Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 312

Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:37:46
Lượt xem: 63

Liệu nhóm người truy *át nàng ở thôn Đại Hà có phải là người có Vân phi không?

Bách Lý Mặc Thần từng nói với nàng, những người này rất thần bí, có vẻ như họ đã biết hắn sẽ tìm đến cửa, nên luôn rời đi trước, lúc hắn đến chỉ còn thấy cảnh vườn không nhà trống. cuối cùng, mặc dù họ đã phá huỷ nhiều sào huyệt của chúng, nhưng cũng chỉ bắt được một ít lâu la, không thể lần tới những người đứng đằng sau.

Đối phương cứ liên tục né tránh như vậy, mục đích của họ là gì? Xuân Phong vừa đi vừa nghĩ, đến mức phía trước có người cũng không phát hiện ra.

“Giai Dao quận chúa! Vân phi nương nương cho mời ngài.” Một giọng nói sắc nhọn của một vị thái giám vang lên trước mặt Xuân Phong. Tuy rằng biểu hiện của thái giám không có gì là bất thường, nhưng không hiểu sao Xuân Phong lại cảm thấy trong giọng nói của hắn có chút khinh thường.

“Không biết đêm hôm khuya khoắt, Vân phi nương nương có chuyện gì cần triệu kiến ta? Chẳng lẽ là thân thể không khoẻ, cần ta hỗ trợ qua xem giúp sao?” Xuân Phong cảm nhận được thái độ của thái giám, đương nhiên sẽ không cho hắn bộ mặt tốt, vừa lạnh lùng vừa trào phúng nói.

“Chuyện này nô tài không biết. Nô tài chỉ phụng mệnh làm việc, mong quận chúa không làm khó nô tài, cũng đừng làm khó chính mình.” Vị thái giám này thế mà lại chẳng hề có chút e ngại Xuân Phong, còn ẩn chút ý tứ uy h.i.ế.p trong lời nói.

“Thế sao? Ta lại đang muốn làm khó chính mình một phen đây. Ngươi nghĩ sao?” Xuân Phong cũng hừ lạnh một tiếng.

Chỉ một thái giám bên người Vân phi mà cũng dám làm càn đến vậy, có thể thấy hàng ngày nàng ta trong hậu cung kiêu ngạo ương ngạnh thế nào. Trước kia nàng dám trước mặt bao nhiêu người mà ra tay với Kim tần cũng không có gì lạ.

“Chuyện này .. . Tuy ngài có thân phận Quận chúa tôn quý, nhưng Vân phi dù sao cũng là trưởng bối của ngài, chuyến này không đi không được.” Thái giám không ngờ Xuân Phong lại là người khác người như vậy, có chút nghẹn lời, một lúc sau mới nói tiếp.

“Ừ, ngươi nói cũng đúng. Vậy ta đành miễn cưỡng bản thân một chút, đến đó một chuyến xem sao.” Xuân Phong làm như cân nhắc một chút rồi mới đáp lại hắn.

 Tiểu thái giám giật giật khoé môi, nàng vừa nói gì vậy? Miễn cưỡng bản thân đi gặp Vân phi sao? Chắc nàng là người đầu tiên dám nói như vậy.

Mong là lúc gặp được Vân phi, nàng vẫn giữ được sự kiêu ngạo này, mong nàng đừng bật khóc ở đó.

Xuân Phong tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng lại đang tự hỏi, không biết vị nương nương này tìm nàng có mục đích gì. Có phải thật sự giống như Kim phi nói, nàng ta tìm mình để gây phiền toái sao? Nhưng mặc kệ nàng ta tìm nàng để làm gì, nàng sẽ chơi cùng nàng ta.

Nếu nàng ta đã nóng lòng muốn gặp nàng như vậy, nàng cũng muốn xác thực một số suy nghĩ trong lòng, xem trong hồ lô của nàng ta bán thuốc gì. Nghĩ thế, nàng liền theo thái giám tiền về Hoa Thanh cung của Vân phi.

Hoa Thanh cung của Vân phi thoạt nhìn sang trọng hơn Hoa Nguyên cung của Kim tần nhiều, nhưng lại mang lại một tia tục khí, Xuân Phong thầm khinh thường trong lòng. Trong chính điện, Vân phi kiêu ngạo ngồi ở ghế chủ vị, trong tay ôm một con mèo đen.

Bàn tay nàng nhẹ  nhàng vuốt ve con mèo, đôi mắt nheo lại nhìn Xuân Phong dần tiến vào cửa, khoé miệng nhếch lên một nụ cười  nhạt.

