Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 375

Cập nhật lúc: 2024-12-11 18:03:58
Lượt xem: 45

Nhưng nàng lăn qua lăn lại chưa đến một phút, Xuân Phong liền trút giận, bụng nàng bắt đầu kêu gào ầm ĩ.

Sau khi dược lực hết tác dụng, thân thể của nàng lập tức bủn rủn, nếu dùng một câu để diễn tả thì chính là: cảm giác cả người như bị hút sạch

Bách Lý Mặc Thần tự mình mang cháo nóng hổi cùng một ít thức ăn tiến vào, Xuân Phong vẫn nằm trên giường không dậy, Bách Lý Mặc Thần đặt khay trong tay xuống, đi đến bên giường, nhẹ giọng nói.

"Nàng dậy ăn chút gì đi, nếu không sẽ đói đấy!"

"Ừm, được!" Xuân phong gật đầu một cái, sau đó lại ngượng ngùng nói, "Ta không còn chút sức lực nào cả!"

"Vậy bổn vương ôm nàng ăn là được!" Bách Lý Mặc Thần nhìn gương mặt đỏ bừng của Xuân Phong, lộ ra nụ cười ấm áp nói.

"Nhưng… y phục của ta!" Xuân Phong hai tay nắm lấy chăn, phẫn nộ nói.

"Bổn vương giúp nàng mặc, có ta ở đây, giao cho ta là được!" Bách Lý Mặc Thần tiếp tục cười nói.

Lần này mặt Xuân Phong càng đỏ, cái gì a~, bảo hắn mặc y phục cho nàng!

Y phục của nàng đều đã bị xé nát, bây giờ không có cách nào mặc được, làm sao bây giờ, cái người này….

"Không phải, ý ta là…" Xuân Phong dùng ánh mắt nhìn những mảnh vải vụn bị vứt bừa bộn trên mặt đất, ánh mắt u oán nói.

"Yên tâm!" Bách Lý Mặc Thần nhếch môi cười, hắn đương nhiên biết Xuân Phong có ý gì, hắn vừa rồi chỉ muốn trêu chọc nàng thôi.

Nhìn ánh mắt nhỏ u oán đáng yêu của Xuân Phong, trong đầu Bách Lý Mặc Thần không khỏi hiện lên cảnh đẹp đêm qua!

Hắn xoay người hướng ngoài cửa vỗ vỗ tay, hai tỳ nữ liền đi vào, mang theo y phục tinh xảo cùng trang sức, đặt bên giường rồi cung kính lui ra ngoài.

"Đến thử xem, có vừa người hay không!" Bách Lý Mặc Thần đưa tay cầm lên sa y tuyết trắng, nhìn Xuân Phong nói.

Chỉ thấy trên sa y trắng như tuyết kia, đầy đường vân được thêu bằng dây bạc, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào, lấp lánh rực rỡ.

Chỉ cầm trên tay, đã phiêu dật xinh đẹp như vậy, mặc lên người có thể đẹp đến nhường nào.

"Thật là đẹp!" Xuân Phong nhịn không được, thật tâm khen một câu.

"Nàng thích là được!" Bách Lý Mặc Thần cầm y phục đưa cho Xuân Phong cười nói.

Một lời đáp đơn giản nàng thích là được, nhưng hắn phải nửa đêm phân phó người làm suốt đêm.

Ngay cả hai tỳ nữ vừa rồi cũng là hắn phái người trong cung đưa đến, chính vì để thuận tiện hầu hạ cho Xuân Phong.

"Chàng…hay là đi ra ngoài một chút, hoặc là xoay người đi!" Xuân Phong nhìn thoáng qua Bách Lý Mặc Thần còn đang nhìn chằm chằm mình nói.

Bách Lý Mặc Thần hoàn hồn nhìn Xuân Phong cười cười, không nói lời nào, phối hợp xoay người đi.

Xuân Phong nhanh chóng mặc y phục vào, đứng lên sửa lại váy, lúc xoay người lại, phát hiện Bách Lý Mặc Thần không biết đã xoay người lại từ lúc nào.

Vẻ mặc hắn kinh diễm nhìn nàng, Xuân Phong lại đỏ mặt, cảm giác trên mặt mình nóng bỏng, liền thầm mắng bản thân.

Đã là vợ chồng thật sự rồi, sao da mặt còn mỏng như vậy?

"Thật đẹp!"

Tất cả ôn nhu, thẹn thùng, đoan trang của Xuân Phong giờ phút này đều được biểu hiện ra. Cảnh này, không biết phải gọi là người đẹp vì lụa, hay lụa đẹp vì người nữa.

Tóm lại Xuân Phong mặc bộ y phục này, thập phần xinh đẹp, Hằng Nga trong Quảng Hàn Cung phỏng chừng cũng không xinh bằng.

Ánh mắt Bách Lý Mặc Thần mang theo chút si mê, không nhịn được khen.

"Thật sao?" Xuân Phong ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-375.html.]

