Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 503

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:31:41
Lượt xem: 45

Vốn dĩ, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện của Tần gia cứ như vậy là kết thúc rồi, nhưng chưa đầy hai ngày, Kinh Triệu Doãn lại bẩm báo với Hoàng Thượng, trưởng tử của Tần gia cưỡng ép cướp đoạt dân nữ, đồng thời còn cưỡng h.i.ế.p người đó đến chít, sau đó còn uy h.i.ế.p người nhà của người đó không được phép báo quan.

Nghe nói, người nhà này hiện tại thấy mối nguy hiểm của Tần gia đã được giải trừ, liền đến Kinh Triệu Doãn cáo trạng, nhưng Kinh Triệu Doãn suy xét đến việc bây giờ toàn bộ Tần gia đều đã đi đày đến biên cương, nên liền thỉnh Hoàng Thượng làm chủ chuyện này.

Kết quả, Hoàng Thượng nghe thấy chuyện này thì nổi một cơn thịnh nộ, làm cho đám triều thần sợ gần chít.

Ngay lập tức liền phái người ra roi thúc ngựa chạy nhanh hơn đi đưa cho phụ tử Tần gia một bình rượu độc, sau đó lại để Kinh Triệu Doãn trấn an người một nhà đó, lúc này mới xem như giải quyết xong chuyện này.

Các bá tính nghe thấy chuyện này, lại càng khen ngợi Hoàng Thượng.

Đến nước này, Tần gia mới xem như là hoàn toàn hạ màn.

........

Dưới gốc cây tùng cao lớn trong hoa viên của Diêu Vương phủ!

"Tại sao Hoàng Thượng cứ khăng khăng muốn động vào Tần gia, chỉ là vì Tần gia yêu cầu Hoàng Thượng nạp phi?" Trong tay Xuân Phong vẫn đang cắt vải làm y phục cho hài tử.

Thực ra, nàng luôn cảm thấy không hiểu về động cơ Hoàng Thượng giải quyết Tần gia, cho dù là bất đồng ý kiến ở trên triều đường, cũng không đến nỗi như này, thân là vua của một nước, không thể nào không khoan dung cho người khác được.

"Đương nhiên là không phải, Tần gia kia trước đây sớm đã câu kết với Tam Hoàng tử, chỉ là lúc đó ông ta không làm gì nhiều, vì vậy, vào thời điểm đó, Phụ Hoàng cũng chưa từng để ý tới.

Cho đến gần đây mới phát hiện ra, trong thời gian ông ta làm việc cho lão tam, không những có liên hệ với người Hung Nô, mà thậm chí còn có quan hệ qua lại mật thiết với Liêu Đông."

Trong tay Bách Lý Mặc Thần cầm một con d.a.o chuyên dụng dùng để điêu khắc, còn có một khối gỗ to lớn, ngẩng đầu giải thích với Xuân Phong.

Khối gỗ này còn là gỗ tử đàn tốt nhất, to nhất lấy từ Phú Quý Hiên, Vương gia còn đặc biệt theo Phú Quý học bí quyết để điêu khắc gỗ, nói là muốn điều khắc cho Thế tử tương lai một bức tượng ngựa gỗ.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nghe Bách Lý Mặc Thần nói xong, Xuân Phong rốt cuộc cũng sáng tỏ, nàng đã nói mà!

"Ta đã biết, nhưng lần này cũng thật là mạo hiểm, nếu như trên cung yến không phải là chàng ra tay kịp thời, lỡ như thật sự làm đại tỷ bị thương thì phải làm sao!"

Xuân Phong nhớ lại một màn mà bản thân đã nhìn thấy kia, thì kinh sợ không thôi, Tần Vũ Linh kia rõ ràng đã bị trượt ngã do giẫm phải một viên châu ở dưới chân, nhưng tình huống gì sẽ xảy ra nếu như Bách Lý Mặc Thần không kịp thời đá lên vào thời điểm đó.

Tần Vũ Linh kia nhất định sẽ vồ lấy người đại tỷ, sức lực lớn như vậy, lại còn là cả người, bụng của đại tỷ to như vậy thì làm sao có thể chịu nổi!

"Nàng yên tâm, Hoàng Thượng chắc chắn sẽ không để hài tử và ái thê của mình gặp nguy hiểm, khi ta ra tay, Hoàng Thượng đã sớm bảo hộ cho Hoàng Hậu rồi." Bách Lý Mặc Thần mỉm cười giải thích.

"Cho dù là như vậy, nhìn cũng đủ kinh sợ rồi, nếu như thật sự có mệnh hệ gì, hắn ta hối hận cũng không kịp." Đối với cách làm như vậy, Xuân Phong từ đầu đến cuối đều không tán đồng.

Nhưng cũng không nói gì nhiều, mà hỏi vấn đề khác.

"Mặt của Hồng Loan đã trị tốt rồi đi!" Xuân Phong hỏi một cách chắc chắn.

Xuân Phong đối với thuốc mà mình chế ra vẫn rất tin tưởng.

"Ừm, cũng gần như sắp rồi!" Động tác điêu khắc trong tay Bách Lý Mặc Thần không dừng lại, nhưng ngữ khí lại ôn hoà đáp lại.

Hồi đó, khi mang Hồng Loan về Kinh, Bách Lý Mặc Thần đã nghĩ ra một phương pháp vô cùng biến thái để giày vò người.

Không sai, chính là biến thái, phương pháp một chút cũng không thua kém gì phương thức giày vò của Vương tử Mục Hãn.

Vừa về Kinh, Bách Lý Mặc Thần liền phái người đi tìm một người được cho rằng là kì nhân trên giang hồ, người đó tinh thông thuật thay đổi khuôn mặt.

