Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 411

Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:07:54
Lượt xem: 45

Với tính tình hoạt bát của Xuân Phong, để nàng mỗi ngày ở trong phòng, không được rời khỏi cửa, thật đúng là làm khó nàng.

Thức ăn dọn xong, Bách Lý Mặc Thần bắt đầu chậm rãi nói đến chiến sự hôm nay, dù tổn thất nghiêm trọng, nhưng Bách Lý Mặc Thần vẫn bình tĩnh như trước.

Không phải hắn lòng dạ sắt đá, chỉ là hắn không muốn mang loại cảm xúc ưu thương này đến cho Xuân Phong.

Thứ nhất, Xuân Phong hiện tại thân thể chưa lành, thứ hai, Xuân Phong không phải quân nhân, không phải thần tử, nàng không cần phải lo lắng những nhứ này, nàng chỉ cần ở nhà hưởng thụ là được, làm nữ nhân của hắn, hưởng thụ thật tốt là đủ rồi.

"Cái gì? Tổn thất nặng như vậy?" Nghe Bách Lý Mặc Thần nói số người bị thương tổn hôm nay, đũa Xuân Phong gắp rau dừng lại, có chút kinh ngạc nói.

"Chàng nói binh khí của họ rất đặc thù? Có thể mang đến cho ta xem một chút không?" Xuân Phong đặt đũa xuống, nhìn Bách Lý Mặc Thần hỏi.

"Nàng muốn xem?" Bách Lý Mặc Thần nhíu mày, "Được rồi, nàng vẫn nên nghỉ ngơi cho thật tốt đi, việc này nàng không cần quan tâm, chăm sóc thân thể là quan trọng nhất."

Bách Lý Mặc Thần do dự một chút vẫn lựa chọn cự tuyệt.

Bách Lý Mặc Thần tuy rằng biết Xuân Phong xưa nay nhiều chủ ý, luôn có rất nhiều ý tưởng kỳ diệu, nhưng hắn thật sự không muốn khiến nàng vất vả.

"Ây da, không phải là ta không sao rồi sao? Chàng không biết y thuật của ta sao? Hơn nữa, ta nếu không tìm chút chuyện làm, sẽ nghẹn mà sinh bệnh, ta ở trong phòng xem, không cần đi ra ngoài, chàng để cho ta xem đi!"

Xuân Phong nhàm chán năn nỉ, nàng thật sự không có chuyện gì làm, quan trọng hơn chính là nàng cần tìm một chút chuyện làm, vứt bỏ những suy nghĩ tiêu cực trong lòng.

"….." Bách Lý Mặc Thần không nói lời nào, chỉ cưng chiều nhìn Xuân Phong lắc đầu một cái.

"Ai da~, ta xin chàng đó, cho ta xem một chút đi, nha? Chỉ xem một lần thôi. Có được hay không~!" Xuân Phong bất đắc dĩ sử dụng đòn sát thủ --- làm nũng!

Vương gia dù tỉnh táo tự kiềm chế, cũng không thể cản được vẻ mặt đáng yêu hấp dẫn của Xuân Phong.

"Được rồi, ta sẽ cho nàng xem một chút, nhưng không cho phép nàng bận tâm quá nhiều!" Bách Lý Mặc Thần cưng chiều gõ gõ chóp mũi Xuân Phong, đồng ý.

"Ừm, tốt quá rồi, ta biết chàng sẽ đồng ý." Xuân Phong kích động, tiến đến hôn Bách Lý Mặc Thần một cái.

Trực giác thân thể ai đó trong nháy mắt căng thẳng….

"Được rồi, nàng mau ăn cơm đi! Ăn xong ta sẽ bảo Huyển Dịch mang đến." Vương gia cố nén rung động nội tâm, gắp một đũa thịt bò cho vào bát Xuân Phong, nhàn nhạt nói.

"Ừm!" Xuân Phong thỏa mãn gật đầu một cái, vui sướng ăn cơm.

Ăn cơm xong, Huyền Dịch quả nhiên mang đến phòng Xuân Phong hai thanh binh khí.

Xuân Phong cầm lấy hai thanh binh khí trên bàn, cẩn thận đánh giá, còn thử độ sắc bén, quả thật như lời Bách Lý Mặc Thần nói, gọt sắt như bùn.

"Đây là binh khí bọn họ sử dụng?" Xuân Phong quay đầu nhìn Huyền Dịch hỏi.

"Ừm, vật này vô cùng sắc bén, nhất là thanh binh khí này còn có móc câu đâm, gây thương tổn rất nhiều huynh đệ của chúng ta, dù họ còn sống trở về, nhưng vì mất máu quá nhiều, miệng vết thương thối rữa mà chết."

Xuân Phong chú ý đến móc câu trên một thanh đao khác, thứ này rất giống những vũ khí lạnh mà nàng tiếp xúc ở thế kỷ 21.

Đây là một trong những vũ khí lạnh độc ác nhất, một trong số đó là loại có móc câu đ.â.m này, còn có một loại tam lăng, cũng sẽ khiến miệng vết thương không thể khép lại, người bị thương mất máu quá nhiều mà chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-411.html.]