"Ừm, nàng mau rửa mặt, đến ăn chút gì đi!" Bách Lý Mặc Thần ôm lấy Xuân Phong đặt vào ghế bên cạnh, xoay người lấy ra khăn mềm đã thấm nước.

Sau khi ăn xong một bát cháo nhỏ, Xuân Phong cuối cùng cũng cảm thấy dạ dày thoải mái không ít, Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong ăn xong, liền cho người dọn dẹp.

Hắn lại ôm nàng đến trước bàn trang điểm, cầm lược chải tóc, vấn tóc cho Xuân Phong.

Tuy động tác của hắn có chút không thành thục, không giống như nữ tử, nhưng trong lòng Xuân Phong cảm thấy ngọt ngào, ấm áp vô cùng.

Không biết qua bao lâu, Bách Lý Mặc Thần cài cho Xuân Phong một cây trâm cuối cùng, búi tóc trên đầu Xuân Phong cũng hoàn thành.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Thích không?" Bách Lý Mặc Thần nhìn dung nhan như hoa trong gương, khẽ cười hỏi.

"Ừm!" Xuân Phong dùng sức gật đầu, vươn tay cầm một hộp phấn, đưa cho Bách Lý Mặc Thần.

"??" Bách Lý Mặc Thần không hiểu.

"Vẽ chân mày!" Xuân Phong vừa cười vừa nói.

"Được!" Bách Lý Mặc Thần nhận lấy hộp phấn, gật đầu nói.

Xuân Phong xem qua rất nhiều chuyện cổ điển, bên trong đều có chi tiết nam nữ hữu tình họa mi, Xuân Phong cảm thấy nếu thật sự có chuyện như vậy, chắc chắn sẽ vô cùng lãng mạn.

Thế nên khi Bách Lý Mặc Thần vấn tóc cho nàng, nàng đã có tâm tư này.

Bách Lý Mặc Thần không khiến cho nàng thất vọng, Diêu vương tinh thông cầm kỳ thư họa, vẽ lông mày không tệ chút nào.

Không đến một khắc, một đôi lông mày liễu xinh đẹp xuất hiện trên gương mặt Xuân Phong.

"Còn có gì mà chàng không biết không?" Xuân Phong nhìn mình trong gương kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên là có, ví dụ như sinh con…" Bách Lý Mặc Thần ngửa đầu cười nói.

"Chàng…chàng nếu biết thì tốt rồi!" Xuân Phong dở khóc dở cười nhìn Bách Lý Mặc Thần nói.

"…" Bách Lý Mặc Thần u oán nhìn nàng, vẻ mặt bất đắc dĩ, cái này hắn thật sự không biết a~!

"Đúng rồi, sao chàng tìm được ta? Còn những tên tối qua thì sao?"

Đùa giỡn đủ rồi, Xuân Phong nghiêm mặt hỏi.

"Có thể tìm được nàng chính là nhờ vào manh mối nàng để lại, về phần đám người kia, hiện tại đang bị nhốt trong địa lao của vương phủ, xử trí thế nào liền giao cho nàng nhé?"

Bách Lý Mặc Thần ôm lấy Xuân Phong, ôn nhu nói, giọng nói kia giống như đang an ủi Xuân Phong.

"Vẫn là chàng xử trí đi, ta nghe chàng!" Xuân Phong vừa cười vừa nói, nàng không muốn nhớ đến những hồi ức không vui kia.

"Đúng rồi, chuyện trong cung thế nào rồi, còn có mẹ ta…" Xuân Phong tiếp tục nói.

"Nàng yên tâm, chuyện trong cung ta đã xử lý ổn thỏa, còn về mẹ nàng, ta lấy lí do thân thể phụ hoàng không khỏe, giữ nàng ở lại chẩn mạch. Đừng lo lắng!"

Bách Lý Mặc Thần biết Xuân Phong lo lắng nhất chính là người nhà, vội vàng giải thích.

"Vậy Hoàng thượng có khỏe không? Thái hậu không sao chứ?" Xuân Phong nghe nói Hoàng thượng sức khỏe không tốt, lo lắng hỏi.

Thân sắp là con dâu, quan tâm nhà chồng một chút cũng là chuyện đương nhiên.

"Hoàng tổ mẫu không sao, nhưng phụ hoàng thì không tốt lắm!" Nghĩ đến những lời Hoàng thượng nói hôm đó, ánh mắt Bách Lý Mặc Thần có chút ảm đạm, nhàn nhạt nói.

"Chàng đưa ta đi xem một chút đi!" Xuân Phong rời khỏi ngực Bách Lý Mặc Thần, xoay người đối diện hắn nói.

Xuân Phong biết, Bách Lý Mặc Thần thật ra rất quan tâm Hoàng thượng, dù là cha con, bình thường lại là bộ dáng quân thần, nhưng có rất nhiều chi tiết có thể thấy được tình thân giữa cha con hai người họ.

Xuân Phong cảm thấy tình thân này ở hoàng thất là vô cùng khó có được, nên nàng muốn giúp hắn bảo vệ tình cảm không dễ có được này!

Loading...