Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 596

Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:14:32
Lượt xem: 22

Mặc Lan công chúa nghe vậy, mỉm cười nhìn Xuân Phong, tự nhiên hào phóng nói.

“Vương phi thông minh như vậy, nhất định đoán được mục đích của ta, ta đã kể cho cha ta mọi chuyện xảy ra trong sa mạc rồi.

Giờ Vương thúc đã bị khống chế, sau này Mặc Lan sẽ không có ai có hứng thú với bảo vật đó nữa. Lần này ta đến đây để nhờ Vương phi cùng đến miếu thần một chuyến, vì bá tánh của Mặc Lan mà nỗ lực đến cùng, thỉnh vương phi thành toàn.”

Vẻ mặt của Mặc Thanh Vũ vô cùng thành khẩn, trong mắt tràn đầy sự thành ý và thỉnh cầu

Xuân Phong cân nhắc một lượt rồi nói: "Chuyện này bổn phi còn cần thương lượng với Vương gia một phen, công chúa xin chờ chút."

"Được, ta ở ngoài cửa chờ tin tức của ngươi."

Mặc Lan công chúa nói xong, thành thật đứng ở ngoài cửa.

Bách Lý Vân Oanh nhìn Mặc Lan công chúa, đột nhiên tự hỏi, nếu nàng là Mặc Lan công chúa, có thể sẽ vì con dân của mình mà làm đến mức này hay không.

Bách Lý Mặc Thần nói, dù Xuân Phong sử dụng bảo vật như thế nào, hắn cũng không có ý kiến, nhưng ngày mai sẽ loại bỏ dư độc cuối cùng còn sót lại trên người công chúa, khi đi cần phải mang bảo vật theo.

Vì vậy Xuân Phong đã đồng ý yêu cầu của Mặc Lan công chúa.

Điều khiến Xuân Phong ngạc nhiên là khi bước ra khỏi sân, họ nhìn thấy Quốc vương đang cung kính chờ đợi ngoài sân.

Quốc vương nhìn thấy họ thì rất xúc động .

"Ta đã nghe Thanh Vũ kể mọi chuyện phát sinh trong sa mạc, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, về sau nếu khách quý có yêu cầu gì, chỉ cần phái người cầm lệnh bài này tới tìm bổn vương, bổn vương nhất định dốc hết sức lực!"

Quốc vương nói xong, một thị nữ đi phía sau bưng một chiếc khay tiến lên phía trước, trên khay là lệnh bài dành riêng cho Mặc Lan

“Thuận tay mà làm mà thôi.”

Bách Lý Mặc Thần lạnh nhạt nói, ra hiệu Huyền Dịch cất lệnh bài đi.

Vì thế đoàn người mênh m.ô.n.g cuồn cuộn kéo đến miếu thần.

Đại tư tế Mặc Lan Địch đã đợi sẵn ở miếu thần, khi nhìn thấy đoàn người đến, ông niệm chú ngữ với hồ lô được thờ phụng ở đây, rồi bước tới lấy hồ lô ra. Rõ ràng bên dưới hồ lô có một rãnh hình chiếc nhẫn, hình dạng giống hệt nhẫn thời không chi tuyền

Đại tư tế giải thích.

"Khách quý tò mò tại sao dưới hồ lô có một rãnh hình chiếc nhẫn phải không? Đây thực chất là một thủ thuật che mắt của tổ tiên Mặc Lan. Thánh vật thất lạc, Đại tư tế khi đó đã tiên đoán rằng bảo vật sẽ được người ngoại tộc tìm thấy. Đại Tư Tế vì bảo vật lưu lạc bên ngoài, mới bịa ra truyền thuyết tửu hồ lô."

Đại tế sư giải thích xong, cung kính nói với Xuân Phong: “Bây giờ xin mời quý khách đặt thánh vật vào.”

Xuân Phong do dự một lúc, cảm thấy mối liên hệ giữa mình và chiếc nhẫn không có gì khác thường mới đặt chiếc nhẫn vào rãnh.

Viên đá quý màu xanh lam trên chiếc nhẫn lập tức tỏa ra ánh sáng chói lóa, nhưng chỉ tồn tại trong chốc lát rồi biến mất ngay lập tức.

Chiếc nhẫn nằm đó lặng lẽ, không hề có động tĩnh.

Đại tư tế niệm một câu thần chú khác ở góc của chiếc nhẫn.

Xuân Phong ngay lập tức trở nên lo lắng, nhưng may mắn thay, từ đầu đến cuối, nàng và nhẫn vẫn luôn vẫn duy trì liên kết kỳ diệu lại quen thuộc.

Đại tư tế niệm chú thêm lúc nữa, nhưng chiếc nhẫn vẫn không có khác thường.

Vẻ mặt của Mặc Lan công chúa và Mặc Lan Quốc vương dần dần chuyển từ phấn khích sang thất vọng.

Quả nhiên, Đại tư tế niệm chú một lúc, thấy chiếc nhẫn vẫn không có động tĩnh gì, liền dừng lại. Đại tư tế cẩn thận lấy nhẫn ra, giao cho Xuân Phong, nói với quốc vương .

"Thánh vật không còn phù hộ cho người dân Mặc Lan nữa."

Quốc vương lập tức sợ đến mất mất, hoảng hốt hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-596.html.]

"Chúng ta nên làm gì đây? Chẳng lẽ người dân Mặc Lan chúng ta, rốt cuộc không thể thoát khỏi số phận bị hủy diệt sao?"

Đại tư tế lắc đầu, sau đó liếc mắt nhìn Xuân Phong nói: "Khách quý chính là phúc tinh của người dân Mặc Lan."

