Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 334

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:41:29
Lượt xem: 74

Nhìn Diêu Vương gia ân cần chăm sóc nữ nhân này như thế, tay cầm chén rượu của Hồng Loan không khỏi siết chặt.

"Vương gia, Hồng Loan từ xa đến đều là vì vương gia, chẳng lẽ chút mặt mũi này vương gia cũng không cho ta sao??" Hồng Loan đôi mắt ôn nhu, mặt đầy nhu tình.

Làm ra dáng vẻ như vậy chính là trắng trợn khiêu khích Xuân Phong, không ai có thể nhịn được, nam nhân của nàng còn không đến lượt nữ nhân khác nhớ thương.

"Vậy sao? Thật đúng là vinh hạnh của vương gia nhà chúng ta, vương gia, chàng xem Hồng Loan vì chàng mà không ngại vất vả từ xa đến, chúng ta không bày tỏ lòng thành thì thật là không niệm tình?"

Xuân Phong nhận nước từ tay Bách Lý Mặc Thần, vừa uống một ngụm liền nghe Hồng Loan trắng trợn khiêu khích, không khỏi buông chén trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Hồng Loan một cái, rồi nhìn Bách Lý Mặc Thần tươi cười, ung dung nói.

Lời của Xuân Phong nói khiến Hồng Loan không hiểu đây là ý gì.

Nữ nhân này nói giúp nàng?

Nàng ta làm sao có thể tốt như vậy? Hay đây vốn là một nữ nhân ngu ngốc?

Không đợi Hồng Loan kịp phản ứng, Xuân Phong liền chậm rãi nói: "Hồng Loan cô nương, vương gia nhà ta ngày thường phải xử lý nhiều việc, không thể thoải mái uống rượu, chi bằng để ta uống thay, thế nào?"

Xuân Phong vừa dứt lời, Hồng Loan và Diêu vương đồng loạt nhíu mày nhìn về phía nàng.

"Giai Dao, nàng…" Bách Lý Mặc Thần muốn nói liền bị ánh mắt của Xuân Phong ngăn lại.

Sắc mặt Hồng Loan ngày càng khó coi, nàng chỉ là muốn cùng Diêu vương uống một ly, nữ nhân này thật vướng víu.

Giờ phút này Xuân Phong đã trở thành cái gai trong mắt Hồng Loan, đã là gai thì liếc mắt cũng thấy phiền, nhất là gương mặt xinh đẹp khiến người khác phải ghen tỵ kia, càng khiến Hồng Loan không thoải mái.

Nếu nàng ta muốn uống, vậy hôm nay sẽ cho nàng ta uống thoải mái! Hừ~

"Được, nếu muội muội đã có lòng, vậy thì Hồng Loan xin cạn trước!"

Hồng Loan khẽ nhếch khóe miệng, trong mắt Xuân Phong đây chính là nụ cười khinh miệt.

Nhưng nàng không để ý đến, chỉ nhàn nhạt nâng chén, uống cạn chén thứ hai!

"Hồng Loan cô nương, mời!" Xuân Phong lần nữa rót đầy chén thứ hai nhìn Hồng Loan nói.

"Mời~"

Nhìn hai nữ nhân không ngừng ta một chén ngươi một chén, Bách Lý Mặc Thần nhiều lần muốn ngăn cản Xuân Phong nhưng đều bị nàng chặn lại.

Ánh mắt Xuân Phong kiên định như nói cho hắn biết, đây là chuyện giữa nàng và Hồng Loan, không phải vì riêng hắn, mà là vì tôn nghiêm và uy nghiêm của vương phi tương lai.

"Hồng Loan cô nương tửu lượng thật tốt!" Trong nháy mắt đã uống bốn năm chén, Xuân Phong mặt đã ửng đỏ, cơ thể có chút d.a.o động, ngược lại Hồng Loan lại trông như không có gì, bình tĩnh đứng đó.

"Haha, muội muội cũng không tệ!" Hồng Loan nhếch môi cười.

"Xưng hô này không đúng rồi, muội muội là ta gọi mới phải, Hồng Loan cô nương không ngại ngàn dặm xa xôi đến đây vì vương gia, nếu tương lai có cơ hội vào vương phủ, chỉ sợ là phải gọi ta một tiếng tỷ tỷ mới phải!"

Xuân Phong đỏ mặt, cười như không cười nhìn Hồng Loan nói.

Vẻ mặt Hồng Loan vặn vẹo, lời này thật đúng là chí mạng.

Đây là đang nói, còn chưa biết Hồng Loan có được vào Vương Phủ hay không, nhưng nếu có, cũng chỉ có thể làm một thiếp thất mà thôi. Hơn nữa, Hồng Loan lại cũng mới đến Kinh Thành, Xuân Phong đang nói bóng gió đến việc nàng ta cố ý đến Kinh thành Thiên An Quốc, mới đến đã vội vàng dính lên người của Vương Phủ, tất nhiên lời này truyền ra sẽ không tốt cho thanh danh của nữ tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-334.html.]

"Haha, muội muội trẻ như vậy, sao có thể làm tỷ tỷ của ta được!" sắc mặt Hồng Loan một trận biến hoá, sau khi bình tĩnh lại mới giả bộ nghe không hiểu nói."

