Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 460

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:58:43
Lượt xem: 59

"Ừm, không hối hận!" Xuân Phong gật đầu

Nếu bản thân đã không có cách nào buông bỏ được tình yêu, vậy thì chỉ có thể theo đến cùng mà thôi, cho dù kết quả như thế nào thì nàng đều chấp nhận.

"Cảm ơn nàng!"

Bách Lý Mặc Thần có chút kích động mà kéo Xuân Phong vào lòng mình ôm chặt.

"""Được rồi, nếu chàng đã quyết định rồi thì mau đi làm đi, không cần lo lắng nữa đâu.""

Xuân Phong ngẩng đầu nhẹ giọng nói."

Nhìn biểu cảm của hắn, Xuân Phong cảm thấy hắn đã có sự lựa chọn, tâm trạng của nàng có hơi phức tạp nói.

"Ừ!" Phía trên đỉnh đầu nghe được một tiếng ừ, chứng tỏ tâm trạng của người đối diện không tệ.

Hậu sự của Hoàng Đế đã kết thúc, các đại thần bắt đầu một đợt hối thúc.

Dường như chỉ cần ngày nào mà Tân Đế chưa lên ngôi thì ngày đó bọn họ sẽ không có cơm ăn không có việc làm, nóng lòng sắp c.h.ế.t vậy.

Cuối cùng, dưới sự hối thúc không ngừng nghỉ của triều thần, Diêu vương đã mang đến di chiếu của Hoàng Đế lúc còn sống.

Chỉ là nội dung trên di chiếu này thật sự khiến cho triều thần văn võ ngỡ ngàng.

Tại sao lại như vậy?

Trên di chiếu của Hoàng Thượng viết là, muốn truyền lại hoàng vị cho Thất Hoàng Tử - Bách Lý Lăng Phong!

Khi di chiếu này được công bố, bá quan văn võ đều kinh ngạc không thôi, bàn tán sôi nổi.

Đừng nói là bá quan văn võ, ngay cả bản thân Thất Hoàng Tử cũng bị dọa cho chạy mất.

Tại sao lại là y?

Phụ Hoàng không phải vẫn luôn yêu thương Ngũ Hoàng huynh hay sao? Tại sao lại đem hoàng vị truyền cho y?

Không đúng, trong chuyện này nhất định có vấn đề, nhất định là vậy.

Cần phải biết là từ trước đến nay y chưa bao giờ muốn ngồi lên vị trí đó, y một lòng chỉ muốn được ngao du thiên hạ mà thôi!

Sau khi Bách Lý Mặc Thần công bố di chiếu của Hoàng Đế cũng không thèm quan tâm phản ứng của triều thần ra sao, không đưa ra bất lỳ lời giải thích nào mà trực tiếp phủi m.ô.n.g rời đi.

Để lại một đám triều thần mắt to nhìn mắt nhỏ không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Các đại thần vốn là muốn phò tá Diêu vương lên ngôi, còn tưởng rằng đây đã là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi, nhưng ai mà ngờ được di chiếu của Hoàng Thượng lại...

Tuy rằng Thất Hoàng Tử cũng không tệ, nhưng nếu đem so với Diêu vương thì vẫn còn kém một chút.

Đối mặt với di chiếu của Tiên Đế, cho dù các đại thần muốn nói là để cho Diêu vương đăng cơ e là cũng không thể nói tiếp được nữa.

Nếu như nói tiếp thì chính là kháng chỉ! Ai dám nói nữa đây?

Dẫu cho không có ai trị tội bọn họ, lỡ như tương lai Thất Hoàng Tử đăng cơ, vậy thì bọn họ còn có thể sống yên ổn được không?

Đương nhiên đây đều là suy đoán cá nhân của các đại thần.

Bản di chiếu này đã thành công chặn được miệng của các đại thần, nhưng lại làm khổ cho Thất Hoàng Tử.

Sau khi bãi triều, Bách Lý Lăng Phong liền đi theo sau Bách Lý Mặc Thần liên tục hỏi rốt cuộc chuyện này là như thế nào.

"Ngũ Hoàng Huynh, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chẳng phải lúc trước đã nói là..."

"Nói cái gì hả? Đệ nghe thấy à? Nghe thấy ở đâu?" Thất Hoàng Tử còn chưa nói xong đã bị Bách Lý Mặc Thần cắt ngang, một lúc hỏi ra mấy câu làm cho Thất Hoàng Tử nghẹn họng.

"Không phải, ngày hôm đó ở Hoa Thanh cung, Phụ Hoàng đã nói là thiên hạ này phải dựa vào huynh cơ mà. Tại sao lại...?"

"Vậy đệ có nghe được Phụ Hoàng nói là sẽ truyền ngôi cho ta hay không?" Bách Lý Mặc Thần hỏi lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-460.html.]

Thất Hoàng tử thành thật lắc đầu.

"Thế không phải được rồi sao?" Bách Lý Mặc Thần nhún vai rồi tiếp tục đi về phía trước.

"Nhưng mà Ngũ Hoàng Huynh, điều này là không thể!" Thất Hoàng Tử không từ bỏ mà tiếp tục đuổi theo.

"Có cái gì mà không thể? Giấy trắng mực đen rõ ràng, dấu ấn ngọc tỉ được đóng lên, lẽ nào còn có thể là giả được sao? Đệ vẫn là nên quay về chuẩn bị cho buổi lễ đăng cơ đi! Đúng rồi, Xuân Vũ là một lựa chọn không tồi cho ngôi vị hoàng hậu đấy."

Bách Lý Mặc Thần nhướng mày hài lòng vỗ bả vai của Thất Hoàng Tử, sẵn tiện nhắc nhở một chút chuyện của Xuân Phong.

