Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 253
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:04:30
Lượt xem: 114
‘Bởi vì hắn không phải là huyết mạch của Hạ gia chúng ta, hắn không nên đến thế giới này.” lão phu nhân lạnh lùng nói. Tuy không có ai tình nguyện chia sẻ chồng mình với người phụ nữ khác, nhưng đối với những người phụ nữ ở thời đại này, việc giữ gìn danh dự của chồng còn quan trọng hơn. Nếu danh dự của chồng bị tổn hại, cuộc sống của bản thân ắt hẳn cũng sẽ ảnh hưởng. Vì vậy, sau khi phát hiện ra Lưu thị tư thông với người khác, lão phu nhân đành phải đóng vai ác.
Chỉ bằng một chén thuốc *ộc, giải quyết được mạng sống của Lưu thị, cũng chấm dứt được kết quả tội lỗi trong bụng bà ta, bảo vệ được thanh danh Hộ Quốc Công phủ và danh dự của chồng. Lão quốc công biết chuyện, không hề trách cứ bà, ngược lại còn thập phần cảm kích, từ đó về sau, lão không nạp thêm thiếp nữa.
Người trong phủ vẫn nghĩ là do lão phu nhân thủ đoạn ngoan độc nên lão quốc công không dám cưới thêm vợ, không biết là đằng sau chuyện này còn có một câu chuyện đau lòng như vậy.
"Bà nói cái gì?" Hạ Tú Thanh không thể tin vào tai mình, hét vào mặt bà cụ.
“Không thể nào, bà nói bậy, rõ ràng là bà ghen tị mẹ ta mang thai, nên mới cố ý làm như vậy, bà không được vu hại bà ấy như thế.” Hạ Tú Thanh quỳ trên mặt đất, đau khổ lẩm bẩm, nhìn bà cụ với ánh mắt hừng hực lửa giận. Chỉ là bà ta đang bị trói, không thể đứng dậy.
“Mẹ ngươi không nói bậy.” lão quốc công nói một câu như cái gai đ.â.m vào lòng Hạ Tú Thanh. Nếu vậy, không phải bà ta đau khổ tính kế báo thù bao nhiêu năm như vậy đều chỉ là trò đùa thôi sao?
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Không thể nào, mẹ bà là một người ôn nhu hiền lành như vậy, sao có thể làm ra chuyện đấy. Nhất định là những người này cấu kết với nhau, đổ tội cho bà, nhất định là như vậy.
Sau một khoảnh khắc thất thần, Hạ Tú Thanh lại ngẩng đầu lên, ánh mắt hằn lên giận dữ.
“Không thể nào, đừng gạt ta nữa. Cha, ta thật là thất vọng về người. Sao người lại nhẫn tâm như vậy, để cho ác phụ này độc chớt cốt nhục của mình. Các ngươi đều quá tàn nhẫn.” Hạ Tú Thanh lạnh lùng cười nhạo.
“Người ngoan độc phải là bà mới đúng. Chỉ vì muốn che giấu tội ác của mình, bà lại giớt sạch cả nhà Thu Hỉ, còn vì lấy được thân phận đích nữ mà tính kế để cha mẹ ta ở bên nhau, đuổi họ khỏi Kinh thành. Bà lại còn đứng trong bóng tối ngăn cản chúng ta và ông bà xa cách nhau mười mấy năm nay. Sau khi biết bà đã được giải độc, bà còn tìm sát thủ muốn diệt trừ người phá hoại kế hoạch của mình, cũng chính là ta. Bà còn để con gái ở trong Hộ Quốc Công phủ, để ả ta xáo trộn cuộc sống trong phủ, hết thảy những chuyện này đều chỉ để báo thù cho người mẹ yêu thương của bà, để bà đạt được những mục đích xấu xí ích kỷ của mình.” Xuân Phong nhìn người mà mình phải gọi là dì cả đang quỳ trên mặt đất, trong mắt đều là khinh thường, những kẻ như họ là người đáng chớt nhất.
Mạng của mẹ bà ta đáng giá, mạng của người nhà người khác không đáng giá sao? Cả nhà Thu Hỉ đều vô tội, lão phu nhân cũng suýt bỏ mạng trên tay bà ta, bà ta có tư cách gì mà đứng ở đây, mắng người khác ngoan độc?
Lời nói của Xuân Phong làm tất cả mọi người trong phòng chấn kinh. Hoá ra chuyện của cha mẹ Xuân Phong cũng là bị người ta gài bẫy. Bọn họ bôn ba nhiều năm không thể tìm thấy con gái cũng là do người này? Người này còn phái người đi giớt Xuân Phong?
Những chuyện này, sao bao nhiêu năm qua, họ không biết? Họ đã bỏ qua điều gì, hay chỉ đơn giản là quá tin người?
Sắc mặt lão phu nhân và lão quốc công đều thâm trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-253.html.]
