Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:08:22
Lượt xem: 177
Xuân phong hiểu rõ, ông ấy không tin tưởng cô. Cũng đúng, có ai sẽ đi tin tưởng y thuật của một tiểu nha đầu chứ. Một lúc sau, đại phu chẩn bệnh xong, kết luận cũng giống như Xuân Phong, chỉ nói là điều dưỡng tốt cơ thể, không làm việc nặng, nhưng lại không kê được đơn thuốc.
Lúc này, phúc bá chắc là đã nghe thấy Lục Hà kể lại chuyện, lại thấy cô có thể kê được đơn thuốc, ánh mắt nhìn cô cũng khác trước, thái độ cũng cung kính hơn nhiều.
“Đa tạ cô nướng có ân cứu mạng, hôm nay còn nhiều thứ không được chu toàn, mong cô nương thứ lỗi. Nói xong ông cúi đầu với cô một cái
“Lão bá, người không cần làm thế. Là ta thuận tay giúp đỡ thôi” Xuân Phong đỡ phúc bá lên.
“Nghe Lục Hà nói cô nương có thể kê đơn chữa bệnh cho phu nhân nhà ta, không biết…” Phúc bá có chút ngượng ngùng mở miệng.
“Tất nhiên là ta sẽ kê đơn cho phu nhân, ở đây có giấy bút không?” Xuân Phong sảng khoái đáp lời.
Phúc bá vốn nghĩ vừa rồi đã đắc tội Xuân Phong, sợ cô không kê đơn nữa. Ông đành mặt dày đi hỏi, không nghĩ cô đáp ứng sảng khoái như vậy. Ông không khỏi xấu hổ, bản thân đúng là đồ mắt quáng gà. Nghe thấy Xuân Phong đang tìm bút, Lục Hà đang đứng bên cạnh vui vẻ đáp trả:”Có, cô nương đợt chút, để ta đi lấy”
Lục Hà nhanh nhẹn lấy bút giấy, chỉ thấy Xuân Phong tiêu sái đề bút, lưu loát viết ra đơn thuốc, đưa cho Phúc bá. Cô lại nói rõ thêm một số vấn đề cần để ý, rồi xoay người muốn đi.
“Từ từ, Xuân Phong cô nương, đây là tâm ý của ta, cảm tạ ân cứu mạng, mong cô nương nhận lấy.”
Phu nhân nghe thấy Xuân Phong phải rời đi luôn, vội bảo Lục Hà đưa túi vải cho Xuân Phong. Nghe vậy, cô nhìn lướt qua, vội từ chối:”Phu nhân, con không thể nhận được, chừng này là quá nhiều rồi”
“Ân cứu mạng, chừng này không là gì, hôm nay nếu không có cô nương, sợ là ta đã sớm…”Trong xe truyền ra một tiếng thở dài.
Xuân Phong thấy nếu mình không nhận thì đối phương sẽ không để cho mình đi. Cả nhà còn đang đợi cô ngoài kia. Thấy trời cũng sắp tối hẳn, cô phải nhanh trở về thôi.
"Như vậy đi, phu nhân, con xin nhận 10 lượng bạc làm phí khám bệnh đi, còn lại xin người nhận lại!" Xuân Phong cứng rắn nói, không cho người khác cơ hội cự tuyệt.
Trong túi chắc phải đựng đến một trăm lượng bạc, nhưng Xuân Phong chỉ lấy 10 lượng. Cô cảm thấy thế là đã nhiều lắm rồi. Đến thầy lang ở trên trấn xem bệnh cũng chỉ lấy 1-2 lượng một lần thôi.
Xuân Phong cũng không phải người thiển cận, tham tiền. Có câu “Cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp”, huống chi cô là người hành nghề y, đây gọi là y đức.
“Vậy được rồi! Sau này có việc gì khó vào trấn tìm Trần phù. Nếu giúp được, nhất định ta sẽ dốc sức.” Phu nhân có vẻ đã phục hồi không ít, nói chuyện cũng không còn quá suy yếu, lại làm cho người nghe cảm giác thật thân thiết.
“Được ạ, Xuân Phong xin cảm ơn phu nhân đã quan tâm. Ngoài kia còn mẫu thân đang đợi, Xuân Phong xin cáo từ.” Nói xong, cô thi lễ với người trong xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-30.html.]
