Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:18:31
Lượt xem: 135

“À, trên trấn không đủ hạt giống, con phải chạy xuống huyện, nên về muộn.” Xuân Phong mơ hồ nói, miệng vẫn ngậm đầy đồ ăn.

“Cảm ơn con vì đã luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc.” mẹ Xuân Phong thương cảm.

“Mẹ à, đây là việc con thích làm, dù vất vả nhưng con lại rất vui.” Xuân Phong nuốt đồ ăn trong miệng, uống một ngụm nước, nghiêm túc nói.

“Được rồi, chỉ cần con vui vẻ, mẹ sẽ luôn ủng hộ con.”, mẹ Xuân Phong cười mãn nguyện. Xuân Phong cũng mỉm cười nhìn mẹ, tay vẫn không ngừng gắp đồ ăn. Cô thực sự rất đói, từ sáng đến giờ cô chỉ mới ăn một chiếc bánh nướng, cô đã đói đến mức có thể ăn hết một con bò rồi, cô không để ý gì đến tướng ăn của mình nữa. Sau khi đã ăn no nê, Xuân Phong cũng mệt nên chỉ đơn giản tắm rửa qua rồi lên giường đi ngủ. Có thể là do quá mệt, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say.

Bỗng dưng cô mở mắt ra, thấy khung cảnh trước mắt đã thay đổi. Trước mắt cô là một buổi tang lễ. Nhìn kỹ hơn, cô phát hiện ra, người nằm trong quan tài không phải chính là cô ở kiếp trước sao?

Chuyện là thế nào? Lần trước không phải là cơ thể cô vẫn còn hơi ấm sao? Sao đột nhiên lại thế này? Ở tang lễ cũng chỉ có người quen cũ và đồng nghiệp. Ông nội đâu rồi? Xuân Phong muốn nói chuyện với mọi người để hỏi tình hình ông, nhưng cô phát hiện ra là cô không thể nói được. Cuối cùng, sau khi nghe mọi người nói chuyện, cô cũng đã nắm được sơ bộ tình hình. Là do ông không thể chịu được cú sốc từ cái chớt của “cô” nên đã phải nhập viện, không biết tình hình hiện tại thế nào. Xuân Phong chỉ biết nhìn thân thể kiếp trước bị đẩy vào lò lửa, không thể làm gì. Cô muốn hét lên, muốn dừng mọi việc lại, nhưng bất lực. Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu Xuân Phong: “Xuân Phong à, đây là định mệnh của con, con được cho cơ hội để sống một cuộc sống khác, hãy làm thật nhiều việc tốt và sống một cuộc sống tươi đẹp nhé.” Giọng nói đó nhỏ dần, dần dần biến mất.

Lại là một giọng nói khác từ nơi xa vọng đến: “Phong nhi, Phong nhi! Xuân Phong, con làm sao vậy, tỉnh dậy đi con!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-64.html.]

Xuân Phong mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của mẹ. Hoá ra mọi thứ chỉ là một giấc mơ. Nhưng cảm giác lại rất chân thật, giống như chỉ cần giơ tay ra là có thể chạm vào mọi thứ. Xuân Phong nghĩ, có khi thân thể ở thế kỉ 21 của cô đã chớt thật rồi. Ông nội chắc sẽ buồn lắm, ai sẽ chăm sóc ông đây.

“Phong nhi, con ổn không? Có chuyện gì vậy? Con có thấy khó chịu ở đâu không?” mẹ Xuân Phong nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của cô, lo lắng.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Con không sao, chỉ là nằm mơ thôi.” Xuân Phong bị giọng nói của mẹ kéo ra khỏi dòng suy nghĩ, mỉm cười trấn an mẹ.

“Ừ, không sao rồi. Chắc gần đây con mệt quá, hôm nay con nghỉ ngơi chút đi. Mẹ và đại tỷ sẽ lo mọi chuyện.”. Mẹ Xuân Phong sợ con quá mệt mỏi nên khuyên cô nghỉ ngơi.

