Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 495

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:28:19
Lượt xem: 41

Cũng không sao, mấy ngày nữa là cung yến, bọn họ sẽ có cơ hội gặp mặt thôi.

"Chỉ là sớm hay muộn mà thôi, không phải mấy ngày nữa chúng ta sẽ vào cung sao!" Lam Lam mỉm cười, vỗ vỗ cánh tay nàng nói.

Sáng nay lúc ra ngoài, người trong cung đã gửi thiệp mời dự tiệc, nói rằng mùng năm tháng sáu là ngày diễn ra cung yến, hôm nay đã là mùng hai rồi, cũng không cần vội vàng.

"Ừm, ta cũng nghĩ như thế." Xuân Phong gật đầu, trong lúc nói Xuân Phong chỉ cảm thấy trong cơ thể lại trỗi dậy phản ứng hôm nay chưa từng có.

Kể từ sau khi mẹ nàng nấu nước ô mai chua, nó đã rất hiệu quả trong việc giảm bớt một số triệu chứng ốm nghén nghiêm trọng của nàng.

Cả buổi sáng hôm nay không cảm thấy gì, nhưng bây giờ vừa nhắc đến thì lại có chút phản ứng rồi.

"Phủng Nguyệt nhanh lên, lấy bát nước ô mai đã nấu mang đến đây!"

Nhìn thấy Xuân Phong bị nôn nghén, mẹ Xuân Phong lập tức gọi Phủng Nguyệt đang đứng bên cạnh.

"Vâng, nô tỳ đi ngay đây!" Nói xong, Phủng Nguyệt chạy nhanh đến căn bếp nhỏ ở phía sau sân.

Không lâu sau đó, Phủng Nguyệt mang một nồi nước ô mai chua tới rồi vội vàng đút cho Xuân Phong uống, đồng thời lấy cho hai vị chủ tử khác, sau đó mới lui sang một bên chờ hầu hạ.

"Ừm, nước ô mai chua do mẹ nấu đúng là rất ngon." Xuân Phong nhấp một ngụm nước ô mai rất hài lòng tậc lưỡi, trong lòng nàng nghĩ nếu thêm đá viên còn ngon hơn.

Nhưng mà bây giờ nàng đang mang thai,không thích hợp với đồ ăn quá lạnh, nếu không nàng sẽ phải uống đến thoải mái mới thôi.

"Con thích uống thì tốt rồi, nhưng con không thể uống quá nhiều thứ này, nếu không sẽ bị ê răng."

Mẹ của Xuân Phong mỉm cười nói, bởi vì Xuân Phong đặc biệt thích đồ ăn chua, nên lượng ô mai chua mà mẹ Xuân Phong dùng khá nhiều, người bình thường thì cho ít hơn mới ngon.

"Đúng rồi, Phủng Nguyệt, ngươi đi lấy ít đá viên đã đập nhỏ tới đây." Xuân Phong mỉm cười nhìn mẹ của mình rồi quay ra nói với Phủng Nguyệt.

"Có phải vương phi cảm thấy nóng không, người có muốn nô tỳ mang nhiều hơn không?"

Phủng Nguyệt thấy Xuân Phong muốn lấy đá thì không nhịn được hỏi thêm một câu.

Lúc trước khi Hàm Châu và Phủng Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy đá viên trong mùa hè rất là kinh ngạc.

Sau đó mới biết đây thứ mà vương phi của bọn họ nghĩ ra thì lại càng thêm khâm phục vị vương phi này.

"Không cần, chỉ cần một đĩa nhỏ như thế này là đủ rồi, đi nhanh đi!"

Xuân Phong chỉ vào đĩa bánh ngọt trên bàn bên cạnh nói.

"Vâng, nô tỳ đi ngay đây!" Sau khi hỏi rõ Phủng Nguyệt liền bước nhanh ra khỏi phòng.

"Mẹ, con nghĩ nước ô mai này, nếu mẹ để ở các cửa hàng hải sản và tửu lâu của chúng ta, chắc hẳn bán rất chạy!"

Sau khi Phủng Nguyệt ra khỏi phòng, Xuân Phong quay sang bên cạnh nói với mẹ mình.

"Tay nghề này của mẹ, làm gì có ai bỏ tiền ra mua?" Mẹ Xuân Phong lắc đầu cười nói.

"Đương nhiên là có, nước ô mai do mẹ nấu tươi mát sảng khoái, không có vị chát vốn có, sẽ có người thích, con nghĩ nếu thêm đá viên vào sẽ càng được yêu thích hơn."

Xuân Phong từ từ giải thích với mẹ một lúc,sau khi nghe xong những lời này, mẹ của Xuân Phong gật đầu.

"Nếu con cho rằng tốt, mẹ tất nhiên không có ý kiến, con nói làm như thế nào thì cứ làm như thế đó!"