"Này, Ngũ Hoàng Huynh! Ngũ Hoàng Huynh!" Thất Hoàng Tử vẻ mặt ngơ ngác đứng tại chỗ, bất lực nhìn bóng dáng của Bách Lý Mặc Thần đi xa.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy, tại sao lại biến thành y...

Thất Hoàng Tử có đánh c.h.ế.t cũng không thể nào ngờ được, Ngũ Hoàng Huynh tốt của mình sẽ gan lớn đến mức dám sửa lại di chiếu, để rồi đào hố cho y nhảy vào.

Thái Hậu ở trong cung tất nhiên cũng đã biết chuyện về di chiếu, tuy rằng trong lòng có hơi thắc mắc, nhưng mà nỗi đau mất con cộng thêm tuổi tác đã cao, cho nên không muốn bận tâm chuyện trên triều đường.

Biết Thất Hoàng Tử cũng không tệ, cũng hoàn toàn yên tâm rồi.

Bách Lý Mặc Thần nét mặt vui sướng quay về phủ, sau khi đưa ra quyết định trọng đại, hắn cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Xuân Phong thấy hắn bỗng dưng tâm trạng rất tốt liền cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc là chuyện gì mà khiến hắn vui vẻ đến thế?

"Sao tự nhiên lại vui như thế?" Xuân Phong không nhịn được hỏi.

Mấy ngày trước còn đang chìm đắm trong nỗi đau chịu tang, hôm nay ngược lại có vài phần tươi tắn.

"Ta có sao? Ta thể hiện ra rõ ràng như vậy à?" Bách Lý Mặc Thần sờ mặt mình.

Xuân Phong nghiêng đầu nhìn hắn rồi gật đầu.

"Không được, gần đây bổn vương dường như đã quá buông thả rồi, ngay cả cảm xúc của bản thân mà cũng không kiềm chế được!" Bách Lý Mặc Thần lập tức khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.

Không biết có phải trong khoảng thời gian này trải qua quá nhiều chuyện hay không, có vẻ như hắn không thể che đậy tốt cảm xúc của mình được nữa rồi.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Thật ra hắn không biết đó là, chỉ khi ở trước mặt Xuân Phong thì hắn mới để lộ ra cảm xúc của mình mà thôi.

"Không cần đâu, chàng cứ như vậy rất tốt, đây mới thật sự là chàng, ta thích chàng như vậy!" Xuân Phong lông mi khẽ động cười nói.

Bách Lý Mặc Thần như thế này mới là có sức sống nhất, không giống khuôn mặt lạnh băng như trước kia, lúc đó hắn trông như một khúc gỗ làm người ta không muốn đến gần.

Hơn nữa Xuân Phong càng hy vọng người mình yêu ngày nào cũng có thể vui vẻ.

"Thật sao? Vậy sau này ta sẽ thường xuyên làm vậy với nàng có được không?" Bách Lý Mặc Thần nói xong cả người như tỏa ra ánh sáng.

"Ừm, được! Đúng rồi, nói cả nửa ngày, chàng vẫn chưa nói là chàng đang vui vì chuyện gì thế?" Xuân Phong nhớ đến vấn đề vừa nãy liền hỏi.

Phụ Hoàng đem hoàng vị truyền cho Thất Hoàng Đệ." Bách Lý Mặc Thần cười kể lại mọi chuyện cho Xuân Phong nghe.

Xuân Phong trong nhất tời chưa kịp phản ứng nên còn ngơ ngác.

"Chàng nói là...Thất Hoàng Tử phải lên ngôi?" Xuân Phong không dám khẳng định liền hỏi lại lần nữa.

"Đúng thế, như vậy thì chúng ta không cần phải rối rắm nữa, về sau ta có thể ở bên cạnh nàng một đời một kiếp một đôi người, an nhàn thoải mái du ngoạn thế gian." Bách Lý Mặc Thần ngẩng đầu có chút mong chờ nói.

Những ngày tháng có Xuân Phong bên cạnh thật sự rất tốt, cuộc sống của bản thân cũng tràn ngập ánh sáng, chỉ cần nghĩ đến ngày tháng sau này hai người họ mỗi giờ mỗi phút không lìa xa nhau, đáy lòng hắn liền cảm thấy vui sướng cực kỳ.

Xuân Phong ngẩng đầu nhìn gương mặt tràn đầy hạnh phúc của hắn mà thầm cảm thán, không ngờ là một người im lặng và chín chắn như hắn thế mà cũng hướng tới sự tự do.

Nhưng mà nhớ đến những thứ mà hắn đã vì mình từ bỏ, trong lòng Xuân Phong có một loại cảm giác khó tả thành lời, nhưng mà càng nhiều hơn là sự cảm động.

Nhưng mà Thất Hoàng Tử lên ngôi, thế chẳng phải có nghĩa là đại tỷ sẽ là hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ hay sao?"

Vậy sau này liệu Thất Hoàng Tử sẽ có hậu cung ba ngàn giai lệ hay không? Đại tỷ há chẳng phải sẽ bị kéo vào cuộc chiến tranh giành quyền lực không có hồi kết trong hậu cung sao?

Nghĩ đến đây nàng liền cảm thấy lo lắng cho đại tỷ, tính cách của đại tỷ thuộc kiểu dịu dàng ôn hòa, liệu tỷ ấy có chịu đựng được hay không?

Nói cho cùng thì lịch sử của kiếp trước có không ít nữ nhân tâm tư đơn thuần trẻ người non dạ bỏ mạng trong cung, trước mắt hoàng cung vẫn luôn như vậy không phải sao?

Loading...