Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 351

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:51:03
Lượt xem: 59

Cảm nhận được ánh mắt của Xuân Vũ, Lam Dịch càng do dự.

"Ngũ tẩu cuối cùng là như thế nào, ngươi mau nói đi!" Nhìn biểu cảm do dự của Lam Dịch, Bách Lý Lăng Phong không khỏi thúc giục.

"Vương phi đã xuống Vô Vọng Nhai!" Lam Dịch cúi đầu thấp giọng cố gắng nói nhanh.

"Cái gì? Vô Vọng Nhai?"

"Cái gì? Vô Vọng Nhai?"

Bách Lý Lăng Phong và Xuân Vũ đồng thanh kinh ngạc, vẻ không tin và trách móc trong lời nói khiến Lam Dịch không khỏi rụt cổ một cái.

"Các ngươi sao có thể để tẩu ấy một mình xuống Vô Vọng Nhai? Ngươi không biết nơi đó nguy hiểm thế nào sao? Nếu Ngũ ca trở lại biết Ngũ tẩu xảy ra chuyện, các ngươi giải thích thế nào?"

Không đợi Xuân Vũ mở miệng, Bách Lý Lăng Phong lập tức quát mắng Lam Dịch.

Xuân Vũ đã sớm ngồi trên ghế bất động, tựa như gặp một cú sốc rất lớn.

"Vâng, thuộc hạ đáng hết, không thể ngăn được Vương phi, nhưng hiện tại có lẽ Vương phi và Huyền Dịch đã xuống vực rồi, không thể trở lại được!"

Lam Dịch cúi mặt xuống đất, hắn cũng tự trách bản thân, tại sao lúc đó hắn lại đồng ý!

Sau khi Huyền Dịch bọn họ đi không lâu hắn liền hối hận, lập tức phái người đuổi theo, nhưng vẫn chậm một bước. Khi người của họ đến, Vương phi và Huyền Dịch đã nhảy xuống.

Họ chỉ có thể thấy một tấm vải lớn như một con chim khổng lồ biến mất giữa những đám mây.

"Được rồi, bây giờ nói những thứ này cũng vô ích, đứng lên đi!"

Thất hoàng tử bất lực gật đầu, nhìn Lam Dịch nói: "Trước khi đi Ngũ tẩu có để lại lời nhắn hay vật gì không?"

Bách Lý Lăng Phong biết Xuân Phong làm gì cũng đều có kế hoạch, bất ngờ đi như vậy, chắc chắn sẽ giao phó việc gì đó cho hắn.

"Vâng, Thất hoàng tử, Vương phi nói giao phong thư này cho ngài!"

Lam Dịch nói rồi lấy ra một phong bì mỏng từ trong ngực áo đưa cho Thất hoàng tử.

Thư chỉ có hai trang, đơn giản là thông báo đội ngũ đã được an bài, muốn hắn liên lạc với Trần Thanh Thư, dựa theo kế hoạch ban đầu.

Xuân Vũ thấy có thư, liền tiến lên, nhưng trong thư không nhắc gì đến nàng và gia đình, khiến Xuân Vũ không khỏi thất vọng và trách móc trong lòng.

Lẽ nào Xuân Phong không biết Xuân Vũ và mẹ sẽ lo lắng cho nàng như thế nào sao? Sao có thể không nói lời nào đã đi đến nơi nguy hiểm như vậy.

Thật ra Xuân Phong không phải không biết nỗi lo lắng của bọn họ, chính vì biết nên mới không để lại gì, nàng cũng không biết phải nói như thế nào, và quan trọng hơn là nàng tin nàng nhất định sẽ sống sót trở về.

Xuân Phong sợ đại tỷ lo lắng cho nàng, sẽ ngăn cản nàng, nên nàng mới giấu Thất hoàng tử, ngoại trừ Huyền Dịch và Lam Dịch, nàng không cho ai biết nữa.

"Đừng lo, họ sẽ không sao đâu!" Bách Lý Lăng Phong rất hiểu cảm xúc của Xuân Vũ lúc này, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, ôn nhu an ủi.

"Ừm, nhất định sẽ không có chuyện gì!" Xuân Vũ khẽ đáp, cố nén không cho nước mắt rơi.

Nàng biết hiện tại chuyện vẫn chưa có kết quả, nước mắt sẽ mang đến điềm xấu.

Trước đây nàng đã mất đi phụ thân, nàng không thể chịu đựng được nỗi đau mất đi muội muội nữa.

……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-351.html.]

