Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 283

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:15:27
Lượt xem: 72

Cứ như vậy, Xuân Phong cơm nước xong liền ở lại nhà Tần thẩm, nhà của họ cũng đã được sửa sang lại, không còn thô sơ như xưa.

Tuy ở đây điều kiện không tốt bằng ở Kinh thành, nhưng cũng được coi là khá thoải mái.

Huyền Dịch vội vàng đi làm mấy việc mà Xuân Phong giao phó.

Sáng hôm sau, Xuân Phong ra đồng nhìn phần dưa hấu còn lại trên đồng. Tần thẩm nói không sai, năm nay sản lượng dưa hấu rất tốt, Xuân Phong đoán có lẽ là do giống khác.

Xuân Phong hài lòng gật đầu rồi quay người đi về phía trưởng thôn.

“Dương Hoa thẩm thẩm, trưởng thôn, mọi người có ở nhà không?” Xuân Phong đứng ở sân nhà trưởng thôi, gọi với vào.

“Đây, tới đây, ai vậy?” Dương Hoa thẩm thẩm vừa đi ra vừa hỏi.

“Ây dô, không phải là Xuân Phong sao. Con về lúc nào vậy, sao lại rảnh rỗi qua đây vậy?” Dương Hoa thẩm thẩm thấy người đến là Xuân Phong, ngạc nhiên lớn tiếng hỏi.

“Con mới về hôm qua.” Xuân Phong mỉm cười nói với Dương Hoa thẩm.

Trưởng thôn nghe thấy giọng nói lớn tiếng của vợ đã biết ắt hẳn nhà có khách quý.

Ông vội vàng bước ra ngoài, thấy người ngoài cổng, vội nói với vợ: “Bà già này, nhà có khách thì nhanh mở cửa đi chứ, sững sờ ở đó làm gì.”

Lời nhắc nhở của trưởng thôn mới giúp Dương Hoa thẩm bừng tỉnh. Bà ngượng ngùng, vừa mở cửa vừa nói: “Con xem, đầu óc của ta, haizz, thấy con ta vui quá, quên mất.”

“Không sao đâu, Dương Hoa thẩm thẩm.” Xuân Phong mỉm cười đi vào nhà.

“Xuân Phong à con, con về khi nào vậy, cả nhà ở Kinh thành có khoẻ không? Lần này về rồi còn đi tiếp không?” Trưởng thôn thấy Xuân Phong vào nhà, nhiệt tình hỏi thăm.

“Con mới về tối qua, lần này chỉ có con về lo chút chuyện thôi, chắc mấy hôm nữa sẽ đi.” Xuân Phong mỉm cười đáp lại trưởng thôn.

“Vậy sao, vậy hôm nay con đến tìm ta có chuyện gì?" Trưởng thôn gật đầu. Thôn Đại Hà có dáng vẻ hiện tại ít nhiều là nhờ Xuân Phong, nên ấn tượng của ông với Xuân Phong rất tốt.

“Nghe nói sản lượng dưa hấu của thôn chúng ta năm nay đặc biệt tốt, con muốn mua một ít.” Xuân Phong cười nói.

“Con muốn mua dưa hấu sao?” Trưởng thôn nghe Xuân Phong nói thì liền vui mừng.

“Nhưng số lượng dưa còn lại nhiều lắm, chỉ sợ con mua về ăn cũng không hết.” Trưởng thôn lại ủ rũ lắc đầu.

“Không, con không mua về ăn mà là để trong cửa hàng bán.” Xuân Phong không khỏi cười khi thấy bộ dáng lo lắng cho mình của trưởng thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-283.html.]

“Bán trong cửa hàng sao? Các người đã mở được cửa hàng trong Kinh thành rồi? Thật là giỏi. Ta nói mà, con thông minh như vậy, tương lai nhất định có tiền đồ.” Trưởng thôn nhìn Xuân Phong với ánh mắt tán thưởng. Ông còn nghĩ Xuân Phong về thấy dưa hấu còn nhiều nên muốn mua giúp bà con chứ, không ngờ nha đầu này lại mua về bán.

Dưa hấu vốn là món hiếm, sẽ không ế. Nhưng sản lượng năm nay rất cao, lại chín cùng một lúc, giá lại tương đối cao, nên người trong trấn không thể tiêu thụ hết cùng một lúc được.

