được gì, lại còn tốn một đống tiền thuốc thang.

 "Phong Nhi, lần này ngươi đắc tội bà ta, ta sợ bà ta sẽ không dễ dàng cho qua đâu!" Mẹ Xuân Phong có chút lo lắng nhìn Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-75.html.]

 

    “Mẹ, bà ta rõ ràng là muốn đến ức h.i.ế.p nhà ta. Nếu muốn nói chuyện lý lẽ, sao bà ta không đến nhà trưởng thôn? Nếu chúng ta nhân nhượng với bà ta, e là cả thôn này sẽ nghĩ nhà chúng ta dễ bắt nạt, sau này chúng ta sẽ không dễ sống." Xuân Phong nhìn vẻ mặt lo lắng của mẹ, chậm rãi thuyết phục. Dù sao mẹ Xuân Phong vốn hay mềm lòng, chỉ có thể từ từ thay đổi.

“Nhưng….Thôi, mẹ lại yếu đuối quá rồi.” mẹ Xuân Phong thở dài.

“Mẹ à, không phải mẹ yếu đuối, chỉ là mẹ tốt bụng quá thôi. Nhưng đôi khi lòng tốt sẽ phản tác dụng. Đối với những loại người khác nhau, mẹ phải có cách đối đãi khác nhau. Người ta muốn bắt nạt mẹ, mẹ phải đánh trả!” Xuân Phong cầm tay mẹ, nói.

“Ừ, con nói có lý. Làm người không phải lúc nào cũng nhượng bộ được.” mẹ Xuân Phong nhớ đến những chuyện trong quá khứ, lòng chợt đau nhói. Đôi khi dùng lòng tốt đối đãi, người ta sẽ tưởng là mình dễ bắt nạt. Vì vậy, mình phải thật mạnh mẽ.

Ngày tháng dần trôi, chớp mắt đã đến mùa thu hoạch vụ thu, vậy là Xuân Phong đã đến đây được gần 1 năm. 1 năm này, nhà Xuân Phong có chuyển biến kinh thiên động địa. Từ  một gia đình đói không đủ ăn, giờ không những no đủ, mà còn cất được nhà mới.

Cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, con người cũng tràn đầy sức sống. Mẹ Xuân Phong không còn gầy gò như trước nữa, có da có thịt hơn, làn da cũng mịn màng, môi đỏ răng trắng. Khi bà mặc bộ quần áo mà Xuân Phong mua cho ngày đó, trông bà như một cô nương trẻ tuổi, mỗi lần đều khiến dân làng ghen tị. Xuân Vũ trước đây vốn đã thuộc hàng mỹ nhân trong làng, giờ lại càng xinh đẹp hơn. Mấy hôm nữa là đến lễ trưởng thành của cô. Sau buổi lễ này, nhà trai đã có thể nhờ bà mối đến cầu hôn. Người thay đổi nhiều nhất chính là Xuân Sinh. Cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều, gần như là cao hơn mọi đứa trẻ khác cùng tuổi. Không những viết văn hay, cả Tứ Thư Ngũ Kinh cậu cũng đã đọc thuộc lòng, đến Lưu đại gia cũng khen ngợi sự thông minh, nhanh nhẹn của cậu. Nếu cậu được học hành tử tế, sau này chắc chắn sẽ trở thành nhân tài.

Khi Xuân Phong nghe thấy những lời này, cô quyết định sau vụ thu hoạch sẽ gửi Xuân Sinh đến trường học trên trấn. Tất nhiên việc này cần Lưu đại gia mở lời. Lưu đại gia vui vẻ giúp đỡ. Thời gian qua Xuân Phong giúp đỡ ông rất nhiều. Mỗi khi nhà cô có thứ gì tốt, ngoài chia cho nhà Tần thúc, cô cũng sẽ bảo Xuân Sinh mang đến một ít cho ông.

Còn về Xuân Phong, ngoài việc tăng cân và cao lên khá nhiều, cô không có thay đổi gì nhiều về ngoại hình. Những thay đổi bên trong, chỉ mình cô cảm nhận được. Cả y thuật và thể lực của cô đều có bước tiến lớn. Giờ đây, ngân châm của cô thậm chí có thể đạt đến trình độ “cải tử hoàn sinh”. Tất cả là do cô thường xuyên lên núi bắt thỏ để luyện tập khi rảnh rỗi, khiến cho hiện tại ở trên núi Phượng Đầu đã hầu như không còn dấu vết của thỏ. Nếu có, chúng cũng chạy vào sâu để trốn cô rồi. Bây giờ cô đã có thể dễ dàng áp chế độc trên người Bách Lý Mặc Thần. Còn giải độc thì…. Độc dược trên người hắn có chút phức tạp, Xuân Phong đã nghiên cứu phương pháp, nhưng trong phương thuốc giải có mấy loại dược liệu quý hiếm, gần như đã tuyệt chủng ở đại lục này.

“Không biết hắn ta thế nào rồi. Đã gần một năm rồi, không biết còn sống không?” nghĩ đến giải độc, Xuân Phong đột nhiên lại nhớ đến người đàn ông này.

Loading...