“Là ta đấy, thì sao? Đây là các ngươi đang trả giá cho những việc mình đã làm, trả giá cho việc giớt chớt mẹ ta. Ha ha ha. . .” Hạ Tú Thanh điên cuồng cười.
Sắc mặt lão phu nhân vô cùng khó coi, mẹ Xuân Phong bước lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay bà, an ủi.
Không ngờ, trước đây, chỉ vì bảo vệ thể diện cho Hộ Quốc Công phủ mà lại liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngay cả Xuân Phong cũng suýt nữa thì gặp nạn. Suy nghĩ trong lòng lão phu nhân ngổn ngang, bà nắm lấy tay mẹ Xuân Phong, đau khổ nói: “Đứa nhỏ này, mẹ xin lỗi. Mẹ đã không biết những chuyện đó, khiến con uỷ khuất nhiều năm như vậy.”
“Chuyện này không trách mẹ được, những năm qua cha bọn trẻ cũng đối xử với con tốt lắm.” mẹ Xuân Phong mỉm cười nói. Bà hận đại tỷ đầu độc bà cụ, hận bà muốn ra tay với con gái mình, nhưng tuyệt đối không hận bà vì đã nối duyên cho bà và chồng. Dù cuộc sống của họ khó khăn, nhưng ông đã luôn yêu thương, bao bọc bà, cả cuộc đời này bà chỉ cần một người đàn ông như thế là đủ.
“Haizz.” Bà cụ vuốt vuốt mái tóc mẹ Xuân Phong, bất lực thở dài.
“Nghiệt nữ này, tâm tư lại xấu xa như vậy. Lão phu nhân ban cho mẹ ngươi một bát thuốc *ộc, nhưng lại cho ngươi thân phận đích nữ, những năm qua đối xử với ngươi không tệ, sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy. Hơn nữa, Xuân Phong dù sao cũng là cháu ngươi.” Lão quốc công không thể itn nổi con gái mình lại ác độc như vậy. Người con gái luôn hiền lành ít nói của ông sao lại thành ra thể này. Chẳng lẽ năm đó ông làm vậy là sai rồi sao?
Nhưng là một nam tử, có ai có thể chịu được việc nữ nhân của mình phản bội chứ. Cho dù ông có tha cho bà ta, một khi sự việc lộ ra, bà ta cũng chỉ có thể nhận kết cục duy nhất là bị thả trôi sông. Việc này sẽ chỉ càng làm cho bà ta mang tiếng xấu mà thôi. Suy nghĩ này của ông là sai sao?
“Đích nữ? Trong mắt bà ta, đích nữ chỉ có một mình Hạ Uyển Thanh mà thôi. Dù nó có làm ra chuyện động trời như vậy, trong mắt bà ta cũng chỉ có mình nó, Cha không phải cũng thế sao? Người cứ mở miệng là nói mẹ ta thế này, mẹ ta thế ka, không phải là con gái ngoan ngoãn của người cũng bỏ nhà theo trai đấy sao? Sao không thấy người cho nó một chén thuốc *ộc?” Nói đến thân phận đích nữ, khuôn mặt Hạ Tú Thanh lại càng thêm dữ tợn. Hạ UYển Thanh đã rời đi nhiều năm như vậy rồi, tại sao vẫn được mọi người quan tâm, yêu thương đến thế? Tại sao? Đứa con gái kia của họ quý giá đến thế sao, còn bà, trước sau cũng chỉ là một thứ thay thế mà thôi.
Nếu không phải bà tính toán, mưu đồ cẩn thận, làm sao có thể lấy được thân phận đích nữ? Nếu bà không làm thế, có lẽ đã bị gả đến một gia đình vô danh làm vợ lẽ, làm sao có thể có được thân phận như ngày hôm nay.
“Đồ hỗn trướng này.” lão quốc công bị Hạ Tú Thanh chọc giận đến mức giơ tay lên *át cho bà ta một cái thật mạnh. Ông dù sao cũng là một người luyện võ lâu năm, một cái tát này của ông trực tiếp khiến khoé miệng Hạ Tú Thanh rỉ máo, mặt bà ta sưng lên với tốc độ mà mắt thường cũng nhìn thấy được.
Hạ Tú Thanh ngẩng mặt lên, nhìn lão quốc công với ánh mắt oán hận.
“Sao? Nói đúng chỗ đau trong lòng rồi? Haha, ta nói mà, trong lòng người chỉ có một đích nữ duy nhất là nó thôi, cần gì phải giả mù mưa sa trước mặt ta, giả vờ yêu thương thứ nữ như chúng ta để làm gì.”
“Phụ thân, sự việc đã được điều tra rõ ràng, giờ phải xử lý thế nào đây?” Hạ Nhân Ngọc thấy cha tức giận đến khó thở, vội tiến lên hỏi.
Hạ Tú Thanh dù có gây ra chuyện gì thì vẫn là con gái của lão quốc công, việc này vẫn phải do lão quyết định.