Loại vũ khí này dùng trên chiến trường, cũng quá tàn nhẫn đi, Xuân Phong trong lòng không nhịn được nghĩ.

"Thứ này thật sự rất máu lạnh, dùng trên chiến trường cũng quá đê tiện, có điều đao hai lưỡi, muốn làm sắc bén như vậy cũng không phải không thể.

Xuân Phong nhìn thanh đao trên bàn, lại giơ thanh đao trên tay lên nói.

Bọn họ sở dĩ sử dụng đao này vì rất dễ liền bị chém đứt, khi chế tạo sử dụng tạp chất bên trong sắt quá nhiều, nên không tính là quá cứng rắn.

Binh khí thời đại này phần lớn đều là chế tạo như vậy, mà hai thanh đao Xuân Phong nhìn thấy hôm nay, nếu nàng đoán không lầm, cơ hồ là đã tiến gần đến bậc sắt thép.

Binh khí như vậy, cùng loại đao có tạp chất này đương nhiên là khác nhau một trời một vực.

Nhưng thanh đao này cũng chỉ có thể nói là tiến gần cấp bậc thép, không biết là vì kỹ thuật, hay không có thời gian, tinh luyện vẫn chưa đủ tinh khiết, nhìn chung vẫn cần cải tiến.

Xuân Phong có lòng tin nàng có thể làm ra binh khí tốt hơn, kiếp trước nàng chính là một sinh viên khoa tự nhiên, thành tích cũng không tệ lắm, đối với những thứ này, dù không tự mình thí nghiệm, nhưng nàng vẫn nắm rõ những nguyên lý kia.

"Thật sao? Vương phi, người có biện pháp sao?" Huyền Dịch nghe lời của Xuân Phong, ánh mắt cơ hồ phát sáng.

Thời cổ đại, binh khí cường đại sẽ trực tiếp quyết định sự cường đại của quân đội, quân đội cường đại là đại biểu cho quyền lực cường đại.

Có vũ khí như vậy, lại với thực lực hùng hậu của Thiên An Quốc, Vương gia muốn thống nhất thiên hạ cũng không phải không thể!

"Đương nhiên là có, nhưng hiện tại chiến sự khẩn trương, muốn trong thời gian ngắn chế tạo ra số lượng khổng lồ như vậy sợ là không kịp rồi. Nếu muốn ngăn địch, chúng ta vẫn cần phải nghĩ cách khác."

Xuân Phong cho hy vọng, sau đó lại dập tắt.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Huyền Dịch có chút thất vọng cúi đầu.

"Để ta suy nghĩ trước đã!" Xuân Phong nhìn đao trong tay, ngồi xuống một bên.

"Bọn họ dùng những thanh đao này, đều là cùng các ngươi cận chiến đúng không?" Xuân Phong ngẩng đầu hỏi.

"Ừm, cần người đến khoảng cách nhất định." Huyền Dịch gật gật đầu, dù hắn cảm thấy Xuân Phong hỏi vấn đề này rất vô bổ, nhưng vẫn thành thật trả lời.

"Vậy tại sao ta không làm ra một vũ khí có thể công kích từ xa?" Ánh mắt Xuân Phong sáng lên.

"Cái Vương phi nói là cung tên sao? Nhưng khoảng cách của cung tên có hạn, tốc độ thay đổi cũng có hạn, đối chiến với nhiều binh mã e rằng hiệu quả rất nhỏ."

Huyền Dịch trước đó đã nghĩ đến biện pháp này, nhưng hiệu quả không tốt.

"Ừm, đúng vậy, cung tên trong đối chiến không có tác dụng quá lớn, nhưng chúng ta có thể cải tiến một chút, khiến nó có uy lực cường đại hơn." Xuân Phong đương nhiên đã cân nhắc đến tầm bắn của cung tên, trong lòng nàng đã có kế hoạch.

"Ngươi mang giấy bút đến đây!" Xuân Phong ngẩng đầu nhìn tỳ nữ Phủng Nguyệt đứng bên cạnh.

"Vương phi, giấy bút đến rồi!" Phủng Nguyệt ra ngoài một lát liền mang giấy bút trở lại.

Mài mực xong, Xuân Phong bắt đầu viết viết vẽ vẽ, Huyền Dịch trước đây từng thấy Xuân Phong viết viết vẽ vẽ như vậy, biết nàng nói đến chính là bản vẽ, liền ở một bên yên lặng chờ đợi."

"Xong rồi, mang cái này đến cho Vương gia, tìm xem trong quân có người có thể làm ra hay không, nếu như có thể làm ra mấy trăm cái, liền có thể phát huy công dụng, đúng rồi cái này là cung tiễn cải tiến, tương đối đơn giản, nếu thử nghiệm thành công, thì đổi hết cung tiễn trong quân thành cái này.

Xuân Phong cuộn bản vẽ trên bàn lại đưa cho Huyền Dịch nói.

Loading...