“Con không sao đâu mẹ, việc trồng dưa cần được triển khai gấp. Giờ mà con không làm gì thì rảnh rỗi quá, con không chịu được.  Mẹ cứ để con làm việc bình thường thôi ạ.”. Xuân Phong không dám để bản thân rảnh rỗi, sợ bản thân sẽ nghĩ linh tinh. Ăn sáng xong, Xuân Phong dẫn Xuân Vũ và Hạnh Hoa đi làm phân cho dưa hấu. Mùa đông năm ngoái, Xuân Phong đã tìm ra một loại cây để trộn vào hỗn hợp phân, có thế tăng đáng kể tỷ lệ nảy mầm và đậu trái của dưa hấu, dây dưa cũng khoẻ hơn dây bình thường. Thế nên lần này, để đủ  bón cho toàn bộ số dưa, 3 cô gái nhỏ bận rộn đến mức mồ hôi đầm đìa. 3 người cùng nhau làm việc, tiếng cười lanh lảnh truyền ra, tạo thành một khung cảnh lao động tràn đầy cảm giác thanh xuân. 3 chị em làm việc liên tục trong 5 ngày mới gieo xong hết số hạt giống. Hơn nửa tháng sau, tất cả hạt giống dưa của Xuân Phong đều đã nảy mầm, Xuân Phong ước tính tỷ lệ nảy mầm ít nhất là phải đến 90%. Cô khá bất ngờ, nhưng cũng dễ giải thích, có thể là thời tiết ấm áp nên tỷ lệ này cao hơn mùa đông nhiều.

Tiếp theo, Xuân Phong mời mọi người đến nhận cây giống, cô đích thân đến từng nhà một để hướng dẫn kỹ thuật. Đến giai đoạn bón phân, cô lại dạy dân làng cách dùng lá cây để làm phân. Cô cũng nói thêm với mọi người là loại phân này cũng có thể áp dụng với các loại cây trồng khác.

Một tháng sau, cô lại bắt đầu giải thích cho mọi người cách tỉa cành và nụ hoa thừa. Nhiều người thắc mắc về công đoạn này, rõ ràng là càng nhiều dây và nụ thì cây sẽ càng cho nhiều quả cơ mà? Tại sao lại phải tỉa đi? Xuân Phong biết là dân làng sẽ thắc mắc, nên giải thích cặn kẽ cho họ lí do. Thực tế, muốn trồng ra những quả dưa hấu to, đẹp, thì phải biết từ bỏ, loại bỏ những dây thừa, chỉ để lại cành chính khoẻ nhất, để dành dinh dưỡng nuôi những quả còn lại. Nói xong, sợ mọi người không hiểu, cô lại đưa thêm ví dụ trực quan hơn. Giống như việc có cùng nguồn lực, nhưng một gia đình nuôi 10 đứa con, sẽ phải lo kiếm ăn từng bữa, đứa nào cũng gầy gò, cả gia đình sẽ phải chật vật kiếm ăn cả đời. Còn một gia đình khác chỉ cần nuôi 2 đứa con, thì chúng sẽ được ăn uống đày đủ, khoẻ mạnh, thông minh, kinh tế dư dả cho chúng đi học, lớn lên còn có thể thành danh. Nếu so sánh, mọi người có thể dễ dàng nhận ra những đứa trẻ từ gia đình nào sẽ dễ có triển vọng hơn. Qua ví dụ này, dân làng cuối cùng đã hiểu. Tất cả đều gật gù, làm theo phương pháp của Xuân Phong. Trong thời gian này, Xuân Phong cũng liên tục đi kiểm tra, nếu ai làm không đúng kỹ thuật, cô sẽ lập tức chỉnh lại. Một số người không nghe theo lời của cô, cô cũng không buồn tranh cãi, chỉ nói là nếu chất lượng quả không tốt thì cô sẽ không nhận, chứ đừng nói đến việc nhận trợ cấp. Thời gian nhanh chóng trôi qua, tháng 6 đã đến, nhà cô cũng đã hoàn thành. Phương sư phụ và mọi người xây xong, còn cẩn thận dọn dẹp từ trong ra ngoài cho cô. Nếu là người khác thì họ sẽ không cẩn thận, chu đáo như vậy. Nhưng Xuân Phong là người rất tốt bụng, cả tiền công và đãi ngộ hàng ngày của cô đều tốt hơn tất cả mọi nơi mà họ từng làm, vì vậy họ không tiếc công mà làm việc cho cô rất tử tế. Nhìn tác phẩm của mình, Xuân Phong cực kỳ hài lòng, mọi thứ đều như trong tưởng tượng của cô. Cô khen ngợi: “Phương sư phụ, người thật không hổ là Phương sư phụ, mọi thứ y hệt như con mong muốn!”, từ màu sắc, cho đến kiến trúc, căn nhà bỗng chốc trở thành kiến trúc tinh xảo, bắt mắt nhất làng.

Trong sân có một hành lang lát gạch xanh, bên cạnh là 2 khoảng đất trống, một khoảng có thể dùng để trồng rau, khoảng kia được trồng hoa. Cô thiết kế một giàn hoa, ở đây cô có thể thưởng thức hương hoa, lại có bóng mát, thực sự rất thoải mái.

Loading...