Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 363

Cập nhật lúc: 2024-12-11 18:03:41
Lượt xem: 58

"Vương gia, người đưa Vương phi lên trước đi, thần sẽ ở phía sau hỗ trợ!"

Huyền Dịch treo trên vách đá phát hiện nguy cơ phía trên, nhìn hai người nói.

"Không, Huyền Dịch ngươi lên trước!" Xuân Phong mở miệng nói trước, Huyền Dịch tuy là thuộc hạ của nàng, nhưng nàng tận mắt nhìn hắn vì mình suýt nữa thì bỏ mạng, sao lúc này có thể nhẫn tâm mà lên trước?

"Chủ tử, đừng làm loạn nữa, các người lên trước, nắm chắc thời gian, Vương gia còn kịp trở lại cứu thần, nếu còn trì hoãn sẽ lại rơi xuống thì thật không ổn!"

Huyền Dịch cũng học theo Xuân Phong, nói ra lý do khiến người khác không thể cự tuyệt, Xuân Phong vốn còn muốn nói, Bách Lý Mặc Thần quyết định đi trước một bước.

Hắn ôm chặt Xuân Phong, mượn lực dây thừng trên tay cùng hòn đá dưới chân, bước nhẹ vài bước liền mang Xuân Phong lên đến đỉnh núi.

Vì chịu lực cho Bách Lý Mặc Thần, thanh đao liền bị trượt xuống một đoạn, nếu Huyền Dịch lúc này không bị thương, độ cao này đối với hắn cũng không phải quá khó khăn, nhưng hiện tại hắn đang bị trọng thương, giống như phế nhân.

Hắn chỉ có thể tận lực một tay bám vào vách đá, một tay nắm dây thừng, cố gắng chống đỡ.

Nhưng d.a.o găm chỉ cắm sâu hơn một tấc, lại cắm vào trong khe hở của vách đá, làm sao có thể chống đỡ được thể trọng của một nam nhân cường tráng, d.a.o găm đột nhiên gãy đôi, theo đá vụn lăn xuống.

Huyền Dịch một tay lập tức mất đi điểm tựa, trọng lượng cả người trong nháy mắt dồn vào tay phải đang nắm lấy khối đá hơi nhô lên phía trên!

Vì quá nặng, làm động đến vết thương, khiến Huyền Dịch liên tiếp gặp nạn, tay nắm chặt vách đá cũng từ từ tuột xuống.

Huyền Dịch ngẩng đầu nhìn lên trên, đã không còn thấy bóng dáng của Vương gia và Vương phi, Huyền Dịch yên tâm thở phào nhẹ nhõm, các chủ tử bình an là tốt rồi, hắn như vậy có chít cũng không tiếc!

Huyền Dịch chỉ sợ hôm nay hắn không thể thoát khỏi kiếp nạn này, thân thể chậm rãi chìm xuống giống như lòng của hắn.

Cuối cùng hắn vẫn không thể chống đỡ được, cơ thể bắt đầu rơi xuống nhanh hơn, tuy rằng tâm không nỡ, cũng không cam lòng, nhưng hắn vẫn chấp nhận số mệnh, nhắm mắt lại.

Sợi dây thừng đột nhiên tựa như có mắt, gắt gao siết lấy eo Huyền Dịch, lập tức ngăn chặn hành động của hắn.

Huyền Dịch mở to mắt, phát hiện phía trên là Vương gia nhà hắn đang cầm một đầu dây thừng, đầu dây còn lại chính là hắn.

Cuối cùng vận may vẫn chiếu cố bọn họ, ba người bình an trở về.

Lam Dịch nhìn thấy ba người bọn họ suýt chút nữa quỳ trên đất khóc, thật tốt quá, chủ tử của họ cuối cùng không sao, những ngày này hắn lo đến phát điên rồi!

Chuyện Thất hoàng tử mở đường tìm người vốn là bí mật, nhưng không biết xảy ra sai lầm ở đâu, khiến hành động của bọn họ bị bại lộ, nhiều lần hành động đều bị ngăn cản, lâu như vậy vẫn không có tiến triển.

Lam Dịch trước tiên đem toàn bộ tin tức về thế cục hiện tại báo cáo cho Vương gia, sau khi nhận được chỉ thị của Vương gia, lập tức chấp hành nhiệm vụ.

Tất cả những kẻ ẩn mình quanh Vô Vọng Nhai đều bị ẩn vệ của Bách Lý Mặc Thần xử lý sạch sẽ, hơn nữa còn phong tỏa tin tức hắn trở về.

Ngoại trừ Lam Dịch và một số tâm phúc ở đây, ai cũng không biết tin tức Diêu vương bình an trở về.

Đội quân còn lại vẫn ở lại khu vực tìm kiếm, che mắt quân địch.

Ngay cả Huyền Dịch cũng ở lại biệt trang, bí mật dưỡng thương, hành động vô cùng kín đáo.

Lần này Diêu Vương cường thế trở về, không chỉ muốn quét sạch triều đình, mà còn muốn tìm ra trong số bọn họ ai là nội gián!

