Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 374
Cập nhật lúc: 2024-12-11 18:03:57
Lượt xem: 67
Ha ha, những kẻ này quả thật là chơi lớn!
Thứ này nghe nói thiên kim khó cầu, dùng trên người nàng thật đúng là lãng phí!
Không được, nàng nhất định phải trốn thoát, nếu không hôm nay xong thật rồi, hi vọng Bách Lý Mặc Thần có thể nhanh chóng tìm được nàng, không biết hắn đã phát hiện nàng mất tích chưa.
Xuân Phong trong nháy mắt lay động tinh thần, nam nhân duy nhất không bị đ.â.m liền tiến đến trước mặt nàng, vươn tay chuẩn bị lục soát thân thể nàng.
Xuân Phong chỉ cảm thấy người trước mặt càng ngày càng gần, đầu óc cũng dần mất khống chế.
Tay Xuân Phong ẩn trong bóng tối, kim châm trong tay dùng sức đ.â.m vào huyệt đau trên đùi, trong nháy mắt khiến nàng chảy mồ hôi lạnh.
Cố nén thân thể khó chịu cùng đau đớn, Xuân Phong dùng một tia lý trí cuối cùng, đ.â.m nam nhân kia một cái.
Nàng dùng hết khí lực toàn thân, đứng dậy chạy ra cửa, nhưng nàng đã đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp uy lực của Xuân Tình Thủy, còn chưa chạy được mấy bước, chân nàng đã mềm nhũn không chịu nổi!
Nàng bị người gọi là lão đại kia ôm lấy, trong nháy mắt, một tia lý trí cuối cùng của Xuân Phong sụp đổ.
Cả người nàng mềm nhũn, trực tiếp khuynh đảo ở trong lòng đối phương. Đối phương mang theo tia hơi thở hôi hám phả vào cổ Xuân Phong, trong nháy mắt kích động dược tính trong người Xuân Phong, khiến nàng không nhịn nổi mà khẽ "ưm" một tiếng,
Tiếng rên này làm cho xương cốt mấy tên kia nhất thời mềm nhũn.
"Không phải nàng vừa rồi còn là bộ dạng trinh tiết liệt nữ hay sao? Chậc chậc chậc, bây giờ mới là bộ dáng thật, đến đây, để chúng ta thỏa mãn nàng thật tốt, sau đó sẽ tiễn nàng lên đường!"
Nam nhân kia vốn thấy Xuân Phong muốn chạy, rất tức giận, nhưng nghe được tiếng kêu nũng nịu của Xuân Phong, lại luyến tiếc trách đánh nàng.
Hắn nhổ một bãi nước bọt, ánh mắt hắn dục vọng ôm Xuân Phong đặt lên một đám cỏ, bắt đầu cởi y phục của nàng.
Xuân Phong lúc này đã bị dược tính lấn át, cảm thấy cả người như bị đặt trên lửa thiêu đốt.
Có người đang cởi y phục của nàng, thật mát mẻ, cởi y phục, cởi y phục liền không nóng nữa.
Xuân Phong mơ màng bắt đầu tự đưa tay xé y phục, bên trong lộ ra y phục được thêu đặc biệt, thậm chí có thể thấy được đường cong tuyệt đẹp.
"Ực ực~" trong gian phòng lập tức truyền đến tiếng hít thở nặng nề và tiếng nuốt nước bọt của mấy gã nam nhân.
"Lão đại, huynh nhanh lên, huynh đệ bọn ta không chờ được nữa rồi!" Một gã nam nhân thúc giục.
"Biết rồi, biết rồi, ngươi xem bộ dáng của ngươi, đâu phải chưa từng thấy qua nữ nhân, nhưng tiểu tiện nhân này thật câu dẫn người, lần này huynh đệ ta thật có phúc, để ca ca ta lên trước nhé?"
Tên nam nhân được gọi là đão đại cười híp mắt nói, bắt đầu cời y phục của mình.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy, lần đầu tiên hắn được nếm qua, nhịn không được có chút kích động.
Động tác của người đàn ông thập phần nhanh nhẹn, Xuân Phong thấy trước mắt sáng loà, trong lòng kích động, hận không thể nhào đến, đáng tiếc nàng hiện tại đã không còn khí lực.
Tên nam nhân vươn tay ra, nhìn Xuân Phong, nắm lấy thắt lưng nàng, nhẹ nhàng kéo…
Xuân Phong tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau. Mắt còn chưa mở, Xuân Phong đã cảm thấy đau nhức khắp người, còn có cảm giác như đã lâu không ăn uống.
Nhớ đến đêm qua, Xuân Phong đột nhiên ngồi dậy, cảm nhận được trên người lạnh lẽo, Xuân Phong trong nháy mắt tuyệt vọng không dám mở mắt.
Lẽ nào nàng thật sự bị…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-374.html.]
