Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 238

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:59:47
Lượt xem: 69

“Dì, dượng, Lam Lam tỉnh rồi, mọi người mau đi xem xem.” Dương thị chân trước vừa ra khỏi cổng, Xuân Phong đã chạy ra báo tình hình của Lam Lam.

“Thật sao? Lam Lam của ta tỉnh rồi?” Trần phu nhân kích động kéo tay Xuân Phong, loạng choạng chạy về phía phòng con gái.

“Lam Lam, Lam Lam, con gái bảo bối của ta, con thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái thì nói với mẹ.” Trần phu nhân ngồi vào bên giường Lam Lam, mắt đỏ lên, nước mắt lại trào ra.

“Mẹ, con không sao, làm mẹ lo lắng rồi.” Trần Lam Lam yếu ớt, lộ ra nụ cười nhạt, môi khô khốc, giọng nói có chút khàn khàn.

“Con không sao là tốt rồi. Khoảng thời gian này con vẫn hôn mê, không ăn uống gì, doạ chớt chúng ta rồi.” Trần phu nhân vuốt vuốt mái tóc có chút rối của Lam Lam, đau lòng nói.

“Lam Lam, con khoẻ lên nhiều chưa? Bà nội biết con sẽ không sao mà.” Lão phu nhân đứng sau Trần phu nhân, rướn lên nhìn Lam Lam nằm trên giường.

“Vâng, bà nội, con không sao rồi.” Lam Lam cố sức đáp lại.

Trần phu nhân bất mãn về việc lão phu nhân định hôn sự cho con gái, nên dù biết bà lão đi sau mình nhưng bà cũng không nhường chỗ cho bà cụ. Trần Thiệu Khanh thấy vậy cũng chỉ cau mày không nói gì.

“Được rồi, dì à, dì để Lam Lam nghỉ ngơi thêm đi. Tỷ ấy mới tỉnh lại, hẵng còn yếu.” Xuân Phong thấy Lam Lam mệt mỏi, đau lòng nói.

“chế độ ăn của Lam Lam cũng cần phải chú ý, chỉ cho tỷ ấy ăn những món thanh đạm, dễ tiêu, ban đầu cứ cho tỷ ấy ăn cháo hoa loãng trước đi, sau đó từ từ bổ sung thêm sau. Nếu từ đầu đã ăn những món dầu mỡ, nhiều chất, con sợ Lam Lam tỷ ấy không chịu được.” Xuân Phong lại tiếp tục dặn dò.

“Mẹ, mẹ về nghỉ trước đi, ở đây có Vân Chi và Xuân Phong lo rồi, Lam Lam sẽ không sao đâu.” Trần Thiệu Khanh lo lắng cho thân thể của bà cụ, liền đứng ra khuyên giải.

“Ừ, vậy mai ta lại đến thăm Lam Lam.” Lão phu nhân nhìn Lam Lam, vẻ mặt mất mát, rồi quay người đi ra ngoài.

Kỳ thật, sao bà lại có thể để đứa cháu gái bà yêu quý nhất chịu khổ trong một gia đình như thế. Nhưng bà có nỗi khổ riêng mà.

Nhìn thấy sự bất mãn của con dâu với mình, trong lòng lão phu nhân cũng rất đau khổ.

Sau khi bà lão rời đi, Xuân Phong cũng đuổi hết mọi người ra ngoài.

“Dì à, mấy hôm nay dì chưa được nghỉ ngơi rồi, Lam Lam giờ đã ổn định, có con chiếu cố là được rồi. Giờ con còn phải châm cứu giải độc cho Lam Lam, dì ở đây cũng không giúp được gì, không bằng dì về phòng nghỉ đi, đợi khoẻ lên một chút thì lại qua chăm sóc Lam Lam tiếp.” Xuân Phong vỗ vỗ bả vai Trần phu nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-238.html.]

“Được, vậy ta đi làm chút đồ ăn cho nó.” Trần phu nhân thấy Lam Lam gầy yếu tiều tuỵ, thật sự không thể dằn lòng mà đi nghỉ, nên lựa chọn đi làm đồ ăn cho Lam Lam.

Trần Thanh Thư cũng bị Xuân Phong lấy lí do nam nữ khác biệt để đuổi đi. Phải đuổi được hết mọi người ra ngoài thì nàng mới có cơ hội nói chuyện với Lam Lam.