Trần gia đã cố thu mua hết sức, nhưng cũng chỉ được một nửa, tạm thời chưa tìm được thêm người mua, nên trưởng thôn đã có chút sốt ruột.

“Chỉ là một cửa hàng nhỏ thôi. Không biết trưởng thôn có theo dõi hiện tại còn khoảng bao nhiêu dưa không? Nếu không có ai đặt mua, con sẽ mua hết. Nhưng phiền trưởng thôn sắp xếp người giao hàng đến Kinh thành.” Xuân Phong khiêm tốn nhìn trưởng thôn.

“Được, việc giao hàng không thành vấn đề, giờ vẫn chưa vào đợt thu hoạch vụ thu, mọi người đều rảnh rỗi.” Trưởng thôn nghe Xuân Phong nói sẽ thu mua tất cả, cười ha hả nói với Xuân Phong.

“Cứ quyết định vậy nhé, đây là tiền cọc, phần còn lại sẽ được thanh toán khi giao hàng.” Bàn bạc xong xuôi, Xuân Phong lấy ra một túi tiền đưa cho trưởng thôn.

“Đều là người một nhà, thế nào cũng được, mọi người đều tin con mà.” Trưởng thôn nhận bạc, cười meo meo.

“Vâng, vậy mấy hôm nữa sẽ bắt đầu thu hoạch dưa.” Xuân Phong gật đầu.

Bàn chuyện xong, Xuân Phong xoay người rời khỏi nhà trưởng thôn.

Lần này trở về, Xuân Phong còn muốn đến viếng cha của nguyên chủ. Mặc dù đây không phải là cha của nàng, nhưng dù sao nàng cũng được kế thừa thân thể của nguyên chủ, cho nên ít nhiều vẫn phải tôn kính người cha này. Hơn nữa, đây cũng là tâm nguyện của mẹ, bà đã dặn dò nàng cẩn thận trước khi trở về.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Đến đây, Xuân Phong cảm thấy đây là điều tiên tiến nhất mà thời đại này làm được, là tập trung tất cả mồ mả vào một nơi. Như thế này vừa tiện cho việc cúng bái, vừa tránh được việc ai đó lạc đường giữa đêm lại gặp phải mấy bia mộ đáng sợ này.

Xuân Phong cầm đồ tế bái trong tay, chậm rãi bước về phía mộ cha mình ở giữa nghĩa trang.

“Cha, con gái đến thăm người. Mẹ và mọi người đều ổn, giờ họ đã về bên bà ngoại, đại tỷ và Xuân Sinh đều khoẻ mạnh, người có thể yên tâm. Chúng con rảnh sẽ lại về thăm người.” Xuân Phong đốt vàng mã, không biết phải nói gì, chỉ biết lẩm bẩm mấy câu.

Không biết có phải là do âm khí ở đây quá nặng hay không, Xuân Phong cảm thấy một cơn ớn lạnh mơ hồ xuất hiện sau lưng.

Ngay khi Xuân Phong do dự, không biết có nên đứng lên, quay lại xem thử hay không, nàng đã nghe thấy một tiếng xé gió, sau đó là một tiếng hét lớn.

“Cẩn thận!” trước khi Xuân Phong kịp phản ứng lại, một thân thể ập đến, ôm lấy Xuân Phong, nàng đột nhiên bị đẩy ngã xuống. Nàng không kịp làm gì, chỉ biết ôm người đó, lăn mấy vòng ra sau mới miễn cưỡng tránh được những mũi tên xé gió mà lao tới.

Dù Xuân Phong có di chuyển đến đâu, những mũi tên như có mắt, luôn bám lấy nàng. Xuân Phong biết lần này có thể lại là nhóm người trước đó lại ra tay.

Trong lúc cuống quít, nàng rút con d.a.o bên người ra, đánh bay được mấy mũi tên đến gần. Dù vậy, cánh tay nàng vẫn bị cắt qua mấy nhát.

Ngay khi Xuân Phong không thể chống đỡ nổi nữa, Huyền Dịch và một nhóm người đã kịp xuất hiện trước mặt, chặn hết mọi nguy hiểm cho nàng. Xuân Phong lúc này mới có thể thở ra một hơi, quay người nhìn về phía người bên cạnh vừa cứu nàng.

 

Loading...