Nếu không phải có nội gián, làm sao có thể khiến hắn nhiều lần hành động thất bại, lại có thể kẻ có thể hạ độc ngựa của hắn? Bách Lý Mặc Thần trong lòng chắc chắn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-363.html.]

"Vương gia, đều đã xử lý thỏa đáng, tiếp theo phải hành động như thế nào!?"

Lam Dịch xử lý xong các đội quân khác, trở về bẩm báo.

"Rất tốt! Bí mật hồi kinh, thông báo cho quân lính của chúng ta, dựa theo kế hoạch ban đầu hành động, chờ tin tức sau khi bổn vương vào kinh, đến lúc đó hãy loan tin đã tìm được bổn vương!"

Ngón tay Bách Lý Mặc Thần gõ nhẹ lên mặt bàn, phân phó đơn giản vài câu.

"Vâng, chủ tử!" Lam Dịch nghe thấy Vương gia đồng ý kế hoạch trước đó, vội gật đầu. Nhưng hắn liền có chút do dự, đứng tại chỗ không chịu đi.

"Lại có chuyện gì? Nói!" Bách Lý Mặc Thần mặt không chút thay đổi nhìn Lam Dịch, đều là người đã theo hắn lâu như vậy, từ khi nào lại trở nên do dự như vậy!

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Vâng, chủ tử! Chuyện là hôm người rơi xuống vực, Cửu công chúa cũng bị ám sát!" Lam Dịch chậm rãi mở miệng.

"Ừm, ta biết!" Bách Lý Mặc Thần nhìn Lam Dịch gật đầu nói: "Có vấn đề gì?"

"Ngày đó Hoàng thượng giận dữ, nói muốn tìm ra hung thủ, nghiêm trị không tha, sau lại tra được…" Lam Dịch nói xong dừng lại nhìn thoáng qua Xuân Phong bên cạnh.

Một lát sau hắn mới tiếp tục nói: "Tra được hung thủ là Vương phi của chúng ta, hiện tại đã có hoàng lệnh ban xuống, Hình bộ ban xuống công văn, đang truy nã Vương phi!" Lam Dịch cúi đầu nói.

"Ừm! Nhưng đã tra rõ là ai ra lệnh chưa?" Bách Lý Mặc Thần nghe rất rõ ràng, Lam Dịch nói là Hoàng lệnh ban xuống mà không phải là Hoàng thượng hạ lệnh, trong chuyện này nhất định có vấn đề.

Trước đó Xuân Phong đã nói cho hắn, Hoàng thượng bị ngất một lần, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không thể bị đả kích thêm.

Mấy ngày bọn họ không ở đây, không biết phụ hoàng, ngài ấy…Nghĩ đến đây Bách Lý Mặc Thần trong lòng cũng có một tia khẩn trương, nhưng lại chôn giấu không để ai biết!

"Nếu như tin tức chuẩn xác, hẳn là Vân phi!" Lam Dịch nghĩ một chút liền nói.

"Vân phi?" Bách Lý Mặc Thần nhướng mày, "Nàng ta thông đồng với lão Tam từ lúc nào? Các ngươi không phát hiện được sao?"

Bách Lý Mặc Thần lạnh giọng chất vấn, thuộc hạ dưới trướng quả thật ngày một kém, xem ra hắn phải cân nhắc cho bọn họ tham gia khổ luyện!

Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng nói, Lam Dịch sợ đến mức trong lòng cả kinh, chủ tử nổi giận rồi, thật không ổn!

Bọn họ đã lâu không thấy chủ tử tức giận như vậy, trước kia còn có Huyền Dịch giúp đỡ một chút, hiện tại Huyền Dịch không có ở đây, hắn thật sự thảm rồi!

Lam Dịch vẻ mặt đau khổ, cúi đầu: "Thuộc hạ bất tài, xin chủ tử trách phạt!"

"Phải phạt, xem ra gần đây ta quá dung túng các ngươi, xử lý công việc ngày càng hồ đồ!" Bách Lý Mặc Thần nhìn Lam Dịch trầm giọng nói.

"Lần này nhớ kỹ, chờ giải quyết xong việc trước mắt, ta sẽ xử lý các ngươi!"

"Đa tạ chủ tử!" Lam Dịch nghe Vương gia nói, không biết nên vui hay buồn!

Hắn có thể không lập tức bị phạt là chuyện tốt, nhưng ai biết qua thời gian sau chủ tử có thể phạt nặng hơn hay không!

"Được rồi, chuyện này giao phó cho ngươi! Chuyện tiếp theo nếu phạm sai lầm, ngươi tự biết hậu quả!"

Bách Lý Mặc Thần phất tay, ý bảo Lam Dịch đứng lên, nhưng câu nói phía sau khiến Lam Dịch hận không thể tiếp tục quỳ.

Chủ tử đây là có bao nhiêu phần không tin tưởng hắn? Hắn nào dám!

Loading...