Thực ra, có lẽ là thuật thay đổi da, còn tìm thấy một tấm gần như vô cùng hoàn mỹ, làn da người mà bất kỳ nữ tử nào cũng muốn.

Trình độ nhẵn mịn của làn da đó chỉ tốt hơn chứ không thua kém gì Hồng Loan nguyên bản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-503.html.]

Hồng Loan vốn cho rằng thứ chờ đợi bản thân chỉ là cái chít, nhưng lại không nghĩ rằng Bách Lý Mặc Thần thế mà lại tìm người trị mặt cho nàng ta.

Mặc dù, lý trí nói với nàng ta rằng bên trong này sẽ không hề đơn giản như vậy, nhưng đối với sự dụ hoặc của việc lấy lại sắc đẹp, thì bất kỳ nữ nhân nào cũng không có cách nào cự tuyệt.

Thế là một chút tro tàn trong lòng nàng ta, dường như lại có xu hướng nhen nhóm trở lại.

Mãi cho đến khi nàng ta nhìn thấy một tấm kia khôi phục lại như ban đầu, thậm chí là khi khuôn mặt quá khứ sống lại, nàng ta mới biết ác mộng vừa mới bắt đầu.

"Ừm, nghĩ đến thuốc làm lành miệng vết thương mà ta cho nàng ta chắc chắn là có tác dụng." Xuân Phong cũng gật đầu.

Loại thuốc nàng đưa rất có lợi cho việc thúc đẩy làm lành miệng vết thương, hơn nữa còn không để lại sẹo.

Nhưng Vương gia có lệnh, loại thuốc này chỉ cho phép nàng ta dùng trên mặt, không được phép dùng ở bất kỳ nơi nào khác trên cơ thể.

Nhưng Hồng Loan không để ý chút nào, không có cái gì quan trọng hơn khuôn mặt.

"Đây là điều đương nhiên, nhưng bây giờ nàng đang mang thai, nên tốt nhất không nên tiếp xúc với nàng ta." Bách Lý Mặc Thần nhìn thấy Xuân Phong ngước mắt lên, liền biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, nhịn không được khuyên nhủ.

"Không sao, bây giờ nàng ta chỉ là một người bị phế công phu, còn bị giam cầm trong nhà lao, là người tay không còn sức để trói gà, ta sợ nàng ta làm cái gì."

Xuân Phong mỉm cười lắc đầu nói, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Bách Lý Mặc Thần, lại nói thêm một câu: "Chưa kể chàng vẫn còn ở đây, không phải sao?"

Bách Lý Mặc Thần bất đắc dĩ nhếch khoé miệng lên, nàng cũng đã nói như vậy, hắn còn có thế như thế nào nữa?

"Ta đương nhiên sẽ bảo vệ nàng bình an!" Bách Lý Mặc Thần chỉ có thể giương mặt cười.

"Ừm!" Xuân Phong không nói nhiều, mà chỉ nặng nề gật đầu.

Trong mật lao của Vương phủ.

Hồng Loan đang vui mừng không thôi vì dung mạo của mình được khôi phục, mặc dù võ công bị phế, bản thân còn rơi vào lao ngục, nhưng những điều này so với một khuôn mặt xinh đẹp kia, thì giống như đều không tính là gì.

Ngay cả tất cả những lời sỉ nhục không thể chịu đựng nổi mà đã trải qua trước đây đều không tính là gì.

Giống như trong tức khắc, nàng ta đã khôi phục trở lại dáng vẻ cao ngạo, tự tin trước đây.

Xuân Phong rất là hài lòng đối với việc nàng ta có thể khôi phục thành dáng vẻ này, chính là muốn nàng ta càng cao ngạo càng tốt.

Như vậy, cảm giác rơi từ trên mây xuống bùn mới đủ kích thích.

"Nhìn dáng vẻ này, có vẻ khôi phục không tệ!" Một âm thanh lạnh lùng vang lên, làm cho toàn thân Hồng Loan run rẩy, ngay cả tâm trạng vui vẻ cũng tan biến không còn một mảnh.

"Ngươi tới rồi!" Sau khi điều chỉnh tâm trạng một chút, Hồng Loan chậm rãi mở miệng nói.

Trực giác nói với nàng ta rằng, nữ nhân này đến chắc chắn không có chuyện gì tốt.

"Đúng vậy, đến xem thử Thánh nữ của Vu tộc ở trong đại lao của chúng ta có quen hay không. Bây giờ xem ra cũng coi như không tệ."

Xuân Phong nhìn hoàng cảnh xung quanh trong phòng giam này một chút, khẽ mỉm cười nói, ánh mắt trong veo không có chút tạp chất nào, giống như thực sự đến thăm hỏi bạn cũ.

"Đa tạ đã quan tâm, ta sống cũng không tệ." Hồng Loan khôi phục lại khuôn mặt, tính cách giống như cũng thay đổi, nhưng đôi mắt kia vẫn thỉnh thoảng quét qua nam nhân đứng ở phía sau Xuân Phong.

Có lẽ không có được mới thực sự là điều tốt nhất, hoặc có thế nói là đôi khi con người chính là đê tiện như vậy!

Nhưng ánh mắt của người đó lại ẩn giấu trong bóng tối, hoàn toàn không nhìn nàng ta lấy một cái.

"Như vậy rất tốt, bây giờ ta còn có một chỗ tốt hơn ở đây, không bằng thỉnh Thánh nữ di giá."

Ngữ khí của Xuân Phong dường như là mang theo một chút cung kính, lại khiến cho sự kiêu ngạo trong lòng của Hồng Loan càng tăng thêm mấy phần, nhưng sự cảnh giác đối với hai người trước mặt này lại vẫn không hề buông lỏng chút nào.

Loading...