"Đúng đó, con cũng nghĩ nước ô mai cô mẫu làm này còn ngon hơn nhiều so với lúc trước con uống trong phủ, chắc chắn sẽ có người thích."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-495.html.]

Sau khi Lam Lam nếm thử nước ô mai chua, cũng chân thành khẳng định.

Phải nói là Xuân Phong cũng đã lâu không quan tâm đến sản nghiệp mà thời gian trước nàng mở, bởi vì dịch bệnh ở phía bắc nên đã bị trì hoãn, rất nhiều kế hoạch ban đầu vẫn chưa được thực hiện.

Vừa nói đến công việc trong cửa hàng, Xuân Phong lại nhớ tới lô rong biển mà trước kia nàng đã thu mua ở Liêu Đông.

Lúc đó cùng với hàng hóa nàng có mang về mấy cách ăn, cũng không biết những thứ này bán như thế nào rồi .

"Mẹ, lần trước con sai người mang rong biển về bán như thế nào rồi ạ?" Xuân Phong đột nhiên hỏi.

Mẹ Xuân Phong suy nghĩ trước một lúc mới trả lời: "Ừ, con mang về những công thức đó làm ra mấy món cũng ngon nhưng không được ưa thích như những món khác."

Mẹ Xuân Phong nói là sự thật, không biết công thức của Xuân Phong không tốt, hay là người làm nó không lĩnh hội được hết mà tóm lại không thể so sánh với những đồ ăn do Xuân Phong tự làm.

"Vâng, chỉ cần có thể bán ra là được rồi, đợi qua một thời gian nữa con rảnh sẽ đi xem tình hình như thế nào, rồi thử thay đổi một chút xem sao!"

Xuân Phong gật đầu, chỉ cần có người chịu ăn là được rồi, đợi nàng nghiên cứu thêm thì thứ này cũng sẽ được ưa chuộng thôi.

Kể cả nó không được ưa chuộng, vụ làm ăn này lỗ cũng không sao, dù sao vốn bỏ ra cũng ít.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Trong lúc nói chuyện Phủng Nguyệt từ tiền viện bê đĩa đá viên tới.

Xuân Phong cầm lấy đĩa rồi bỏ vào bát của hai người Lam Lam và mẹ mình một viên đá nói: "Mẹ, Lam Lam, hai người uống thử đi!"

Mắt Xuân Phong lấp lánh, nhìn hai người với vẻ mong đợi.

Hai người cũng không chần chừ, mỗi người đều tự uống một ngụm.

Ngay lập tức, một cảm giác mát lạnh quét qua cơ thể và tâm hồn, giống như trong lúc khô hạn gặp được một dòng suối trong mát cực kỳ sảng khoái, làm cho cả người cực kỳ thoải mái.

"Ôi, ngon quá, đồ uống này rất ngon nha, thêm một chút đá đã hoàn toàn thay đổi cảm giác, ta nghĩ chắc sẽ có rất nhiều người thích nó."

Mẹ Xuân Phong cũng gật đầu tán thành.

"Vậy tốt rồi, lúc nào có thời gian mẹ hãy nói cách làm cho người trong cửa hàng, để họ bắt đầu làm, bây giờ mới vào hạ, chúng ta vẫn có thể tranh thủ thời gian này để kiếm chút tiền!"

Xuân Phong mỉm cười nói.

"Ừm, ngon quá, hôm nay ta sẽ uống cho đủ mới thôi." Lam Lam cầm bát nước ô mai uống một ngụm lớn cười nói

Xuân Phong không nói gì chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn rồi vẫy Hàm Châu đang đứng bên cạnh đưa một bát nước ô mai bảo nàng ấy mang đến thư phòng cho vương gia uống giải khát.

Đến giờ ăn tối, Bách Lý Mặc tới ăn cùng mẹ Xuân Phong như đã hứa.

Bởi vì đã lâu không gặp nên Xuân Phong cũng giữ Lam Lam lại ăn tối cùng nhưng do có Bách Lý Mặc Thần ở đó làm cho bữa ăn có phần gò bó.

Sau khi ăn xong, Lam Lam chào tạm biệt mọi người trở về nhà.

Xuân Phong đưa tiễn ra tận cửa vương phủ, nhìn xe ngựa rời đi mới xoay người đi về phòng.

Ngay khi hai mẹ con họ chuẩn bị vào nhà, thì nghe thấy tiếng xe ngựa từ xa đang đến gần.

Nghe thấy âm thanh hình như xe ngựa đậu ở cổng vương phủ, hai người bọn họ quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy một chiếc xe ngựa có rèm vải màu xanh lá cây từ từ dừng lại trước cửa vương phủ, người điều khiển xe ngựa Xuân Phong không quen, khuôn mặt có chút lạ.

Xuân Phong vừa định mở miệng gọi hộ vệ bên cạnh thì nhìn thấy rèm xe mở ra, người bên trong vén rèm đi ra.

Loading...