“Mẹ, con về rồi!” Xuân Phong bước nhanh đến, từ xa đã nhìn thấy mẹ đang sốt ruột trông ngóng.
“Sao con đi lâu vậy? Có xảy ra việc gì không?” Mẹ cô ở ngoài chỉ nghe ngóng được sơ sơ, cũng không biết sự tình cụ thể.
“Mẹ, mẹ xem này!” Xuân Phong lại xòe tay ra, trong tay có thêm10 lượng bạc, đưa tới trước mặt mẹ, mặt hí hửng.
“Tiền này ở đâu ra vậy con?” Mẹ Xuân Phong khó tin. Con gái mới ra ngoài một chút mà lại kiếm được thêm mười lượng. Tiền bán thảo dược vẫn còn trong người bà đây. Không chỉ mỗi mạ ngạc nhiên, Xuân Vũ và Xuân Sinh cũng thắc mắc hỏi.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Thôi, trời tối rồi, chúng ta về thôi, kẻo về đến nhà thì khuya mất”. Xuân Phong cố ý mập mờ không trả lời.
Trên đường đi, Xuân Phong không chịu nổi sự truy vấn của cả nhà, liền kể lại sự tình. Xuân Phong cứ vậy nhận ánh mắt sùng bái từ Xuân Vũ và Xuân Sinh. Nhất là Xuân Sinh, đã sớm coi tỷ tỷ như tượng đài, thầm quyết tâm lớn lên sẽ trở thành người lợi hại như tỷ tỷ, vừa cứu người, lại vừa kiếm được nhiều tiền.
Lúc này Xuân Phong vẫn chưa biết chính mình đã trở thành siêu cấp thần tượng trong lòng đệ đệ, cũng vì thế mà sau này cậu nỗ lực, đạt được nhiều thành tựu, được người đời phong là Y Vương.
Mẹ cô cũng cực kỳ vui mừng. Vốn bà không hy vọng cô có bản lĩnh cao thế, không ngờ cô có thể đem lại kinh hỉ lớn thế cho bà.
Cả nhà về đến nhà, cảm ơn phu xe hỗ trợ rồi vào nhà đi nghỉ.
Về phần phu nhân kia, túm lại là quý nhân phương nào?
Trần gia là phú gia của trấn trên, nghe nói là thân thích của đại quan đương triều. Bình thường bà chỉ ở trong nhà, không đi ra ngoài. Bà theo Phật, tâm địa thiện lương, thích giúp đỡ người khác, có tiếng trong vùng.
“Phu nhân, vừa rồi người dọa nô tỳ sợ c.h.ế.t mất, may mà có vị cô nương đó” Lục Hà vừa đỡ phu nhân nằm xuống, vừa nói.
“Ta già rồi, không được như trước kia nữa, làm các ngươi lo lắng rồi” Phu nhân nghĩ nghĩ, lộ ra một tia cười nhẹ.
“Phu nhân đâu có già, người còn trẻ lắm. Người làm nhiều việc tốt, Phật tổ nhất định sẽ phù hộ cho người. Chỉ là không biết nhà cô nương kia ở đâu, trước đây con chưa hề nghe danh người nào có y thuật tốt như vậy” Lục Hà lại vừa nhém góc chăn cho phu nhân vừa nói.
“Nhìn cách ăn mặc, có lẽ là thôn dân cạnh đây thôi, có duyên sẽ gặp lại”
“Phu nhân nói phải. Phu nhân cũng mệt rồi, người nằm nghỉ chút đi! Phúc bá đi lấy thuốc rồi, đợi chút sắc xong, người uống chắc chắn sẽ khỏi bệnh”
“Lại làm các ngươi vất vả rồi. Các ngươi cũng đi nghỉ chút đi.” Phu nhân đối xử với hạ nhân trong phủ rất tốt, bới vậy họ cũng tận tâm tận lực làm việc.
Nửa canh giờ sau, Lục Hà cho phu nhân uống thuốc xong, Trần lão gia cũng đã trở về. Nghe mọi người kể lại, ông nhanh chóng qua hỏi han phu nhân. Trần lão gia và phu nhân ân ái, vì vậy trong phủ chưa từng có thị thiếp, đến cả nha hoàn thông phòng cũng không có.