Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 434

Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:48:24
Lượt xem: 47

"Vương phi, đã đến giờ ăn tối rồi, người ra ngoài dùng hay để nô tỳ xuống bếp mang đồ ăn lên?" Hàm Châu thấy giờ ăn tối sắp đến, cách cánh cửa phòng hỏi nhẹ.

"A a, ta đi ra ngoài ăn cơm! Vào giúp ta rửa mặt chải đầu một chút!" Xuân Phong nghe được giọng nói nhẹ nhàng của Hàm Châu, mơ màng đáp lại.

Sau đó truyền đến tiếng mở cửa của Hàm Châu Phủng Nguyệt.

"Chỉ cần chải sơ lại là được rồi." Xuân Phong nói với hai người đứng sau.

"Vương phi, Vương gia vừa mới phải người truyền tin, buổi tối ngài ấy sẽ cùng Bộ Binh thương lượng chuyện khen thưởng cho chuyến viễn chinh này, sẽ không trở về, ngày mai sẽ đến đưa người vào cung!"

Hàm Châu vừa nói vừa giúp Xuân Phong chải tóc.

"Ừ, được rồi! Hôm nay hai người ở phòng bên cạnh, lát nữa gọi người dọn dẹp một chút.". Xuân Phong gật đầu nói.

"Phu nhân đã kêu người tới giúp dọn dẹp rồi!"

Nhắc đến phu nhân, khuôn mặt Hàm Châu đầy vẻ dịu dàng, cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao Vương phi nhà mình lại dễ gần như vậy. Chỉ cần nhìn phu nhân thiện lương là hiểu.

"Được, chúng ta đi ăn đi!" Xuân Phong nhìn mình trong gương, sau đó đứng dậy đi ra cửa.

Bữa ăn đã được dọn sẵn như trước, nhưng điểm khác biệt là lần này các món ăn đều đổi thành những món có lợi cho bà bầu.

Có thể thấy Mẹ Xuân Phong thực sự quan tâm đến những đứa con này.

“Ngũ tẩu, tẩu tới rồi, nhanh ăn đi, ta còn tưởng tỷ đã đi cùng Ngũ ca rồi!”

Thất hoàng tử nhìn thấy Xuân Phong, mỉm cười chào hỏi.

“Khó khăn lắm mới về nhà đẻ một chuyến, đương nhiên phải ở lại thêm vài ngày nữa!”

Xuân Phong tỉnh dậy, đã không còn những cảm xúc tiêu cực đó nữa, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng.

"Ngũ tẩu, kể cho chúng ta nghe về cuộc chiến này với tộc Hung Nôg Nô đi? Ta nghe nói lần này chúng ta có thể giành được thắng lợi lớn, ít nhiều đều nhờ vào công lao của tẩu."

Thất hoàng tử vừa gắp thức ăn cho Xuân Vũ vừa tò mò hỏi.

"Ừ, đúng vậy, hiện tại ở bên ngoài đều nói, lần này thắng được Hung Nô có liên quan đến muội, đây là thật sao?". Xuân Vũ nghe thất hoàng tử nói đến chuyện này, cũng mở miệng hỏi.

"Ừ, có liên quan đến ta, nhưng không phải hoàn toàn là công lao của ta.". Xuân Phong nhẹ nhàng gật đầu, uống hết canh trong bát.

“Vậy thì mau nói cho ta biết đi!” Thất hoàng tử rất tò mò về chuyện này, háo hức nhìn Xuân Phong, chờ đợi lời nói của nàng.

Lúc đó….

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nhìn vào ánh mắt tha thiết của Thất hoàng tử, Xuân Phong giải thích ngắn gọn những gì đã xảy ra lúc đầu.

Mặc dù Xuân Phong đã nói rất uyển chuyển, nhưng thất hoàng tử và đại tỷ vẫn sửng sốt trong giây lát.

Đặc biệt là Xuân Vũ, sao cảm giác này lại thần kỳ như nghe người kể chuyện trong rạp vậy?

"Ngũ tẩu, tẩu thật lợi hại!"

"Xuân Phong, muội thật lợi hại!"

Xuân Vũ và Thất hoàng tử đồng thanh nói.

"Ha ha, các ngươi thật sự là một đôi, đồng lòng đến mức này sao?", Xuân Phong mỉm cười nhìn hai người nói.

"Khụ khụ, đây là ta khen thật, Ngũ ca lấy được tẩu thật là may mắn!"

Thất hoàng tử ho khan hai tiếng, nghiêm túc nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-434.html.]

Là may mắn sao?

Xuân Phong thầm ngh, nếu không có nàng thì có lẽ đã không có sự trả thù của Hồng Loan, cuộc chiến này có lẽ đã không khó khăn như vậy, nhưng may mắn thay, trận chiến này đã thắng, nếu không nàng sẽ là một người hại nước hại dân.

May mắn thay, nàng vẫn kịp ngăn cản hết thảy.

"Được rồi, ăn thôi. Nhân tiện, đại tỷ, ngày mai ta định đi thăm tổ mẫu. Tỷ có muốn đi không? Tỷ có thai, việc lớn như vậy, cũng nên thông báo tin vui cho tổ mẫu." Xuân Phong cúi đầu ăn cơm, hỏi Xuân Vũ.

