Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 454

Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:58:34
Lượt xem: 47

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ còn hai, ba tháng nữa là đã đến năm mới.

Xuân Phong ngoại trừ bận rộn trang trí Vương phủ, còn phải bận rộn tiến cung dâng tặng quà mừng năm mới cho Hoàng Thượng và Thái Hậu.

Đồng thời, còn không quên phải trở về nương gia bồi nương thân, thật sự là bận rộn mà vui vẻ.

"Mấy ngày nay, tinh thần của Hoàng Thượng đã tốt hơn không ít, ăn uống cũng nhiều hơn trước kia một chút, Vương gia, Vương phi yên tâm."

Khi Xuân Phong lại tiến cung lần nữa để chẩn mạch cho Hoàng Thượng, Trường Hỉ công công bên cạnh Hoàng Thượng vui vẻ nói.

"Ừm, vậy thì tốt, đồ ăn của Hoàng Thượng vẫn phải thanh đạm một chút, nếu như Hoàng Thượng muốn ăn, thỉnh thoảng cũng có thể ăn một chút đồ ăn khác." Xuân Phong mỉm cười căn dặn.

"Lão nô biết rồi, Vương phi yên tâm, lão nô nhất định sẽ chăm sóc cho Hoàng Thượng thật tốt." Lúc này, Trường Hỉ công công vô cùng cung kính đối với Xuân Phong, liền vội vàng khom lưng đáp lại.

"Ừm, vậy thì làm phiền công công rồi." Xuân Phong thuận miệng nói.

"Không dám, không dám, cung tiễn Vương gia,Vương Phi."

"Tình hình của Phụ Hoàng không tốt sao?" Rời khỏi Hoa Thanh Cung, Bách Lý Mặc Thần bỗng nhiên hỏi.

"Sao lại hỏi như vậy?" Xuân Phong quay đầu nói.

"Không phải vừa rồi nàng nói là Phụ Hoàng muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, đó không phải là...."

"Không phải, chàng nghĩ cái gì đó?" Xuân Phong mỉm cười, hận không thể gõ vào đầu hắn.

"Ta chỉ muốn làm cho tâm trạng của Hoàng Thượng tốt hơn một chút, điều này có lợi cho việc phục hồi sau bệnh tật, Hoàng Thượng từ xưa đến nay là một người yêu thích mĩ thực, nếu để một người yêu thích mĩ thực trong một thời gian dài đột nhiên ăn toàn thứ thanh đạm vô vị, thì cũng sẽ khó chịu, thay đổi khẩu vị sẽ có thể cải thiện tâm trạng một chút, miễn là ăn đồ không ảnh hưởng đến bệnh tình là được rồi."

Xuân Phong từ từ giải thích.

"Hóa ra là như vậy...." Trong lòng Bách Lý Mặc Thần bỗng nhiên thấy nhẹ nhõm, đồng thời cũng thấy cảm động, cảm động vì Xuân Phong suy nghĩ chu đáo như vậy, còn biết chiếu cố đến cảm nhận của Phụ Hoàng.

Kỳ thực, Xuân Phong cũng phát hiện ra gần đây bệnh tình của Hoàng Thượng đã có chuyển biến tốt, nên mới dám thả lỏng, nhưng cho dù có tốt đến đâu, thì Hoàng Thượng cũng không thể đứng dậy được nữa, chỉ có thể nằm trên giường trải qua những ngày còn lại.

Thay vì bắt ông ấy vất vả như vậy, còn không bằng đáp ứng một chút sở thích nhỏ nhoi của ông ấy, chí ít còn có chỗ đáng để vui vẻ, không phải sao?

"Được rồi, đừng lo lắng nữa, tình hình hiện tại của Hoàng Thượng rất ổn định." Xuân Phong an ủi, sau đó đi về phía cung của Thái Hậu.

Xuân Phong vừa đến, liền bị Thái Hậu kéo đi nói chuyện rất lâu, chẳng qua là thúc giục Xuân Phong bọn họ nhanh chóng tạo ra một đứa trẻ, còn nói Xuân Vũ cũng đã mấy tháng rồi, mà bọn họ vẫn còn chưa có động tĩnh.

Xuân Phong không nói gì, chỉ xấu hổ gật đầu đáp lại.

Vẻ mặt Bách Lý Mặc Thần ở một bên cũng rất vi diệu, đặc biệt là khi bắt gặp ánh mắt dò xét của Thái Hậu.

Hoàng tổ mẫu đây là đang hoài nghi năng lực của mình sao??

Bởi vì hỏa pháo và binh khí Xuân Phong đưa ra đã đại phá quân Hung Nô, mà Bách Lý Mặc Thần lại che giấu cực tốt chuyện Xuân Phong đào hôn, cho nên Thái Hậu và Hoàng Thượng hoàn toàn không biết chuyện đó.

Còn cho rằng sau đại hôn bị người ta bắt cóc, vì vậy tất cả mọi người đều lựa chọn nhắm mắt làm ngơ chuyện này.

Điều này cũng giúp cho Xuân Phong đỡ phải đi giải thích, cũng bớt phiền phức.

Bị Thái Hậu giữ lại một hồi lâu, Xuân Phong cuối cùng cũng có thể thoát thân.

Đi dạo trong Ngự Hoa Viên, vẻ mặt Bách Lý Mặc Thần buồn bực nói.

"Nàng nói xem Hoàng tổ mẫu bây giờ bắt đầu hoài nghi năng lực của ta thì phải làm sao?"