Nói cũng phải, Xuân Phong năm nay mới mười lăm, còn chưa cặp kê, mà Hồng Loan lại là Thánh nữ Vu tộc, vốn không thể thành thân, vậy nên Hồng Loan năm nay đã mười tám tuổi.

So với Xuân Phong, nàng ta ngược lại phong thái hành thục xinh đẹp, Xuân Phong thoạt nhìn non nớt hơn rất nhiều, gọi Xuân Phong một tiếng muội muội cũng không quá đáng, nhưng phải xem nàng có nguyện ý làm muội muội hay không.

"Nói không sai, Hồng Loan cô nương ngược lại lớn hơn ta vài tuổi, vậy một chén này, ta kính ngươi!" Xuân Phong nhàn nhạt cười.

Sắc mặt đỏ ứng, cùng với nụ cười của nàng, môi đỏ răng trắng mắt sáng m.ô.n.g lung, so với vẻ đẹp của Hồng Loan, ngược lại có một cảm giác khác khiến người ta động tâm.

"Mời~!" Hồng Loan ánh mắt lạnh lùng nhìn Xuân Phong, làm ra bộ dáng mời.

Dám châm chọc nàng lớn tuổi, thật sự lá gan không nhỏ, nàng ngược lại phải xem lại vị vương phi tương lai này có thể vượt qua tửu lượng ngàn chén không say của nàng không.

Qua một tuần rượu, mặt Hồng Loan cũng chậm rãi đỏ ửng lên, rượu trong cung tác dụng chậm, nhưng lại không hề nhẹ, nàng đã có chút say.

Nhưng kỳ quái chính là người đối diện, tuy rằng mặt Xuân Phong vẫn đỏ, nhưng tại sao lại giống như càng uống càng tỉnh, .

Xuân Phong lạnh nhạt cười, nâng chén lần nữa nhìn Hồng Loan nói: "Hồng Loan cô nương, mời!"

"Mời~" mặc dù trong lòng không muốn, nhưng Hồng Loan vẫn kiên trì nâng chén, nàng làm sao có thể nhận thua trước mặt tiểu nha đầu này?

Xuân Phong nhìn Hồng Loan uống chén rượu kia, khóe môi lại nhếch lên một nụ cười.

Muốn chuốc rượu nàng? Vậy cũng phải xem nàng có đồng ý không đã.

Trước khi đến Xuân Phong đã uống qua thuốc giải rượu, chính là để ngăn ngừa tình huống như thế này.

Xuân Phong uống rượu tuy rằng đỏ mặt, nhưng tửu lượng cũng không tồi. Kiếp trước, do đặc thù công việc, cô thường hay ra ngoài đi ăn khuya uống rượu với các anh em, tửu lượng vẫn chưa đến mức ngàn chén không say, nhưng người thường không thể sánh được, huống chi hôm nay nàng còn có thuốc giải rượu trợ giúp!

Vậy nên kết quả cuối cùng chính là Hồng Loan ngã xuống, trong khi Xuân Phong chỉ mới hơi mơ màng say.

Từ lúc hai người họ bắt đầu cụng rượu, những người khác đều đã chú ý đến họ.

Chẳng biết từ lúc nào, các vũ cơ đã sớm lui xuống, mọi người đều đang lẳng lặng nhìn hai tuyệt sắc nữ nhân so đấu.

Hồng Loan say rượu lúc này đã được các cung nữ đỡ về dịch quán nghỉ ngơi, mọi người ở đây đều tán dương Xuân Phong.

Trong lời khen này có bao nhiêu phần thật lòng thì không biết được, ai biết bọn có phải vì nịnh bợ vương gia nên mới nói hay không?

Nhưng Xuân Phong lại không chú ý đến những điều này, chỉ nhàn nhạt cười ngồi bên cạnh Bách Lý Mặc Thần không nói lời nào.

"Diêu vương phi tửu lượng quả nhiên tốt, thật làm cho Vũ Thanh bội phục, ngày khác nhất định phải mang theo mấy vò rượu ngon cùng vương phi thưởng thức một phen." Lâu Vũ Thanh nhìn gương mặt trắng nõn đáng yêu của Xuân Phong, trong lòng khẽ động, không nghĩ liền nói một câu.

Hắn vừa dứt lời liền nghe thấy Bách Lý Mặc Thần lạnh mặt nói: "Tốt lắm, yến hội hôm nay dừng ở đây đi, vương phi của bổn vương có chút khó chịu, cáo từ trước!"

Dứt lời, Bách Lý Mặc Thần khí phách ôm ngang người Xuân Phong, bước ra khỏi chính điện.

Bầu không khí trầm mê trong giây lát, khiến Lâu Vũ Thanh chợt bừng tỉnh.

Đây chính là Diêu vương phi, hắn lại không khống chế được bản thân….

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nhìn bộ dáng kia của Diêu vương, dường như hắn rất yêu thích vị vương phi này, bản thân...

Lâu Vũ Thanh lắc đầu một cái, vẻ mặt có chút không biết làm sao, cũng đứng lên cáo biệt mọi người.

Loading...