"Ừ, đương nhiên phải đi rồi. Muội đã về, ngày mai chúng ta cùng đi nhé. Chúng ta cũng đi gặp Lam Lam. Đã lâu rồi chúng ta không gặp nàng."

Nói đến Hộ Quốc Công phủ, Xuân Vũ cảm thấy mình cũng nên đến thăm một chút, nên đồng ý đi cùng Xuân Phong. Dù sao hai nhà cũng cách nhau không xa, chỉ là một con phố.

Vào ban đêm, cuộc thảo luận giữa Diêu Vương, Bộ Binh và các trọng thần trong triều mãi đến tận đêm khuya mới kết thúc. Cuộc thảo luận lần này không chỉ về phần thưởng cho các quân sĩ mà còn về cách kiểm soát lãnh thổ của Hung Nô mới thần phục được, nên quản chế thế nào, nên phái ai đến quản chế, quản lý dân chúng ở đó thế nào.

Sau khi cân nhắc đến tận nửa đêm, họ mới chỉ giải quyết xong một nửa.

Đại thần vừa giải tán, một bức quân báo được chuyển vào ngự thư phòng.

Là tin tốt đến từ biên giới Càn Đông, trong tin, Liêu Đông đã bị đánh bại, chủ động cầu hoà.

Bách Lý Mặc Thần sờ cằm, đoán chừng sắp có tin tức tốt lành từ Vũ Thành.

“Bệ hạ, lần này Liêu Đông cầu hòa, ngài chuẩn bị…” Lam Dịch cũng đọc quân báo, tò mò hỏi.

"Việc này ta đã có tính toán!" Bách Lí Mặc Thần một tay gõ bàn, trong mắt loé ra thần sắc không dễ phán đoán.

"Bên kia Mặc Lan xảy ra chuyện gì vậy?". Bách Lý Mặc Thần đột nhiên hỏi lại.

"Mặc Lan đã nhiều lần gửi thư để làm rõ rằng việc tộc Hung Nô sử dụng lối đi xuyên qua Mặc Lan không phải do họ đồng ý, mà là Hồng Loan, Thánh nữ Vu tộc, đã cho phép người ngoài đi vào trái phép. Vương tử Mặc Lan đã nhiều lần xin lỗi, dự kiến sẽ cử sứ giả tới đây trong thời gian tới."

Lam Dịch báo cáo tất cả những gì hắn biết.

"Ừ."

Tết Nguyên đán sắp đến gần, cũng là lúc Kinh Thành trở nên náo nhiệt!

Sáng sớm hôm sau, hai chị em Xuân Phong ăn sáng xong liền đến Hộ Quốc Công phủ, sau khi hỏi han, nói chuyện một phen, mãi đến trưa, Xuân Phong mới có thời gian đến phòng Lam Lam để nói vài lời. .

"Xuân Phong, muội rốt cuộc đã trở về. Ta nghe nói ngươi mấy ngày trước xảy ra chuyện, sợ muốn chít."

Xuân Phong vừa bước vào cửa, còn chưa kịp nói gì, Lam Lam đã bước tới, tóm lấy tay nàng, lo lắng hỏi.

"Không phải ta đã không sao rồi sao? Tỷ xem hiện tại bụng tỷ đã lớn thành vậy rồi, còn xúc động như vậy.". Xuân Phong nhìn cái bụng lớn của Lam Lam, không muốn nhắc đến chuyện trước đó.

"Ta không sao, ngồi xuống nói chuyện đi. Xuân Vũ cũng ngồi đi."

Ba chị em ngồi xuống, nha hoàn phục vụ trà thơm và điểm tâm cho họ xong cũng lui về một bên.

“Đếm ngày, tỷ cũng sắp sinh rồi!” Xuân Phong nhìn cái bụng đã bắt đầu tụt xuống của Lam Lam nói.

"Ừ, đại phu nói có lẽ sẽ trước Tết. Làm sao bây giờ, ta khẩn trương quá."

Nói đến việc sinh nở, Lam Lam có vẻ hơi kích động.

Chỉ cần nghe những người đó nói về việc sinh nở đau đớn và nguy hiểm như thế nào, Lam Lam liền cảm thấy lạnh cả người.

"Không sao đâu. Sinh con không đáng sợ như tỷ nghĩ đâu, chỉ hơi đau thôi, ta sẽ châm cứu cho tỷ, sẽ không sao đâu, có ta ở đây rồi."

Xuân Phong hiểu nỗi sợ hãi của người phụ nữ trước khi sinh con. Nàng đã từng nhìn thấy Thuý Liên tẩu tử sinh con trước đó nên cũng biết việc này nguy hiểm thế nào, thật đúng là như bước một chân vào quỷ môn quan.

Vì vậy nàng thầm nghĩ, khi Lam Lam và đại tỷ sinh con, nàng nhất định phải ở bên, đề phòng không xảy ra chuyện gì!

"Được rồi, có muội ở đây, ta yên tâm rồi!". Nghe được Xuân Phong hứa hẹn, Lam Lam trong lòng bất an liền thở phào nhẹ nhõm.

Loading...