“Lam Lam, uống miếng nước đã.” Xuân Phong rót một cén nước ấm cho Lam Lam, nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Lam Lam nhẹ nhàng mở mắt, muốn ngồi dậy uống. Đã mấy ngày không ăn uống, giờ Lam Lam cảm giác bụng mình như vừa bị cướp, trống hoác không có gì, đói đến mức da bụng dính chặt vào da lưng. Cố họng nàng sắp bốc khói luôn rồi, lúc nãy mới tỉnh lại nàng đã đòi uống nước, nhưng Xuân Phong chỉ cho nàng một ít nhấp môi. Xuân Phong nói mấy ngày nay nàng đói đến mất nước, không thể ăn uống bừa bãi, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Giờ lại được uống nước tiếp, nàng thật sự rất kích động. Nàng giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng tay chân lại không nghe lời, mềm nhũn không có chút sức lực nào.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Đừng cử động, để ta giúp tỷ.” Xuân Phong thấy động tác của Lam Lam, vội nói.

Nàng đặt cốc xuống đầu giường, đỡ Lam Lam dậy, đưa cho nàng nửa cốc nước. Lúc này, môi Lam Lam mới có chút ẩm ướt.

“Sao rồi, tỷ khoẻ hơn chưa?” Xuân Phong đặt chiếc cốc trong tay xuống, đỡ Lam Lam nằm xuống, đắp chăn cẩn thận cho nàng.

“Ừ, tốt hơn nhiều rồi.” sau khi nhấp nước, giọng nói của Lam Lam đã nhẹ nhàng hơn, không còn khàn khàn như lúc nãy nữa.

“Chuyện rốt cuộc là sao vậy? Tỷ không biết mình trúng độc sao? Triệu chứng khác với thứ hôm trước ta nói với tỷ mà. Xảy ra chuyện như vậy, trước tiên phải báo với ta trước chứ. Tỷ biết không, nếu sáng nay Trần đại ca không đến phủ tìm ta, mạng nhỏ của tỷ sắp không cứu được luôn đó.” Xuân Phong có chút khó hiểu, lại đau lòng nói.

“Ta vốn muốn phái người thông báo cho muội, nhưng ai ngờ thuốc này mạnh như vậy, chưa kịp báo đã…” Lam Lam nói, vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Xin lỗi tỷ, đều là lỗi của ta, ta quên dặn tỷ những cấm kỵ của loại thuốc này, cũng tại ta nghĩ ra chủ ý này.” Nói xong, Xuân Phong cúi đầu, áy náy, cảm giác như mình là một tội nhân.

“Sao muội lại nói như vậy, nếu không có muội, ta còn chưa biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Có khi đã phải gả cho người mà ta không thích rồi. Tất cả những chuyện này đều là do ta cam tâm tình nguyện trả giá, muội đừng tự trách.” Lam Lam kéo tay Xuân Phong, an ủi.

“Là do ta lo lắng không chu toàn, nên mới hại tỷ thành như vậy.” trong lòng Xuân Phong thực sự áy nát, ban đầu nàng chỉ muốn giúp Lam Lam, ai ngờ cuối cũng lại bởi vì thế mà làm Lam Lam trúng độc thật. Trước đó Xuân Phong nói Lam Lam trúng độc là do ăn phải loại quả tương khắc với một trong những vị thuốc mà Lam Lam đang uống. Nhưng thực tế, thứ quả vả tương khắc là loại thuốc nàng đưa cho Lam Lam.

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, vừa rồi nghe nói Dương gia đến, thế nào rồi?” Lam Lam yếu ớt hỏi.

“Hình như là đến huỷ hôn, nhưng bà nội tỷ không đồng ý, lại còn muốn tăng thêm của hồi mên để gả tỷ đi, ta nghĩ trong chuyện này ắt hẳn có ẩn tình. À, tuy chưa huỷ hôn được, nhưng có chuyện tốt, tỷ có muốn nghe không?” Xuân Phong đột nhiên mỉm cười, khiến Lam Lam tò mò. Lúc này còn có chuyện tốt gì ngoài huỷ hôn với Dương gia chứ. Lam Lam mở to mắt nhìn Xuân Phong .

“Lúc Dương gia đòi huỷ hôn, tỷ có biết là ai đến không? Là đại biểu ca của ta. Tỷ có biết huynh ấy nói gì không? Hắn nói hắn muốn cưới tỷ, còn nói sẽ về nhà nhờ cữu cữu đến cầu thân, chắc bây giờ đang hồi phủ bàn bạc lễ vật với cữu cữu rồi.”

Loading...