“Thần nữ tham kiến Vân phi nương nương.” Xuân Phong hành lễ với Vân phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-312.html.]

“Đứng lên đi, không cần đa lễ. Hiện tại ngươi đã có thân phận quận chúa, chúng ta cũng coi như là người một nhà, ngươi đến đây ngồi đi.” Vân phi mỉm cười xua tay, cho Xuân Phong đứng lên, lại chỉ chỉ về vị trí bên cạnh, ánh mắt còn hơi nhìn về phía hòm thuốc của nàng.

“Đa tạ Vân phi nương nương.” Xuân Phong đứng thẳng dậy, không khách khí mà ngồi xuống chiếc ghế.

“Không biết nương nương tìm Giai Dao muộn thế này là có chuyện gì?” Xuân Phong trực tiếp hỏi thẳng.

“Bản cung nghe nói ngươi đến chẩn mạch cho Kim muội muội. Bản cung thân làm tỷ tỷ, cũng là người quản lý hậu cung, tất nhiên là phải quan tâm.” Trên mặt Vân phi vẫn là nụ cười bình tĩnh, những ngón tay màu đỏ chầm chậm luồn vào lớp lông của con mèo trong lòng, thản nhiên nói.

“Không biết tình hình long thai của Kim muội muội thế nào.” Vân phi đưa con mèo cho cung nữ phía sau, ngồi thẳng dậy hỏi.

“Hồi bẩm Vân phi nương ngương, long thai trong bụng Kim tần rất ổn định, mong nương nương yên tâm.” Xuân Phong cười trả lời, hoàn toàn không có bộ dáng cung kính như những người khác.

Nàng trước giờ không hề nghĩ đến việc a dua nịnh hót, hay lấy lòng ai cả. Nếu chính mình đã là cái gai trong mắt Vân phi, vậy cứ để thế đi, nàng không nghĩ thể hiện cung kính một chút có thể lấy lòng được nàng ta.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Vậy thì tốt, ta yên tâm rồi.” Vân phi như vừa nghe được tin gì tốt, thở ra một hơi. Người không biết sẽ cho rằng nàng và Kim tần thực sự là chị em tốt, Vân phi nàng cũng là một cung phi thiện lương.

“Đúng rồi, ta nghe người bên chỗ Thái hậu nói y thuật của ngươi rất tốt, nhân tiện hôm nay ngươi xem qua cho ta một lần đi.” Vân phi như chợt nhớ ra, nói với Xuân Phong, còn tự nhiên vươn cánh tay trắng nõn của mình ra để trước mặt Xuân Phong, làm cho nàng không còn cách từ chối.

“Nương nương quá khen rồi, ta chỉ có chút tài mọn, hôm nay để nương nương chê cười rồi.” Xuân Phong mỉm cười, khiêm tốn nói, rồi bắt mạch cho Vân phi.

Vân phi nhẹ gật đầu không nói gì, chờ nàng chẩn mạch.

Một lúc sau, Xuân Phong chậm rãi thu tay, nhẹ giọng nói: “Thân thể nương nương rất tốt, không có vấn đề gì nghiêm trọng, mong nương nương yên tâm.” Xuân Phong lui về sau một bước rồi nói.

“Không có vấn đề gì lớn, nói vậy là vẫn có vấn đề nhỏ sao?” Cách nhìn vấn đề của Vân phi có chút khác với người khác. Nếu Xuân Phong nói với người khác thế này, hẳn là họ sẽ vui vẻ vì cơ thể khoẻ mạnh, còn Vân phi lại chú ý vào tiểu tiết.

“Vâng, đúng là như thế. Không biết có phải nương nương mỗi lần đến nguyệt sự sẽ thấy đau bụng và đổ nhiều mồ hôi hay không?” Xuân Phong có chút khinh thường trong lòng, những triệu chứng khi hành kinh của phụ nữ, hầu hết ai cũng sẽ gặp phải, cũng không tính là chuyện gì quan trọng.

“Đúng, thật sự là như thế, xem ra y thuật của ngươi thật sự là không tệ.” Vân phi gật đầu khẳng định.

 Xuân Phong trong lòng oán thầm, mấy chứng đơn giản thế này, tuỳ tiện tìm một đại phu bình thường cũng có thể chẩn ra. Chỉ là hầu hết người của thái y viện đều là nam nhân, ngại nói ra những vấn đề này mà thôi.

 

Loading...