Xuân Phong trong nháy mắt cảm thấy như bầu trời sụp đổ, nàng tuy là người hiện đại, nhưng vẫn là có chút bảo thủ, nếu nàng đã có người mình thích, thì sẽ càng thủ thân như ngọc, nhưng bây giờ lại…
Ngay khi Xuân Phong nhắm mắt miên man suy nghĩ, đột nhiên một giọng nói dễ nghe truyền đến.
"Nàng tỉnh rồi sao? Có chỗ nào không thoải mái không?"
Trong lúc nói chuyện, thắt lưng Xuân Phong chạm đến một mảnh ấm áp, giống như mặt trời ấm áp trong ngày đông.
Xuân Phong mở to mắt, trước mắt nàng đã không còn là gian phòng nhỏ rách nát kia, mà là căn phòng đẹp đẽ, hoa lệ vô cùng.
Nàng đang nằm trên một chiếc giường gỗ lim thật to, trên giường là đệm thêu đỏ mềm mại, đắp chăn gấm thơm mát.
Dưới chăn là thân thể không có gì che đậy, nhìn tất cả trước mắt, còn có người ôm lấy nàng từ phía sau, Xuân Phong đột nhiên nhớ lại ký ức đêm qua.
Đêm qua ngay khi nàng sắp bộc phát, lại không biết bị ai ngăn cản, cảm giác nóng ran khó nhịn như vẫn còn.
Sau đó nàng mơ màng nhìn thấy hắn, gương mặt anh tuấn vô song, khiêu khích Xuân Phong đến cực hạn.
Xuân Phong mơ hồ nhớ rõ mình lúc ấy đã đói khát hắn đến mức nhào lên người hắn. Nghĩ đến đây, trên mặt Xuân Phong không nhịn được đỏ rực.
"Chúng ta…" Xuân Phong có chút ngượng ngùng không biết nói gì cho phải.
"Nàng đã là nữ nhân của ta, từ nay về sau, bổn vương tuyệt đối không cho phép nàng xảy ra chuyện nữa, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng thật tốt, tin tưởng ta!" Bách Lý Mặc Thần ôm Xuân Phong, vùi đầu vào cổ nàng, áy náy nói.
Đêm qua nếu không phải hắn đến kịp, hắn không dám nghĩ đến Xuân Phong sẽ gặp phải chuyện gì, nếu quả thật như vậy, hắn dù có jeet sạch người trong thiên hạ cũng không thể bù đắp tổn thương cho nàng.
Lúc cứu Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần liền phát hiện nàng có chỗ không đúng, vốn định tìm Du thần y đến giúp Xuân Phong giải độc, nhưng nhìn gân xanh nổi trên trán Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần đột nhiên nhớ đến một loại độc dược gọi là Xuân Tình Thủy.
Bộ dáng Xuân Phong chính là trúng loại độc này, loại độc này khó giải, cách giải duy nhất chính là…
Vì cứu người mình yêu, Bách Lý Mặc Thần đành phải để Xuân Phong tùy ý đè hắn, dù sau đó đều là hắn đè nàng!
Nhớ đến Xuân Phong đêm qua dưới thân hắn, thấp giọng nỉ non kêu đau, Bách Lý Mặc Thần trong lòng khẽ động.
Hắn ôm Xuân Phong lần nữa nằm xuống, hỏi nhỏ: "Nàng còn đau không? Sau này ta sẽ nhẹ nhàng một chút, thật xin lỗi!"
"Vẫn ổn, bây giờ ta ổn nhiều rồi!" Xuân Phong một lúc mới phản ứng lại, thẹn thùng trả lời.
Ngu ngốc, lần đầu tiên đương nhiên là đau, nhưng nghe được lời bảo đảm của hắn, Xuân Phong dù trong lòng xấu hổ, vẫn cảm thấy hết sức ngọt ngào!
Nhớ đến bản thân đêm qua nóng như lửa, Xuân Phong nhịn không được đem đầu rúc vào trong chăn, thật sự quá xấu hổ, lần đầu tiên lại như vậy…
Nhưng nàng là bị dược vật chi phối, không phải chủ ý, không sao, không sao, nhưng hắn sẽ không cảm thấy nàng quá phóng đãng chứ?
Trong lòng Xuân Phong lại xuất hiện cảnh hai người nhỏ đánh nhau.
"Ngủ thêm một lát đi, ta gọi người nấu cháo cho nàng, lát nữa sẽ trở lại!"
Bách Lý Mặc Thần không biết tâm tư nhỏ nhặt của Xuân Phong, chỉ cách chăn hôn lên trán Xuân Phong đang lộ ra bên ngoài, cười nói.
"Ừm!" Xuân Phong ấp úng ừ một tiếng, tiếp tục ôm đầu miên man suy nghĩ.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bây giờ nàng là người phụ nữ của hắn sao? Dù sớm muộn gì cũng sẽ phải như vậy, nhưng trong lòng Xuân Phong vẫn kích động.
Soái ca đẹp trai như vậy lại bị nàng đánh gục, yeah! Xuân Phong kích động đập thình thịch lên giường, hoàn toàn quên mất cảnh tượng mạo hiểm đêm qua.