Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 74
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:21:10
Lượt xem: 147
Vụ thu hoạch dưa hấu gần kết thúc, lại có một chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Thực ra cũng không hẳn là ngoài ý muốn, việc này Xuân Phong đã dự đoán trước rồi.
Sáng hôm đó, Lý thị chạy đến trước nhà Xuân Phong, khóc lóc.
“Đoàn Xuân Phong, con bé khốn kiếp này, ra đây, ra đây nói rõ ràng cho tao. Mày có ý gì, mày cho rằng tao dễ bắt nạt sao? Dưa của cả làng mày đều bán đi rồi, sao lại không mua cho nhà tao? Mau ra đây nói rõ ràng cho tao!” Lý thị đập bùm bụp vào cửa nhà Xuân Phong, vừa đập vừa hét.
“Trước đây tao chỉ nghĩ là mày còn hận tao vì vẽ bậy lên tường nhà mày, nên mày mới không bán dưa cho tao, nhưng không ngờ mày lại là đứa hèn hạ, bẩn tính như vậy. Diễn cho cả làng thấy mày là người lương thiện, nhưng lại là đồ vô liêm sỉ, không biết xấu hổ! Ra ngoài, ra đây cho tao, bọn mày chớt dí ở trong đó hết rồi sao?” bà ta vừa hét, vừa đập vào cảnh cửa mới toanh của nhà Xuân Phong.
Nhìn cánh cửa này, lửa giận trong lòng bà ta lại bùng lên, cảm giác dùng tay vẫn chưa đủ, bà ta lại lấy chân đá mấy cái. Lý thị làm ầm ĩ lên, đã thành công thu hút sự chú ý của thôn dân. Sau khi biết lý do của thị, họ đều tỏ ra khinh thường.
“Cạch”, cánh cửa mở ra, Xuân Phong hùng hục mở tung cửa ra. Sáng sớm, đang rửa bát trong bếp, cô đã nghe thấy tiếng mắng chửi của Lý thị. Việc khác cô có thể nhịn, nhưng người mới sáng sớm đã đến gây chuyện thì cô nhất quyết không tha. Mới sáng sớm đã không vui, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng cả ngày của cô. Mà khi cô đã không vui, thì người đầu sỏ gây chuyện này, đừng hòng có thể an ổn!
Lý thị thấy Xuân Phong hùng hổ như vậy, không khỏi sợ hãi lùi về mấy bước, hụt chân ngã xuống.
“Á à, cuối cùng cũng dám ra ngoài, tao còn tưởng mày không dám ra nữa, trốn trong nhà như rùa rụt cổ chứ.” Lý thị kéo kéo vạt áo, giả bộ lên mặt.
“Lý thị, mới sáng sớm đã ăn no rửng mỡ, ị không được, lại đến nhà ta ăn vạ à?” Xuân Phong tức giận mắng.
“Mày ăn nói kiểu gì thế, cái con nhỏ hỗn xược này, tao là trưởng bối của mày đấy, sao lại dám ăn nói kiểu thế.” Lý thị lúc này lại dạy Xuân Phong như người lớn.
“Trưởng bối, thế bà là cha hay mẹ ta? Ngươi có quan hệ gì với Đoàn gia ta sao? Đừng tự làm xấu mặt mình nữa. Đừng nghĩ cứ vừa già vừa xấu là được làm trưởng bối của ta. Xem ngươi có đủ đức hạnh đó không đã.” Xuân Phong nói chuyện vả bồm bộp vào mặt Lý thị.
Đôi vai Lý thị run lên vì tức giận. Con nhỏ này dám nói bà ta vừa giá vừa xấu. Là phụ nữ đều sợ nhất dính đến 2 từ này. Mấy câu này của Xuân Phong như đ.â.m từng nhát vào trái tim Lý thị.
“Đồ khốn kiếp, mày nói cho tao biết, sao mày không mua dưa của tao? Nếu hôm nay mày không giải thích rõ ràng, tao sẽ không tha cho mày đâu.” Cuối cùng, bà ta quay lại mục đích chính hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-74.html.]
“Dưa của bà? Không phải trong tờ cam kết đã ghi rõ ràng rồi sao? Nếu bà không trồng theo phương pháp của ta, dưa trồng ra không đạt chuẩn, thì ta sẽ không thua mua, cũng không trợ cấp! Việc này đã được thống nhất từ đầu, trưởng thôn cũng đã làm chứng. Sao? Bà có ý kiến?” Xuân Phong biết Lý thị là người kẹt sỉ. Lúc cô hướng dẫn mọi người tỉa cành, rõ ràng bà ta đã không làm theo, việc này cô cũng đã báo với trưởng thôn.