Quốc vương lập tức nhìn Xuân Phong đầy cầu khẩn, ánh mắt của những người khác cũng đổ dồn vào Xuân Phong.

Bách Lý Mặc Thần tự giác kích hoạt hình thức bảo vệ, cách ly Xuân Phong khỏi tầm mắt của người khác, nương tử của hắn chỉ có thể để một mình hắn được thôi

Bách Lý Vân Tấn lúc này mới nói: "Mẫu thân, người có biện pháp nào giúp người dân Mặc Lan thoát khỏi vận mệnh diệt vong không?"

Bách Lý Mặc Thần nghe xong, lập tức âm thầm trừng mắt nhìn Bách Lý Vân Tấn, ánh mắt kia rõ ràng nói, tiểu tử thúi, biết tìm phiền toái cho mẫu thân ngươi !

Bách Lý Vân Tấn bị Bách Lý Mặc Thần nhìn đến mức lập tức cổ co rụt lại, vì người trong lòng, hắn cũng không từ bất cứ giá nào.

Xuân Phong không để ý tới hai cha con ngươi tới ta đi, trầm ngâm một lát rồi nói.

“Thật ra ta cũng có cách làm gió cát ăn mòn chậm lại, nhưng không thể đảm bảo hiệu quả cuối cùng.”

Mẫu quốc kiếp trước cũng bị gió cát ăn mòn. Sau mấy chục năm, thậm chí hàng trăm năm thực tiễn, mẫu quốc cũng đã sáng chế ra một bộ phương pháp chống gió cát, nếu biết cách sử dụng, còn có thể biến hóa cát vàng thành không gian xanh.

Mặc Lan công chúa và Mặc Lan Quốc vương vừa nghe được lời nói của Xuân Phong, lập tức nhìn Xuân Phong với ánh mắt mong đợi .

"Quý khách, người nhất định phải cứu lấy người dân Mặc Lan!"

Xuân Phong nói: "Ta chỉ có thể dạy các ngươi phương pháp của mình. Hiệu quả cụ thể còn tùy tình huống thực tế."

Quốc vương mừng như điên nói: "Khách quý nguyện ý ra tay tương trợ, ta đã vô cùng cảm kích, người dân Mặc Lan sẽ nhớ kỹ ân đức của các ngươi ! Hiện tại yến hội gần như đã sẵn sàng, thỉnh quý khách!"

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Lúc này Mặc Lan Quốc vương ánh mắt sáng ngời nhìn Xuân Phong. Nếu không phải Bách Lý Mặc Thần vẫn luôn lạnh lùng đứng ở bên cạnh, ông có lẽ sẽ nhào lên rồi

"Không cần!"

Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần đồng thời nói.

Xuân Phong liếc nhìn khuôn mặt đen sì của Bách Lý Mặc Thần, nhoẻn miệng cười, rồi nói với Quốc vương.

"Phương pháp này tương đối phức tạp, tìm được thợ khéo trồng trọt trong cung, ta sẽ dạy bọn họ."

"Sao vị khách quý lại nóng vội như vậy? Hôm nay đã mệt mỏi rồi, hay là ngày mai lại bắt đầu lại đi?"

Xuân Phong lắc đầu nói: "Ngày mai chúng ta phải khởi hành, đã muộn rồi."

Quốc vương cũng biết đoàn người Xuân Phong muốn tiếp tục tìm kiếm bảo vật để cứu người nên không nài nỉ nữa mà lập tức sai người đi tìm thợ giỏi trồng trọt giỏi nhất trong cung tới đây.

Đầu tiên, Xuân Phong hỏi họ về đặc tính của những thứ người Mặc Lan trồng ở thế giới này, sau đó chọn ra một số thứ có thể chịu được bão cát, tiếp theo dạy họ cách xây dựng rừng phòng hộ, chắn cát trồng cỏ, mở rộng hệ sinh thái không gian xanh và cách trồng trọt. đồng thời dạy họ một số kỹ thuật vật lý, chẳng hạn như xây tường chắn cát…

Để thu xếp thời gian, Xuân Phong đã giảng giải mấy thứ này cho họ suốt đêm. Sau khi những người thợ lành nghề trở về, Xuân Phong lại vẽ sơ đồ của công trình chặn cát vật lý.

Bách Lý Mặc Thần ở một bên nhìn, tiểu thê tử của hắn luôn có một mặt khiến hắn kinh ngạc.

Tuy nhiên, trước kia nhìn Xuân Phong thể hiện tài năng của mình, trong lòng hắn tràn ngập niềm tự hào và vui sướng, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy buồn vô cớ hơn một chút.

Kìm nén cảm xúc trong lòng, Bách Lý Mặc Thần lấy cây bút từ tay Xuân Phong.

"Cho bọn họ vẽ nhiều tranh như vậy là đủ rồi. Bây giờ tới bổn vương."

Bách Lý Mặc Thần nói xong, ôm Xuân Phong từ trên bàn đặt lên giường.

Xuân Phong lập tức đỏ mặt, "Ta chỉ muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề ở đây. Nếu chúng ta tìm thấy thứ chúng ta cần, sẽ cứu được Tễ nhi."

Bách Lý Mặc Thần ở một bên nhìn, tiểu thê tử của hắn luôn có một mặt khiến hắn kinh ngạc. tiến lên thấp giọng nói: "Ta biết hiện tại nghỉ ngơi thật tốt, khôi phục sức lực sẽ có lợi cho hành động tiếp theo."

Loading...