"Ý là sao, hoài nghi năng lực gì của chàng?" Xuân Phong mới đầu còn chưa hiểu, nhưng kết hợp với lời Thái Hậu vừa nói, Xuân Phong liền nhịn cười.

Nhưng nàng không thể cười, bằng không, tối nay đừng có nghĩ đến việc ngủ.

"Nàng nói xem?" Bách Lý Mặc Thần cau mày nhìn Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-454.html.]

"Ta làm sao biết được, Thái Hậu cũng đâu có nói với ta." Xuân Phong làm ra vẻ không biết, bước nhanh về phía trước, nhưng biểu tình trên mặt nhịn không được nứt ra.

Hóa ra Vương gia thiên hạ vô địch, cũng có lúc bị người khác hoài nghi năng lực, người này lại còn là thân tổ mẫu của mình.

Đây có được xem là một tin vui không?

"Không được, ta phải chứng minh thực lực của mình cho Hoàng tổ mẫu xem, không thể chịu đựng sự bất công này." Nói xong Bách Lý Mặc Thần đi về phía trước, giữ chặt lấy vai Xuân Phong liền dẫn người đi.

"Ôi chao, chàng đang làm gì vậy? Đây là đang ở trong cung." Xuân Phong đột nhiên bị ôm lên, kinh ngạc đánh vào n.g.ự.c hắn nói.

"Chúng ta về phủ, chứng minh năng lực của ta!" Bách Lý Mặc Thần nói năng có khí phách.

"Hả??" Xuân Phong c.h.ế.t lặng một lúc, sau đó liền không ngừng vùng vẫy.

"Ta không muốn, chàng muốn chứng minh thế nào, a! Thả ta ra......."

Âm thanh cứ bay bổng trong không trung ở Ngự Hoa viên vào buổi sớm, rất lâu sau mới tan đi.

Các cung nữ trốn sau những khóm hoa, từng người, từng người che miệng cười trộm, nhìn hai bóng hình đã đi xa.

Trong lòng không khỏi cảm thán cảm tình của Vương gia và Vương phi thật là tốt.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

........

Đêm giao thừa!

Xuân Phong bị dày vò một đêm, bị Hàm Châu và Phủng Nguyệt kéo ra khỏi giường từ sáng sớm, nói là hôm nay phải ăn mừng một bữa.

Xuân Phong nhắm mắt ngồi trước bàn trang điểm, để hai nha đầu lăn qua lăn lại, nàng chỉ cảm thấy eo bây giờ gần như không phải là của mình nữa, cảm thấy cơ thể mình như sắp đứt đoạn rồi.

"Vương gia đâu?" Xuân Phong ngáp dài hỏi.

"Vương gia đã thức dậy và đi đến thư phòng để phát quà năm mới cho thuộc hạ rồi." Hàm Châu cười đáp lại.

Ở nơi này, lì xì mừng năm mới gọi là quà năm mới, hầu hết các gia đình đều sẽ phát mấy cái cho tiểu bối hoặc những hạ nhân trong nhà mình vào năm mới.

Xuân Phong không ngờ tới ở Vương phủ cũng có tập tục này.

"Ồ, vậy có phải ta cũng nên phát quà năm mới cho các ngươi hay không?" Xuân Phong ngẩng đầu hỏi.

"Phủng Nguyệt đi lấy tráp tiền của ta lại đây." Nghĩ đến đây Xuân Phong liền nói với Phủng Nguyệt.

"Vương phi, đây!" Động tác của Phủng Nguyệt nhanh chóng lấy tráp tiền của Xuân Phong từ trong tủ ra, rồi đưa cho nàng.

"Ừm, được rồi!" Xuân Phong mở tráp tiền ra, đếm số bạc ở bên trong, vẫn còn một tập ngân phiếu dày, trong này phần lớn là của hồi môn của bản thân.

"Cầm lấy, đây là quà năm mới ta cho hai người các ngươi." Xuân Phong đưa hai mươi lượng bạc tĩnh cho hai nha hoàn nói.

"Đa tạ Vương phi......đây có phải là quá nhiều rồi không?" Hàm Châu vừa muốn tạ ân, nhưng cảm thấy trọng lượng trong tay không đúng, liền ngẩng đầu nhìn Xuân Phong nói.

"Không nhiều, cho các ngươi thì cứ nhận đi, sau này thích gì có thể tự mình mua." Xuân Phong lắc đầu nói, nàng chưa bao giờ keo kiệt đối với người trung thành với mình.

"Vậy thì đa tạ Vương phi, sau này nô tỳ nhất định sẽ càng tận tâm phục sức tốt cho Vương phi."

Phủng Nguyệt là một người ngay thẳng, lập tức nhận bạc và tạ ơn với Xuân Phong.

"Ừm, vậy là được rồi, nhanh lấy y phục ta mặc hôm nay lại đây." Xuân Phong hài lòng gật đầu, nhìn tóc trên đầu mình đã được chải chuốt xong qua gương đồng, liền thúc giục nói.

"Vương phi, hôm nay mặc bộ này đi, đón năm mới là một ngày tốt lành! Đây là Vương gia đặc biệt kêu người chuẩn bị." Trong tay Phủng Nguyệt cầm một bộ hoa phục màu đỏ tươi, vô cùng thích thú nói.

"Ừm, vậy thì mặc bộ này đi!"

Xuân Phong nhìn màu đỏ kia mặc dù có chút chói mắt, nhưng rất thích hợp với không khí lễ hội như ngày hôm nay, nên liền chọn bộ này!

Loading...