“Rõ ràng tao làm theo mày hướng dẫn, sao mày lại không mua? Trả đất cho tao, trả tiền cho tao!” Lý thị chỉ thẳng vào mặt Xuân Phong, hét lên như một bà điên.
“Bà chắc chắn là đã làm theo cách ta hướng dẫn ư? Sao bà không đi xem lại thứ bà trồng ra đi? Một đống vừa nhỏ vừa vặn vẹo, làm sao so được với của những nhà khác. Nếu bà còn có ý kiến thì hãy đến nhà trưởng thôn. Nếu bà còn là hét ở đây, đừng trách ta vô tình!” Xuân Phong nói xong, đóng sầm cửa lại, quay người bỏ đi, không để ý đến bà ta nữa.
Lý thị vẫn không chịu chấp nhận, tiếp tục đứng đó mắng. Mấy hàng xóm tốt bụng còn đứng ra can ngăn, thuyết phục, còn những người khác nhìn thấy bà ta như vậy còn khinh thường, mắng bà ta không có liêm sỉ.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Lý thị này đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng là không làm theo hướng dẫn của Xuân Phong, giờ thấy người ta có tiền mà mình không có, lại đến gây sự. Cả thôn có mỗi bà ta làm được đến mức này.”
“Đúng vậy, thật là không biết xấu hổ. Nhưng nhìn vào cách sống hàng ngày của bà ta, bà ta làm ra những chuyện này cũng không lạ gì. Nhà Xuân Phong dây vào bà ta, chắc sau này không được sống yên bình rồi.” Mọi người ở bên xem nào nhiệt, nhỏ tiếng nghị luận.
Xuân Phong vào nhà chuẩn bị bữa sáng, vẫn nghe thấy tiếng Lý thị văng vẳng, liến xách xô nước rửa nồi lao ra. Cô đã cho bà ta cơ hội, nhưng bà ta không trân trọng, đừng trách cô không cho bà ta mặt mũi.
Mẹ Xuân Phong nhìn thấy cảnh này, biết cô định làm gì, còn chưa kịp ngăn cản, đã nghe thấy Lý thị hét lên: “Aaaa, con khốn này, mày lại dám tạt nước vào tao, tao thề tao phải đánh c.h.ế.t con nhỏ hỗn láo này.” Lý thị cả người đầy nước, vươn tay muốn đánh Xuân Phong.
“A, xin lỗi nhé, bà còn ở đây sao? Ta tưởng bà đã đi rồi. Chuyện gì mới xảy ra vậy?” Xuân Phong nhanh nhẹn trán, giả vờ ngạc nhiên.
“Đồ khốn kiếp này, còn giả vờ. Hôm nay tao phải xé nát mặt mày ra, tao phải móc miệng mày ra”. Lý thị đã giận đến mức mất kiểm soát, hung ác nhìn chằm chằm Xuân Phong, chuẩn bị lao lên.
Xuân Phong không đáp lại bà ta, cũng không thèm né tránh, chỉ đứng nhìn Lý thị, cười nhạt. Lý thị tức đến mức không nhận ra sự bất thường này của Xuân Phong, lao thẳng đến. Mọi người nhìn tình thế này, không khỏi che mắt lại. Trước đây Lý thị từng đánh nhau với người khác, kết quả người đó bị thương rất nặng. Xuân Phong lại chỉ là một đứa bé, làm sao chống lại được người hung ác như Lý thị. Nhưng đợi một lúc, họ không nghe thấy tiếng Xuân Phong, mà lại là tiếng hét chói tai của Lý thị.
“A, con khốn, mày làm gì tao? Sao tay tao không cử động được? Ôi, chân tao, mặt tao…”
Lúc này, mọi người mới đinh thần lại, nhìn thấy Lý thị đang giơ một tay lên cao, bất động, mặt thì đang co giật. Bởi vì cơ mặt giật không kiểm soát, nước miếng bà ta chảy thành dòng, mọi người đều ghê tởm bịt mũi, tránh xa. Lý thị chưa từng bị như thế, lập tức kết luận thủ phạm là Xuân Phong, không ngừng hét lên: “Con khốn, mày làm gì với tao? Tao sẽ g.i.ế.c mày!”
“Lý thẩm, người sao vậy? Sao trông thẩm lại đáng sợ như vậy? Mắt trừng trừng, miệng lại méo thế?” Xuân Phong giả bộ lo lắng, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: “ Ngươi còn dám đắc tội ta, ta cho ngươi nếm mùi đau đớn một lần, xem lần sau ngươi còn dám không.”