Huyền Dịch và Xuân Phong bay thẳng đến vị trí kia trên vách núi, khi còn cách vách núi ba, bốn thước đột nhiên một trận gió lốc thổi đến, gió mạnh đến mức khiến Xuân Phong và Huyền Dịch không thể kiểm soát được phương hướng.

Hai người bị cánh dù giật về phía vách núi, Huyền Dịch thấy vậy vô cùng lo lắng, vội vàng nắm lấy áo Xuân Phong, chống chân vào vách núi sau lưng, dùng lực đẩy mạnh, tránh cho Xuân Phong bị va vào vách núi.

Nhưng vừa tránh được lần thứ nhất, cơn gió lại tiếp tục ập đến.

Thấy Huyền Dịch cố hết sức, Xuân Phong ý thực được nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không ổn, nếu đến khi Huyền Dịch kiệt sức mà gió lốc vẫn không dừng lại, họ nhất định sẽ bị đập vào vách núi đến nát thịt.

Thế nên cách duy nhất chính là, bỏ dù lượn!

Chỉ có bỏ dù lượn, tìm cách xuống mặt đất, mới là cách thoát thân duy nhất.

"Huyền Dịch, cắt dây!" Xuân Phong khó khăn nói.

"Vâng!" Huyền Dịch trả lời.

Nhưng Huyền Dịch không phải cắt dây đầu tiên, mà là đem mình và Xuân Phong buộc lại với nhau.

Sau đó hắn mới rút d.a.o ra cắt dây trên dù lượn, vừa cắt đứt một sợi dây, gió lốc lại lần nữa thổi đến khiến Huyền Dịch phải dừng lại.

Gió lốc lại thổi theo hướng trước đó, khiến hai người bị đẩy lên vách núi lần nữa.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nhìn thấy sắp va vào lần thứ hai, Huyền Dịch bảo vệ Xuân Phong trước ngực, dùng lưng của mình ngăn cản va chạm với vách núi.

"Huyền Dịch!" Xuân Phong phản ứng hét lên, lần va chạm này, Huyền Dịch sợ là….

Cú va chạm rất mạnh, ngay cả Xuân Phong cũng có chút chóng mặt.

Xuân Phong mở mắt, lắc đầu mạnh, rút con d.a.o trên người , cố gắng để cắt dây.

May mắn là vị trí dây thừng không quá khó với, Xuân Phong vươn d.a.o cắt sợi dây kẹt trên người mình, sau đó, nhờ vào quán tính của cơn gió vừa nãy, cố hết sức đẩy bản thân và Huyền Dịch đến nơi mà họ thấy trước đó.

Khi dù lượn bay đến gần, Xuân Phong phát hiện ở đây là một nền đá nhô ra, bây giờ xem ra là chỗ an toàn tạm thời của họ.

Hai người Xuân Phong ở trên đá lộn mấy vòng mới dừng lại.

Xuân Phong cảm giác như xương mình sắp gãy thành từng mảnh, một lúc sau mới chậm rãi ngồi dậy.

Sau khi đánh giá tình hình xung quanh, Xuân Phong mới xoay người kiểm tra tình hình của Huyền Dịch.

Tình hình của Huyền Dịch tệ hơn nàng nhiều, vì cú va chạm lên vách núi trước đó và lúc hạ cánh, Huyền Dịch lúc này chỉ có thể nằm trên mặt đất, không còn sức để di chuyển.

"Huyền Dịch, ngươi sao rồi? Để ta xem một chút!" Xuân Phong đến bên cạnh Huyền Dịch, đỡ hắn dựa vào một tảng đá, bắt mạch chẩn đoán.

Tình hình của Huyền Dịch không khả quan, mặc dù hiện tại không sao nhưng nếu trì hoãn, sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Xuân Phong nhíu máy, lấy thuốc trị thương, trước tiên cho Huyền Dịch uống một ít, sau đó xử lý vết thương trên lưng hắn.

Sau đó, nàng kiểm tra lại vết thương trên người mình, không có gì đáng ngại nàng mới dựa vào một tảng đá mà nghỉ ngơi.

Trên người Xuân Phong cũng có một vài vết thương nhỏ, nhưng nàng vờ như không thấy.

Những thương tích nhỏ này không có gì đáng ngại, tình hình của Huyền Dịch hiện tại càng cần thuốc trị thương, cũng không biết Bách Lý Mặc Thần hiện tại như thế nào, ngộ nhỡ hắn cũng bị thương thì sao!

Cô cần phải tiết kiệm thuốc để cứu mạng lúc quan trọng….

Loading...